Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay Cũng Muốn Đổi Đời

Chương 10

Kỳ thật Ôn Sương Bạch có cảm giác thoáng qua rằng, điểm yếu của đan lô này chính là ở dàn giáo.

Phá hư dàn giáo này thì đan lô có thể sẽ bị tách rời.

Nhưng linh lực của Ôn Sương Bạch không đủ để phá hư, giống như biết rõ ổ khóa ở đâu, nhưng vì chìa khóa không đúng nên chỉ có thể bó tay.

Ôn Sương Bạch rất là ưu sầu.

Cô rời khỏi nhóm chat của đám đệ tử, đi dạo chợ Thanh Linh.

Sau vị huynh đệ không tiền kia, có bốn người lục tục tìm cô để luyện khí, tổng năm đơn khoảng 4500 linh thạch.

Nhưng nếu cô tìm không ra biện pháp phá hủy mấy Linh Khí phế vật kia thì phải tự đi mua nguyên liệu, chi phí chắc khoảng hơn hai ngàn.

Tiền kiếm chỉ được một nửa

Rút máu cô đi.

Ôn Sương Bạch phun ra một ngụm khí nghèo khổ, quay về xem tin tức của mấy vị khách quý thì phát hiện có người đọc được tin nhờ giúp đỡ của cô mà liên hệ.

【 Hoa khai phú quý: Vì sao ngươi phải luyện ngược Linh Khí về lại dạng nguyên liệu? 】

Ôn Sương Bạch đáp một chữ: 【 Nghèo. 】

Đối phương một hồi lâu sau mới trả lời: 【 ha hả, ta không nghĩ tới nguyên nhân này. 】

Ôn Sương Bạch cảm thấy tuổi của đối phương hẳn không nhỏ, nói không chừng là nhân vật trưởng lão nào đó của Thiên Cơ Các.

Cô suy nghĩ một chút, lễ phép trả lời: 【 Tiền bối có biện pháp nào sao? 】

【 Hoa khai phú quý: Có đó. 】

Ôn Sương Bạch: !!

【 Tiểu bạch uyện khí: Mong tiền bối hãy chỉ giáo, vãn bối cảm kích bằng cả tấm lòng! 】

【 Hoa khai phú quý: Ta đây là sư môn bí học, không thể truyền thụ. Ngươi ta đạo bất đồng. 】

“?”

Ôn Sương Bạch khó hiểu, bọn họ lúc này mới trao đổi vài câu, đối phương liền biết họ khác nhau?

Chẳng lẽ bởi vì cô nghèo sao?

Ôn Sương Bạch trong lòng căm giận, nhịn không được mà hỏi: 【 Tiền bối không nghèo sao? 】

【 Hoa khai phú quý: Không. 】

【 Hoa khai phú quý: Ta từ nhỏ đã rất giàu có. 】

Giờ phút này, Ôn Sương Bạch rõ ràng nghe thấy được âm thanh tan nát cõi lòng.

So sánh người khác sẽ tức chết mà.

Ôi cái thế giới bất công này!

Cô bình tâm một chút, cũng mặc kệ đối phương nói cả hai khau nhau, tự động xóa bỏ một buổi sáng vô ích và hoang mang trong lòng.

Biết đâu thành công thì sao?

Mà kết quả là thành thiệt.

【 Hoa khai phú quý: Năng lực giác ngộ của ngươi không tồi. 】

【 Hoa khai phú quý: Ta phá lệ nói cho ngươi một bí mật, ngươi phản luyện《 diệu linh tâm pháp 》thử xem. 】

《 diệu linh tâm pháp 》?

Đang lúc Ôn Sương Bạch còn đang nghi hoặc, đối phương nhắc nhở rằng phản luyện rất nguy hiểm, cảm báo cô phải thận trọng, xảy ra chuyện thì tự gánh lấy hậu quả.

Ôn Sương Bạch còn tính hỏi thêm chi tiết thì đối phương liền biến mất.

Ôn Sương Bạch chỉ đành từ bỏ.

Cô và nguyên chủ đều chưa nghe qua loại tâm pháp này bao giờ.

Nghĩ một lúc, Ôn Sương Bạch đứng dậy rồi đi tới Thanh Linh Sơn thư các.

Trước kỳ tỷ thí, thư các chật kín người.

Ôn Sương Bạch tốn nửa canh giờ mới tìm được một góc ở tầng ba để ngồi đọc sách.

Quyển sách còn mới, bìa ghi bốn chữ ‘ diệu linh tâm pháp ’ bốn chữ rất qua loa có lệ, có khi bình thường không ai thèm đọc.

Ôn Sương Bạch đứng im tại chỗ, mang tâm tình không quá tin tưởng mà mở sách nghiên cứu.

Tác giả đề tựa, cuốn 《 diệu linh tâm pháp 》 này dành cho đệ tử khí tu tu luyện, là tâm pháp dành cường thân kiện thể.

Tuy nhiên, những khí tu thường sẽ tình nguyện tiêu phí tinh lực để chế tác một bộ pháp bảo hộ thân phù hợp với mình hơn là đi luyện cái rèn luyện cơ bắp này.

Hèn gì không ai đọc.

Ôn Sương Bạch cũng không biết vị tiền bối Phú quý có lừa cô không, nhưng cô quyết định mượn bản tâm pháp này, đành mang tâm trạng ôm ngựa chết coi như ngựa sống mà chạy chữa.

“Ôn sư tỷ, Ôn sư tỷ, sư tỷ……”

Thiếu nữ hoạt bát giọng lắp bắp gọi ba tiếng, nhưng người con gái có vóc dáng cao gầy trong bộ thanh y đứng phía trước lại tựa như không nghe thấy, chân bị thương còn quấn vải mà đi nhanh như gió.

Thiếu nữ xinh đẹp hơi cắn môi, vận công pháp để đuổi theo, ngăn Ôn Sương Bạch lại: “Sư tỷ dừng bước!”

Ôn Sương Bạch đang ôm cuốn 《 trăm khí toàn lục 》chuẩn bị rời đi.