Hoán Đổi Thân Xác

Chương 8

Tôi lập tức nhớ tới những lời hai người họ nói vào mười lăm phút trước.

“A Duy đã chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ? Chúng ta đã cứu mạng của nó, bây giờ cũng là lúc phải đền đáp rồi.”

Khó trách anh trai vẫn luôn giận giữ với tôi.

Hóa ra là đã sớm biết chính mình rồi sẽ có ngày trở thành vật hi sinh cho tôi.

“A Duy là một đứa trẻ ngoan, chỉ tiếc là…”

“Được rồi, đừng nói nhiều nữa!" Bố tôi sốt ruột nhíu mày “Lúc trước nhận nuôi hắn không phải là vì ngày hôm nay sao? Bây giờ an nguy của Lê Nhĩ mới là quan trọng nhất —”

Lòng tôi ấm áp, lại nghe ông nói tiếp:

“Dù sao lần sau hoán đổi, còn phải cần dùng nó làm vật t.ế.”

Hô hấp của tôi ngừng lại trong giây lát.

Dùng tôi làm vật h.i.ế.n t.ế?

“Không sai, nếu như hy sinh m.á.u mủ của chính mình, liền có thể hoàn mỹ kế thừa các loại năng lực của th.ân th.ể mới, giống như là trời sinh vậy!”

“Cho cô ta đổi cái th.ân th.ể mới, hưởng thụ vài năm, cũng coi như không phụ lòng người làm cha mẹ là chúng ta đây. Khuôn mặt vốn có của Lê Nhĩ xấu đến mức ngay cả tôi là mẹ ruột của nó mà cũng không chịu nổi.”

“Chỉ cần linh h.ồ.n Lê Nhĩ nguyện ý hợp tác, chủ động chọn A Duy làm vật t.ế, thì kế hoạch của chúng ta lập tức sẽ thành công.”

“Tôi chỉ lo lắng rằng tính khí nhu nhược của Lê Nhĩ sẽ…”

“Xời, đều đã ch.ế.t một lần rồi, tôi không tin rằng cơ hội sống lại bày ra trước mắt, cô ta có thể không bị lay động?”

Nội tâm của tôi bây giờ vô cùng phức tạp, rất khó để diễn tả.

Bố mẹ tôi bày ra nghi lễ này, không phải bởi vì họ yêu tôi, mà là vì chính bản thân họ.

Nhưng tôi cần phải thông qua nghi thức này để tr.ả th.ù Thẩm Ấu.

Cô ta đã làm những việc kia, không xứng đáng tồn tại trên cõi đời này.

Vậy cuối cùng, tôi cũng sẽ giống như bố mẹ, dùng mạng sống của người khác để ngả giá, thản nhiên chiếm đoạt cơ thể mới?

Trước mắt tôi hiện lên người anh trai luôn trầm mặc và bảo mẫu Trương lúc nào cũng tươi cười điềm đạm.

Linh h.ồ.n quay cuồng với suy nghĩ.

Tôi choáng váng, vô tình trôi đến một góc của biệt thự rộng lớn.

Ánh trăng chiếu đầy sân, hoa lê trải khắp chốn.

Bảo mẫu Trương ngồi xổm trước lò than đ.ốt giấy tiền vàng mã, bả vai giật giật, giống như đang nức nở.

Bà ấy đang lạy b.ái ai?

Chẳng lẽ là đã biết trước kế hoạch của bố mẹ tôi, nên đang tổ chức tang lễ sớm cho Thẩm Ấu?

Tôi lơ lửng trước mặt bà ấy.