Bạn trai lăng nhăng, chị em tốt của tôi khóc lóc ầm ĩ đòi chia tay.
Còn đề nghị tôi cùng đi du lịch Thái Lan với cô ta.
“Tại sao cứ nhất định phải đi Thái Lan? Chúng ta đi đảo Jeju đi, nghe nói anh trai cậu đang quay phim ở đó.”
“Đó cũng là ở Đông Nam Á thôi, nếu cậu không thích Thái Lan vậy chúng ta đi Myanmar cũng được.” Tựa như chú chó nhỏ đáng yêu, cô ta ôm cái gối nức nở: “Tớ chỉ muốn đi dạo, đó là nơi mà tớ và Trần Dục đã từng hẹn ước.”
Lúc đó tôi chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nên cũng đành đồng ý.
Khuôn mặt xinh đẹp như vậy, đáng tiếc là một kẻ ngu muội trong tình yêu.
Từ khi còn bé, khuôn mặt của Thẩm Ấu đã đẹp hơn tôi rất nhiều.
Cô ta sinh cùng ngày, cùng tháng, cùng năm với tôi; là con gái của bảo mẫu trong nhà.
Nhưng từ ngoại hình đến dáng vóc, cô ta càng giống con gái độc nhất của nhà họ Tiêu hơn là tôi.
Hàng lông mi cong vυ't, đôi môi đỏ mọng và chiếc cổ dài thon thả tựa như một con thiên nga trắng tao nhã.
Ngược lại với cô ta.
Làn da nhạy cảm của tôi rất dễ bị dị ứng, hay ửng đỏ và sưng tấy. Khiến da lác đác đầy vảy vàng bong tróc trông vô cùng xấu xí. Do lúc nhỏ bị sốt cao dẫn đến chân thấp chân cao, phải đi khập khiễng. Cho dù là hàng hiệu đắt tiền cỡ nào vào tay tôi cũng đều trông như đống giẻ rách.
Ba mẹ của tôi được xếp vào hàng nhan sắc cực phẩm, một tấm ảnh chụp đăng lên douyin cũng dễ dàng thu về hàng triệu lượt thả tim.
Anh trai tôi cũng không ngoại lệ, hay còn nói là vô cùng anh tuấn. Chỉ có tôi là thân hình thấp bé, mặt mũi bình thường, răng thì nhấp nhô, cực kì khác với dòng máu của họ. Nghe nói hàm răng đều và trắng là dấu hiệu nhận biết của những đứa trẻ xuất thân từ các gia đình trung lưu.
Nhưng nhà họ Tiêu mặc dù ngồi trên khối tài sản hàng chục tỷ đô, vẫn không ai nghĩ đến việc chi tiền cho tôi để chỉnh răng.
Từ nhỏ, mẹ tôi đã luôn yêu thương Thẩm Ấu. Ba công ty điện ảnh và truyền hình do bà đứng tên đều thuộc dạng “tai to mặt lớn” ở trong giới. Mỗi dịp họp mặt thường niên, đều là chị em tốt của tôi lộ diện trước ống kính. Do đó, giới truyền thông mặc định rằng Thẩm Ấu mới là thiên kim tiểu thư chính hiệu.
Cô ta cũng chưa bao giờ thay tôi làm rõ về nó. Tôi giống như là một người vô hình. Tuy rằng chi phí ăn mặc đều thuộc loại tốt nhất, nhưng trước mặt người ngoài tôi vĩnh viễn là kẻ không tồn tại.
Thực sự mà nói, tôi nên căm ghét cô ta.