Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay Cũng Muốn Đổi Đời

Chương 29

Thấy thế, Lục Anh cũng không còn gì để nói, nắm tay Du Tiếu Tiếu rời đi.

Người dưới trướng Bách Lí gia kia vốn đã thấy Ôn Sương Bạch từ sớm, nàng khiến bạn thân của hắn bị phế tu vi đuổi ra khỏi Thanh Linh Sơn, thiếu chủ vì nàng ta mà thương thế thêm trầm trọng.

Người của Bách Lí gia nuốt không nổi cục tức này, ngăn bọn Du Tiếu Tiếu lại, bô bô một trận bên tai, rồi chỉ vào Ôn Sương Bạch, hung tợn nói: “Chính là nàng ta!”

Du Tiếu Tiếu nhìn thấy người bị chỉ là Ôn Sương Bạch, hơi sửng sốt.

Mắt nàng dừng trên người Tạ Tử Ân và Ôn Sương Bạch một lát, ngăn người của Bách Lí gia lại, đi qua dịu dàng gọi một tiếng: “Ôn sư tỷ.”

Ôn Sương Bạch: “?”

Cô thấy vô cùng khó hiểu, đám người này không lo đi xem thương thế của Bách Lí Giác mà đứng đây dong dài, chẳng lẽ đang ngại Bách Lí giác chết chưa đủ nhanh sao?

Du Tiếu Tiếu cắn môi: “Muội biết việc này không thể trách Ôn sư tỷ, muội thay mặt Bách Lí ca ca xin lỗi sư tỷ, sư tỷ lúc ấy có nguyện ý đỡ huynh ấy hay không đều là quyết định riêng của tỷ, mong sư tỷ đừng để ở trong lòng.”

Tạ Tử Ân đang viết phương thuốc chữa bệnh, nghe vậy cũng không tự chủ được dựng lỗ tai lên nghe.

Quả nhiên nàng ta xứng với danh nữ phụ độc ác.

Ôn Sương Bạch gật đầu như nghe được điều đúng đắn: “Tốt, nhưng tốt nhất là sau khi Bách Lí Giác tỉnh lại nên tự mình đi xin lỗi, sư muội cảm thấy đúng không?”

Du Tiếu Tiếu: “…”

Lục Anh nhíu mày: “Ngươi…”

“Lục ca ca.” Du Tiếu Tiếu xoa dịu Lục Anh đang tức giận, ngăn hắn nói tiếp, chỉ nói, “Sư tỷ, hiện giờ muội có việc muốn nhờ.”

Du Tiếu Tiếu dùng ánh mắt đong đầy nước mắt, chân thành tha thiết: “Sư tỷ có thể nhường vị trí cho Bách Lí ca ca không, để Bách Lí ca ca được khám trước? Linh cốt của Bách Lí ca ca bị thương, tình huống rất nguy hiểm…”

Văn Tâm mở to hai mắt nhìn, nắm chặt tay lao lên.

Những người này thật quá đáng!

Ôn Sương Bạch ngăn tiểu sư muội lại, ôm vào trong ngực, hỏi lại Du Tiếu Tiếu: “Mạng của Bách Lí ca ca ngươi là mạng, còn mạng của đại sư huynh ta thì không phải sao?”

Du Tiếu Tiếu ngẩn người nhìn Ngân Huyền, kiên nhẫn giải thích: “Đại sư huynh của tỷ thoạt nhìn có vẻ bị thương nghiêm trọng, nhưng kỳ thật vết thương chưa hại tới linh cốt…”

Ôn Sương Bạch lạnh giọng: “Không cho.”

Du Tiếu Tiếu hơi há mồm, nhớ tới tình cảnh của Ôn gia, cũng biết sư môn Ôn gia thiếu tiền.

Nàng lấy túi ra, tự cho là mình có lòng hảo tâm, nói: “Muội không để mọi người chịu thiệt đâu, ở đây có ba vạn linh thạch, có thể đủ để bồi thường…”

Ôn Sương Bạch không thể nhịn được nữa: “Cút!”

Du Tiếu Tiếu đứng tại chỗ, sắc mặt trắng bệch.

Nàng không hiểu, Ôn sư tỷ không phải là đang thiếu tiền sao…

Nàng đưa cũng không ít, khen thưởng cho đệ nhất Thiên Cơ Các cũng chỉ là ba vạn linh thạch.

Hơn nữa, nàng cũng vào bên trong tháp nên rất rõ đối phương bị thương như thế nào, vết thương của vị đại sư huynh không được tính là nghiêm trọng.

“Cái kia.” Người ở ngay phía sau Ôn Sương Bạch đột nhiên nhỏ giọng nói, “Ba vạn linh thạch đó đưa ta, ta có thể nhường…”

“Không cần.” Lục Anh từ chối thẳng thừng, nói với Du Tiếu Tiếu, “Giờ mà muội còn tin Tạ Tử Ân sao? Muội nhìn hắn xem, không sợ Bách Lí Giác chết trong tay hắn hả?”

Du Tiếu Tiếu: “Muội…”

“Chúng ta đi.” Lục Anh nắm tay thiếu nữ đang nghẹn ngào rời đi, trước khi đi thì liếc nhìn Ôn Sương Bạch và Tạ Tử Ân một cái, giống như đang nhìn người chết.

Tạ Tử Ân dặn dò người bị thương xong thì tới phiên đại sư huynh và Lục Gia Nghiêu.

Ngân Huyền bị thương không nặng, Tạ Tử Ân nhanh chóng xử lý vết thương và viết đơn thuốc.

Anh nhìn người đứng bên cạnh Ôn Sương Bạch, lại đưa đơn thuốc cho Lý Tinh Dương, không cho cãi lại: “Lấy thuốc từ chỗ sư môn.”

Mặt Lý Tinh Dương viết rõ ba chữ không tình nguyện.

Hắn không hiểu, rõ ràng một tháng trước hắn là người khi dễ Tạ Tử Ân, nhưng hiện tại Tạ Tử Ân lại khi dễ hắn, xem hắn là hạ nhân mà sai khiến!

Nhưng hắn không dám phản kháng, hắn sợ hãi.

Hiện giờ ở trong mắt hắn, Tạ Tử Ân không khác gì đại ma đầu.

Lý Tinh Dương thở dài thườn thượt, tiếp nhận đơn thuốc, đi một lúc thì quay lại đưa cho Ôn Sương Bạch: “Đây, đi phía sau lấy thuốc.”

Ôn Sương Bạch cũng xem Tạ Tử Ân như không khí, chỉ hỏi Lý Tinh Dương: “Đại sư huynh ta vì sao còn chưa tỉnh?”

Ngươi khác hôn mê chỉ cần y tu chuẩn chữa là có thể tỉnh lại.