Bên cạnh giường của Cố Vân Chu có một người ngồi.
Người đó có xương mày cao, mũi thẳng, và đôi môi mỏng.
Chính là Alpha mà cậu đã không liên lạc mấy ngày qua.
Nhân viên nữ của Phi Đằng ban đầu định gọi điện cho trung tâm cấp cứu, nhưng suy nghĩ lại, cô quyết định gọi cho Cảnh Úc trước.
Bởi lúc đó Cảnh Úc đang ở Phi Đằng, và chính anh đã đưa Cố Vân Chu đến bệnh viện.
Khi bác sĩ và y tá rời khỏi phòng bệnh, Cảnh Úc lặng lẽ đưa cho cậu một ly nước đường.
Vì hiện tại Cố Vân Chu đang rất yếu, nên ly nước đã được chu đáo đặt thêm một chiếc ống hút.
Ly nước đã được đưa đến trước miệng, Cố Vân Chu liếʍ đôi môi khô nứt của mình rồi cúi đầu ngậm lấy ống hút.
Nước ấm theo ống thủy tinh trôi xuống cổ họng của Cố Vân Chu và chảy vào dạ dày.
Nhìn Omega ngoan ngoãn uống nước, Cảnh Úc bất ngờ lên tiếng: "Trước đây em không có bệnh hạ đường huyết."
Cố Vân Chu vẫn giữ ống hút trong miệng, tiếp tục từ tốn uống nước đường.
"Gần đây phòng thí nghiệm rất bận rộn, em ăn uống không điều độ. Sáng nay chỉ là không kịp ăn sáng thôi, em cũng không ngờ lại nghiêm trọng như vậy."
Nghe giọng điệu thờ ơ của Cố Vân Chu, Cảnh Úc khẽ nhíu mày.
"Cho dù có bận rộn đến đâu, em cũng phải ăn uống đầy đủ, bệnh hạ đường huyết không phải là chuyện nhỏ."
Nghe những lời cảnh cáo từ Alpha, Cố Vân Chu chỉ hờ hững đáp "Ừm" một tiếng.
Thấy cậu đã uống hết một nửa ly nước, Cảnh Úc liền ngăn cậu lại.
"Anh đã bảo nhà bếp nấu một chút gì đó cho em, sẽ mang đến ngay thôi. Uống ít nước thôi, lát nữa em nên ăn nhiều vào."
Cố Vân Chu không nói gì thêm, chỉ tựa lưng vào giường bệnh.
Dù hai người đang trong giai đoạn chiến tranh lạnh, nhưng hôm nay cả hai đều không nhắc đến chuyện đó.
Không lâu sau, người hầu nhà họ Cảnh mang đến một phần ăn cho Cố Vân Chu.
Hiện tại vẫn chưa đến giờ ăn trưa, nên chỉ có phần của Cố Vân Chu được mang đến.
Cháo cá tươi ngon, mịn màng được Cố Vân Chu từ từ thưởng thức, từng thìa từng thìa vào dạ dày. Khi dạ dày dần đầy, cậu cũng cảm thấy khỏe hơn đôi chút.
Nhìn thấy sắc mặt của Omega cuối cùng cũng không còn tái nhợt như trước nữa, Cảnh Úc mới mở lời hỏi cậu, "Dạo này em bận rộn lắm à?"
"Rất bận."
"Dù rằng em làm nghiên cứu khoa học, nhưng phòng thí nghiệm vừa mới thành lập, em phải lo liệu việc nộp tài liệu xét duyệt, lại còn hàng tá công việc lặt vặt khác."
Nghe Cố Vân Chu nói vậy, đôi môi của Cảnh Úc căng chặt trong giây lát.
"Vậy em có cần anh giúp gì không?" Câu hỏi này được thốt ra có chút ngượng ngùng.
Khóe miệng của Cố Vân Chu khẽ cong lên, khó mà kiềm chế được.
Chuyên ngành của Cảnh Úc không phải là sinh lý học Poremone, anh học quản lý kinh doanh thì có thể giúp gì chứ? Chỉ có thể giúp là làm cho số tiền cuối cùng của phòng thí nghiệm được chuyển đến nhanh chóng.
Alpha của cậu đang ám chỉ rằng, cậu có thể nhờ anh giúp đỡ về mặt tài chính.
Cố Vân Chu lại đưa một thìa cháo cá vào miệng, nhân cơ hội này, cậu nén nụ cười bên khóe miệng xuống.
"Không cần đâu, mọi thứ ở phòng thí nghiệm đều ổn cả."
Alpha bị Cố Vân Chu từ chối, trong khoảnh khắc đó, bờ vai của anh trở nên căng thẳng.
Anh cúi đầu, đôi lông mi dày tạo ra một bóng râm đậm trên mí mắt.
Đó là một nỗi cô đơn khi cảm thấy mình không còn cần thiết.
Anh và Cố Vân Chu đã cùng nhau lớn lên, luôn bên nhau.
Từ trước đến nay, và sẽ luôn như vậy.
Ít nhất đó là những gì Cảnh Úc đã nghĩ.
Nhưng Cố Vân Chu lại nói với anh rằng, chỉ vì trước đây cậu cần anh, nên họ mới gắn bó với nhau.
Giờ đây khi anh đã có thể kiểm soát sức mạnh tinh thần của mình, không còn cần đến cậu nữa, thì không còn lý do gì để tiếp tục sống cùng nhau.
Trước đây, Cảnh Úc chưa bao giờ nghĩ rằng mối quan hệ giữa anh và Cố Vân Chu lại là một mối quan hệ "cần thiết".
Một khi không cần nữa, sẽ phải chia tay.
---
Nhìn đôi môi mím chặt của Cảnh Úc.
Trong khoảnh khắc đó, Cố Vân Chu cảm thấy vô cùng chán ghét việc mình chỉ là một Omega.
Cậu thực sự muốn đè Cảnh Úc vào tường, cạy mở đôi môi mỏng manh của anh, rồi mạnh mẽ mυ'ŧ lấy đầu lưỡi của anh.
Cảnh Úc không hiểu rõ mối quan hệ giữa họ thì cũng không sao.
Vậy thì hãy dùng hành động để anh hiểu rõ!
---
Trong phòng bệnh, đột nhiên xuất hiện một hương thơm thoang thoảng của Poremone.
Nó vây quanh Cảnh Úc, như một dải lụa ướt, trơn tru, mềm mại, khiến người ta cảm thấy rất dễ chịu.
Cảnh Úc ngẩng đầu nhìn Cố Vân Chu.
Hiện tại vẫn chưa đến ngày Cố Vân Chu bước vào kỳ phát tình, nhưng rõ ràng mùi hương Poremone của cậu đã mang theo một chút hương thơm đặc biệt.
Khi Omega bước vào kỳ phát tình, Poremone của họ mang theo hương thơm quyến rũ để kí©ɧ ŧɧí©ɧ Alpha.
Alpha rất nhạy cảm với mùi hương này và sẽ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ để phát tình.