Lúc này Trì Dật Ninh nghiến răng nghiến lợi trong lòng, nguyên chủ đã nổi tiếng đến mức ai cũng biết rồi sao! Còn có danh hiệu vang dội như vậy nữa.
Trì Dật Ninh: "Vâng."
Tiếp đó, bác tài xế lại nói: "Cậu nhóc, đừng giận, bác nói thật lòng, với mái tóc và khuôn mặt này, bác khuyên cậu đừng nên làm mấy thứ này nữa, ban đêm trông đáng sợ lắm. Sẽ chẳng có cô gái hay chàng trai nào thích đâu."
Trì Dật Ninh: "Cảm, cảm ơn."
Chẳng lẽ bản thân cậu không biết sao?! Với khuôn mặt này, cậu đã phải trải qua biết bao nhiêu thử thách tâm lý mới có thể thoát ra khỏi đám đông!
Bây giờ đi xe cũng không yên ổn, bác tài xế này còn lải nhải, cậu có thể tức giận sao? Nói trắng ra thì người ta cũng chỉ là khuyên nhủ, ít nhất cũng không đuổi cậu xuống xe.
Bác tài xế thấy Trì Dật Ninh có vẻ buồn bã, giọng điệu khi trả lời cũng rất lạnh nhạt, chẳng lẽ mình nói nặng lời quá? Hay là bị cư dân mạng mắng chửi quá nhiều.
Thôi vậy, vẫn là đừng làm tổn thương cậu nhóc này nữa, lỡ đâu tâm lý có vấn đề gì, lại đi nhảy lầu thì không hay.
Trì Dật Ninh được yên tĩnh thì hưởng thụ sự thoải mái mà điều hòa trong xe mang lại trong cái nắng hè oi ả này.
Đầu cũng không còn đau nữa, chỉ là khuỷu tay phải có lẽ bị trầy xước khá nhiều.
Lát về ra tiệm thuốc mua chút thuốc mỡ bôi lên vậy.
Thứ Trì Dật Ninh muốn rất đơn giản, một môi trường thoải mái, một cơ thể khỏe mạnh.
Nhưng hiện tại đừng nói là môi trường thoải mái, cơ thể khỏe mạnh, còn đang nợ nần chồng chất.
Mười mấy phút sau.
"Tới rồi nhóc."
"Cảm ơn bác."
Ra khỏi xe, Trì Dật Ninh lịch sự cảm ơn rồi đóng cửa xe lại.
Quay trở lại dưới ánh nắng mặt trời, lúc này cậu như đang bị rớt máu liên tục...
Với lớp trang điểm bị mồ hôi làm nhòe nhoẹt trông chẳng ra người ngợm gì, cậu bước vào một tiệm cắt tóc trông có vẻ không đắt đỏ lắm.
Trang trí và dụng cụ trong tiệm có phần cũ kỹ, trên trần nhà màu trắng ngả vàng có một chiếc quạt trần ba cánh đang quay đều.
Có lẽ tiệm nằm ở hướng khuất nắng nên nhiệt độ trong nhà khá mát mẻ.
Trì Dật Ninh tiến đến trước mặt người thợ hói đầu của tiệm cắt tóc và nhìn ông ấy.
Thợ cắt tóc cũng đang nhìn cậu.
...
Cứ như vậy trôi qua nửa phút...
Nhìn cậu thanh niên trước mặt suýt chút nữa làm mình giật mình, thợ cắt tóc cuối cùng không nhịn được hỏi: "Muốn làm gì? Cắt tóc hay là?"
Trì Dật Ninh: "Cái này, gỡ bím tóc này ra... nhuộm đen, hết bao nhiêu tiền ạ?"
Thợ cắt tóc: "Một nghìn rưỡi."
Trì Dật Ninh: "Tám trăm."
Thợ cắt tóc: "Một nghìn ba."
Trì Dật Ninh: "Năm trăm."
Thợ cắt tóc: "..."
Nhìn khuôn mặt vô cảm của cậu thanh niên trước mặt, trông như ma vậy, càng mặc cả giá càng giảm! Ông ấy lần đầu tiên gặp trường hợp này!
Người thợ trung niên bất đắc dĩ thở dài, xua tay: "Thôi được rồi, tám trăm, qua kia ngồi đi."
Trì Dật Ninh: "Cháu khát nước..."
Thợ đầu hói: "..."
Được rồi, bây giờ tiệm cắt tóc nào cũng có dịch vụ này, tiệm của ông ấy cũng không thể kém cạnh được.
...