Xuyên Sách Mạt Thế, Tôi Thay Đổi Vận Mệnh Của NPC

Chương 7: Sự biến hóa, không gian thành hình

Đón sói xám trở về biệt thự lam thủy loan, lúc này cô cũng đã là phú bà tỷ phú rồi, tẩy đi ngụy trang trên mặt; lúc này cô vẫn cảm thấy tay chân bũng rũng, đó là vì kích động, cô bây giờ vẫn không có cách nào mà bình tĩnh lại được; mở app ngân hàng trên điện thoại ra, đếm những số không trên đó, vui mừng cười như 250 (ngôn ngữ mạng chửi ngu, đần)1 tỷ 8000 vạn a~~~!

Kiếp trước cho dù cô có bản lĩnh, làm công tới già tới chết cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy.

Có một số tiền như vậy, cô có thể dự trữ rất nhiều vật tư, trong mạt thế có thể lười biếng nằm đó nghỉ ngơi rồi.

Trên đường từ thành phố B trở về, cô vẫn luôn nhẫn nhịn không đi xem thử không gian có biến hóa hay không, vẫn luôn nói với bản thân mình bây giờ không phải là lúc, bên ngoài nhiều người phức tạp, nếu như trong lúc xem có xẩy ra vấn đề gì vậy thì rất phức tạp, nguy hiểm.

Đem điện thoại thu lại sau đó lại uống ba ly nước liền, Thù Cửu Cửu lúc này cũng rất muốn biết, chiếc nhẫn ngọc không gian hấp thụ nhiều linh khí của ngọc thạch phỉ thúy như vậy không gian sẽ biến thành như thế nào, cô kéo sói xám dùng ý niệm chui vào không gian.

Thành công rồi.

Lập tức cảnh quan thay đổi.

Đột nhiên bị đổi thành một hoàn cảnh vô cùng lạ, dọa sói xám không ngừng nhảy lên người Thù Cửu Cửu, trong miệng cũng không ngừng kêu la.

"Gâu....."

Chủ nhân, chủ nhân, dọa cẩu quá rồi, đây là đâu vậy?

Thù Củu Cửu cũng không có thời gian quản nó, nắm lấy mệnh mạch sau cổ, đem nó từ trên người mình kéo xuống, cô bây giờ hoàn toàn bị hoàn cảnh trước mặt dọa cho ngẩn người rồi.

Nhìn thấy không gian biến hóa lớn, Thù Cửu Cửu lập tức vui vẻ mà hét lớn!

"Aaaa~....................."

Cô cảm giác được không gian và bản thân mình có quan hệ mật thiết, chỉ cần nhắm mắt liền có thể cảm nhận được rõ ràng những thứ trong không gian, một bông hoa một cọng cỏ đều ở trong mắt cô, đây là thế giới mà cô có thể tùy ý khống chế, là chủ của không gian này, vốn dĩ không gian mịt mù mơ hồ, bây giờ đã có thể nhìn vô cùng rõ ràng.

Một con suối rộng mười mét, sau bốn năm mét đem không gian chia thành hai, trước không thấy đầu, sau không thấy đuôi, nhưng nước suối vẫn chảy theo dòng, không biết chảy về nơi đâu.

Bên cạnh suối, nhà trúc, linh tuyền, lại cộng thêm 100 mẫu ruộng đất.

Lúc này linh tuyền đang cuồn cuộn sôi lên sương trắng, sương trắng bay lên bao quanh căn nhà trúc và linh tuyền, khiến nơi này tựa như bồng lai tiên cảnh.

Bên phải lầu trúc là một mảnh đất bằng dài rộng 30 mét.

Nhìn thấy miếng đất bằng này, Thù Cửu Cửu liền nghĩ đến một chủ ý vô cùng tuyệt vời, cô muốn đem căn biệt thự trong mộng ở lam thủy loan rời vào trong đây.

Biệt thự ở lam thủy loan có diện tích 368 mét vuông, trong đó còn có một khu hoa viên hơn 600 mét vuông, không gian đất trồng có thể mở rộng thành hoa viên lớn.

Vì lam thủy loan không phải nằm trên khu đất cao, mà là ngay cạnh hồ, thiên tai ngày thứ ba thì đã bị nước ngập đến lầu một! bởi vì những người ở khu A B của lam thủy loan đều là nhân viên nghiên cứu nghỉ hưu, ZF ưu tiên sắp xếp người ở đây sơ tán trước, những người lớn tuổi được di chuyển đến bệnh viện nữ chính Tô Điềm Nhi đang thực tập; Những người lớn tuổi cùng nữ chính trò chuyện nói đến tình huống thiên tai ở lam thủy loan, hình như nam chính Mặc Thâm cũng từ tập này mà xuất hiện.

Hơ hơ~ chuyện này, liên quan cái đếch gì đến cô.

Suy nghĩ bậy bạ, lui! lui! lui!

Không dễ dàng gì mới có đươc căn biệt thự trong mơ, cô không muốn bị cái lũ lụt vô tình đó hủy mất, nhất định phải đem theo.

Lại nhìn xem dưới chân mình và một trăm mẫu đất giàu dinh dưỡng, đừng hỏi cô tái ao là 100 mẫu, mà không phải là 80 90 mẫu, hòi chính là nhận được tin tức không gian giới thiệu, không gian không phải là rộng lớn vô tận, mà có biên giới, căn nhà trúc ngưng đọng đó có khả năng là dự trữ vô tận.

