Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay Cũng Muốn Đổi Đời

Chương 21

“Muội muốn tham gia.” Ôn Sương Bạch lơ đãng nói, “Nếu muội có thể trở thành Thiên Cơ Các đệ nhất thì sẽ nhận được ba vạn linh thạch khen thưởng nha.”

“Ừ, nhị muội cố lên.” Ngân Huyền thần sắc uể oải, dùng linh lực gom mấy chục thân gỗ buộc chặt lại thành một khối.

Hắn bước chân nặng nề, thoạt nhìn giống một con rùa đen.

Một bước, hai bước… bảy bước, hắn bỗng nhiên dừng lại, rốt cuộc cũng phản ứng, quay đầu lại, “… bao nhiêu linh thạch?”

Ôn Sương Bạch hơi hơi mỉm cười: “Ba vạn.”

“Đây là khen thưởng của Thiên Cơ Các.” Ôn Sương Bạch biết đại sư huynh là kiếm tu, mấy năm trước đã chuyển tới kiếm pháp các, lại nói, “Kiếm pháp các nói, ba giải cao nhất đều có khen thưởng, đệ nhất bảy vạn, đệ nhị năm vạn, đệ tam ba vạn.”

“Bảy vạn à ——” Ngân Huyền lẩm bẩm, “Sao lại không viết rõ trên thông báo…”

Thiếu chút nữa là đã bỏ lỡ, thật là…

Huynh muội đồng lòng, vì tiền mà tiến.

Ba ngày sau, sư huynh muội ba người nắm tay nhau, dựng lên một căn nhà mới tinh.

Ôn Sương Bạch chắp tay đằng sau, cực kỳ vừa lòng đánh giá tiểu viện hai tầng không hao tiền tốn của mà xây được này. Cô còn chưa mở miệng khen ngợi thì tiểu sư muội đã vui vẻ nói: “Cuối cùng thì chậu hoa của muội cũng có thể dùng để cắm hoa rồi!”

Editor: ý là không phải dùng chậu hoa hứng nước mưa nữa =))

Ngân Huyền đầu còn chưa chải, nghe vậy liền xoa đầu tiểu sư muội, từ ái nói: “Chuyện đã xong rồi, giờ ta xuống núi.”

Vừa nói, hắn lấy túi ra đưa cho Văn Tâm.

Nhưng nghĩ lại, Ngân Huyền nghiêng đầu nhìn Ôn Sương Bạch, lại dặn dò tiểu sư muội: “Đưa một nửa cho nhị muội.”

Văn Tâm: “Dạ!”

“Không cần đâu.” Ôn Sương Bạch cười cự tuyệt, “Muội có linh thạch của riêng mình, nếu tiểu sư muội không đủ thì cứ tìm tỷ. Sư tỷ hiện tại có thể luyện khí kiếm tiền.”

Chờ cô trả nốt số nợ mười vạn linh thạch của nguyên chủ, cô cũng sẽ nhận chức trách chiếu cố tiểu sư muội này.

Trước mắt, cô vẫn đang là ốc còn không mang nổi mình ốc, nên thôi không nên nói chuyện mình không thể làm được.

Đại sư huynh này đưa có cỡ 5000 linh thạch, so với cái túi chỉ có 700 linh thạch kia của cô thì hơn rất nhiều…

“Đúng rồi, đại sư huynh.” Ôn Sương Bạch nhớ tới điều gì đó, vội giữ chặt đại sư huynh đang chuẩn bị bay đi, “Một tháng sau sẽ là vòng thứ nhất của tỷ thí, huynh nhớ trở về đúng giờ, không được bỏ lỡ!”

“Ừ.” Ngân Huyền gật đầu, ngáp một cái thật to khiến nước mắt cũng chảy ra, sau đó liền nhắm mắt cưỡi kiếm bay đi.

Ôn Sương Bạch nhìn nam nhân tóc bạc cưỡi kiếm suýt ngã vài lần trên bầu trời, trong lòng phát sầu, bỗng cảm thấy việc này cũng không quá đáng tin cậy.

Sự thật chứng minh, việc cô lo lắng là có cơ sở.

Một tháng sau, sáng ngày bắt đầu tỷ thí, Ngân Huyền lại chẳng thấy tăm hơi đâu.

Ôn Sương Bạch cắn bánh bao trắng, vẻ mặt ủ rũ, ngồi xổm ở ngoài trường thi của Thiên Cơ Các, cầm Huyền Thiên kính liên lạc với Văn Tâm đang ngồi ngoài ở kiếm tháp đường.

【 Ôn Sương Bạch: Tiểu sư muội, đại sư huynh đã về chưa? 】

【 Văn Tâm: Chưa ạ. 】

Ôn Sương Bạch muốn khóc.

【 Văn Tâm: Nhưng mà sư tỷ, các trưởng lão của kiếm pháp các có thông báo rằng trong bảy ngày diễn ra tỷ thí, chỉ cần xuất hiện có mặt trong vòng bảy ngày này thì đều có thể tham gia!】

Lúc tiểu sư muội nhận được tin tức thì các trưởng lão của Thiên Cơ Các cũng đang thảo luận về nó.

Các đệ tử vừa chờ tỷ thí vừa thảo luận sôi nổi.

“Tỷ thí năm nay thế mà lại rất nhân từ!”

“Nghe bảo là họ suy xét cho những đệ tử xuống núi tu luyện không kịp chạy về nên mới sửa đổi quy tắc.”

“Ha ha ha, các ngươi có điều không biết, quy tắc này cũng không phải sửa vì chúng ta đâu.”

“Sao lại nói như vậy?”

Vị đệ tử biết rõ ngọn ngành kia nói với giọng căm giận: “Các ngươi chẳng lẽ không biết Bách Lí sư huynh đi Ninh Uyên Sơn còn chưa về sao? Không chỉ có Bách Lí sư huynh, Doãn sư huynh Du sư muội của Kiếm Pháp các, Lục sư huynh Thẩm sư huynh của Vấn Thiên Các, Phương sư huynh bên Y Các cũng đều đang ở Ninh Uyên Sơn chưa trở về. Nếu không thay đổi quy tắc, những vị con cưng của trời này đều không thể tham gia tỷ thí. Hơn nữa lần này cũng không chỉ là tỷ thí giữa môn phái thông thường đâu!”