"Đúng vậy, em đã quyết định rồi." Cố Vân Chu cố gắng kiềm chế sự mềm lòng.
Đôi môi mỏng của Cảnh Úc khẽ nhúc nhích.
Một lúc lâu sau, anh chỉ khẽ “ồ” một tiếng, như thể gần như mất cảm giác.
Sau khi thể hiện rằng mình đã hiểu, Cảnh Úc không nói gì thêm.
Anh cúi đầu mở cuốn sách trong tay, im lặng tiếp tục lật từng trang.
Những dòng chữ dày đặc trên trang sách như lao thẳng vào tâm trí của Alpha với ngũ giác cực kỳ nhạy bén.
Chúng như những cây tre sắc nhọn, hoặc giống như những lưỡi dao sắc bén.
-
Sau ngày hôm đó, Cố Vân Chu và Cảnh Úc rơi vào trạng thái chiến tranh lạnh.
Trong thời gian chiến tranh lạnh, họ không hoàn toàn không giao tiếp với nhau, khi Cố Vân Chu đến thư viện để tìm tài liệu, Cảnh Úc vẫn đi cùng và họ vẫn nói chuyện.
Nhưng ngoài những lời cần thiết, không có thêm bất kỳ cuộc trò chuyện sâu sắc nào.
Cố Vân Chu sẽ không như ngày hôm đó, tìm tài liệu mệt mỏi rồi dựa vào Cảnh Úc để nghỉ ngơi.
Cảnh Úc cũng sẽ không lúc nào cũng chạm vào Cố Vân Chu, để ngửi mùi Poremone từ tuyến thể của cậu để giải tỏa căng thẳng thần kinh.
Trong mắt người ngoài, họ vẫn gần gũi như trước, không rời nhau nửa bước.
Chỉ có Cố Vân Chu biết rằng, Cảnh Úc đã tức giận.
Cảnh Úc có phản ứng như vậy, Cố Vân Chu không hề ngạc nhiên.
Cố Vân Chu là liều thuốc của Cảnh Úc, dù không phải lúc nào cũng cần mang theo bên mình, nhưng nhất định phải luôn trong tầm tay.
Bây giờ Cố Vân Chu định rời đi trong một thời gian dài như vậy, Cảnh Úc không chỉ đơn giản là tức giận, anh có lẽ đang phát điên trong lòng.
Alpha có một sự chiếm hữu bệnh hoạn đối với Omega.
Dù Cảnh Úc chưa đánh dấu hoàn toàn Cố Vân Chu, nhưng Poremone của họ đã ảnh hưởng lẫn nhau trong suốt chín năm, trong ý thức của Cảnh Úc, Cố Vân Chu chính là của anh.
Bây giờ Omega của anh muốn bỏ anh mà đi, không có thương lượng, không có thảo luận, chỉ một câu "Em muốn đi học", và cậu sẽ rời xa anh trong bốn năm.
Sự phụ thuộc của Cảnh Úc vào Cố Vân Chu sâu hơn nhiều so với một mối quan hệ AO thông thường.
Anh càng tỏ ra bình thản, lại càng khiến người khác rùng mình.
Cuộc chiến tranh lạnh kéo dài đến hai tháng.
Mặc dù Đại học Y Khắc Bác chưa khai giảng, nhưng Cố Vân Chu dự định đến sớm để làm quen với môi trường.
Bây giờ Cảnh Úc vẫn đang tức giận, Cố Vân Chu không thể cứ thế mà bỏ đi mà không lo lắng gì, trước khi đi cậu phải trấn an Cảnh Úc.
Cố Vân Chu làm vậy không phải vì lo sợ rằng khi cậu đi, Đỗ Tây Lân sẽ lợi dụng cơ hội này để phát triển tình cảm với Cảnh Úc.
Cậu lo rằng tinh thần của Cảnh Úc sẽ không chịu nổi.
Cảnh Úc là một bệnh nhân rất rắc rối, không chỉ có siêu trí nhớ, ngũ giác cực mạnh mà còn có tinh thần lực cao đáng sợ.
Điều này khiến Cảnh Úc rất dễ mất kiểm soát tinh thần.
May mắn thay, bây giờ anh đã học được cách loại bỏ những thông tin nhiễu loạn từ bên ngoài, và biết kiềm chế cảm xúc của mình.
Nhưng nếu tinh thần anh ở trong trạng thái căng thẳng quá lâu, Cảnh Úc sẽ cảm thấy rất khó chịu.
Vì vậy, anh rất thích dính lấy Cố Vân Chu, thích ngửi mùi Poremone trên người cậu để thư giãn thần kinh.
Cố Vân Chu đi rồi, chắc chắn Cảnh Úc sẽ rất khó chịu.
Trong hai tháng chiến tranh lạnh này, Cố Vân Chu đã cảm nhận rõ ràng sự bực bội bị kiềm chế của Cảnh Úc.
Nhưng dù vậy, Cố Vân Chu vẫn không thay đổi kế hoạch ban đầu của mình.
Quyết định du học là một quyết định mà cậu đã cân nhắc rất kỹ, và đã tính đến mọi khả năng, bao gồm cả phản ứng căng thẳng của Cảnh Úc.
Đôi khi con người ta cần phải cứng rắn.
Dù đau lòng, nhưng nguyên tắc vẫn phải giữ.
Để làm dịu cảm xúc của Cảnh Úc, vào ngày trước khi rời khỏi nhà họ Cảnh, Cố Vân Chu đã chủ động bước vào kỳ phát tình.
-
Dù bình thường Cố Vân Chu cũng bị Cảnh Úc kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà phát ra Poremone, nhưng mùi hương đó rất nhẹ, không thể so sánh với mùi hương đậm đà, quyến rũ khi cậu bước vào kỳ phát tình.
Hương thơm dịu dàng ấy len lỏi qua từng khe tường, dù chỉ một chút cũng đủ để một Alpha với khứu giác nhạy bén như Cảnh Úc ngửi thấy.
Trong bóng tối, một đôi mắt bất chợt mở ra.
Đôi đồng tử đen sẫm bừng sáng đến đáng kinh ngạc, như ánh sáng lưỡi kiếm trắng xanh lóe lên khi kiếm rời khỏi vỏ.
-
Cảnh Úc hiểu rất rõ về chu kỳ sinh lý của Cố Vân Chu. Không có Alpha dẫn dụ, mà cậu lại phát tình trước thời hạn, điều này có phải nghĩa là...
Cố Vân Chu đang gửi tín hiệu làm lành với anh?
Alpha cao lớn và điển trai, bước qua hành lang tầng ba trong màn đêm, khi đẩy cửa phòng của Cố Vân Chu ra, mùi hương nồng nàn lập tức bao trùm và nhấn chìm anh.
Sự hung bạo, điên cuồng và lệch lạc ẩn sâu trong lòng Cảnh Úc đã bị mùi hương ngọt ngào đậm đà này xoa dịu.