Thù Cửu Cửu muốn đi đên bên suối xem xem, vừa mới có suy nghĩ như vậy

cả người lập tức dịch chuyển đến cạnh suối dưới chân núi!

【Trời ạ, đây cũng quá thần rồi đi.】đây là dịch chuyển rồi hả? Thù Cửu Cửu chỉ thiếu khua tay múa chân nhảy lên, giống như lúc trước dùng ý niệm, nghĩ đến một góc nào đó ở trong không gian, cả người cô lập tức dịch chuyển đến nơi đó, lặp đi lặp lại mãi cho đến khi đầu óc cô có chút choáng váng mới dừng lại.

Vừa mới ổn định lại thân hình, đi đến bên bờ suối, trong đầu lập tức nhận được tin tức liên quan, Dưới chân núi là một trăm mẫu đất, bãi cỏ xanh mướt hoa tươi, những ngọn núi cũng được bao phủ đầy hoa tươi, cỏ xanh.

"Ha ha ha, thiên thời địa lợi nơi đây rất thích hợp chăn nuôi trồng trọt a~"

Lại xem xem không gian được bao quanh bởi một màu xanh thiên không không rõ nguồn gốc, không gian vô cùng sáng lạng, nhiệt độ thích hợp ở 26 độ, thật sự quá chi là tuyệt vời.

----------------------

"Gâu..... hú..." chủ nhân của nó đâu? chủ nhân lớn như vậy nhất thời không thấy rồi, đi đâu rồi hả?

Mất đi mùi của chủ nhân, sói xám bất an không ngừng kêu gào. Không ngừng ở mảnh đất này nhảy lên nhảy lên nhảy xuống, tìm kiếm dấu vết của chủ nhân nhà mình, bộ lông đen xám vốn dĩ sạch sẽ của nó lúc này cũng đã trở nên ố vàng bẩn thỉu.

Nghe thấy tiếng cẩu tử nhà mình, Thù Cửu Cửu dịch chuyển đến trước mặt nó.

Dọa đến sói xám xù hết lông lên, lập tức nhe răng muốn công kích, nhưng khi nhìn lại, nhận ra là chủ nhân của mình, liền lập tức thay đổi khuôn mặt ủy khuất, bay vào lòng cô.

"Uuuuuu......" chủ nhân chủ nhân, người đi đâu rồi, đừng vứt cẩu ở đây mà.

Thù Cửu Cửu nhìn xem vết chân dính đầy đất đạp trên đồ mình, nhất thời cũng vô cùng cạn lời, nhưng cẩu tử nhà mình chỉ có mình tự mình sủng mà thôi.

"Sói xám nhà ta ngoan ha, đây là đào viên bí mật của chúng ta, sau này có thể thường vào đây, không cần lo lắng ta sẽ đi lạc đâu."

"Tới đây! tới đây! tới đây! trẫm đưa khang đi xem xem, giang sơn mà trẫm vì khanh mà tranh đoạt."

"Sau này, ta còn ở bên đó, nuôi rất nhiều con dân cho khanh, để khanh hưởng thụ cảm giác, dưới một người trên vạn người ha." Thù Cửu Cửu kéo cái đầu sói xám nhìn về phía đối diện con suối.

Bốp~ cẩu tử nào đó vừa muốn quay đầu cắn cắn cái mông phát ngứa của mình, liền bị chủ nhân vô lương tâm tát cho một cái, lại cưỡng ép đem cái đầu của nó nhìn về phía đối diện con suối.

"Đừng có xem đằng sau, bên đó là ruộng trồng trọt, nhìn bên kia, bên đó mới là giang sơn mà trẫm giành cho khanh." Thù Cửu Cửu bắt buộc cái đầu của nó tay chỉ về phía bên kia con suối.

"Uuuuuu......." chủ nhân, ngứa mông quá a~

Cẩu tử nào đó lại muốn quay đầu lần nữa, bốp~, lại một lần nữa ăn thêm một bạt tay, đầu ngoan ngoãn quay về phía đối diện.

"Gâu.... " dm, chủ nhân thật sự quá vô tình mà, quá tàn nhẫn.

Thù Cửu Cửu đang mê mẫn trò chơi của mình , nên cũng không biết hành động của mình đã làm tổn thương trái tim nhỏ bé của cẩu tử nào đó.

Sau khi không gian nâng cấp xong, vậy thì dự trữ vật tư hàng ngày cũng nên bắt đầu rồi, cô đưa cẩu tử nhà mình ra khỏi không gian trở về trong biệt thự.

Sói xám hai lần bị chủ nhân dọa sợ, đột nhiên quay trở về nơi quen thuộc, biểu tình cũng đã bình tĩnh tiếp nhận.

Nhân tiện lúc chủ nhân không chú ý, nhanh chóng quay đầu cắn cắn cái chỗ mông đang ngứa của mình.

"Gâu...." oh, cuối cũng cũng thoải mái rồi.

"Sói xám a~ mày dơ quá, nhanh chóng đi tắm đi." cô chính là cố ý đấy, báo mối thù cẩu tử làm dơ quần áo của cô.

Ra lệnh cho cẩu tử xong, cô xoay người đi về phía phòng bếp. Bây giờ làm tám giờ tối rồi, bụng cô đã sớm đói meo rồi.