Hoàn Thành Cốt Truyện, Ta Lập Tức Phát Điên

Chương 7: Đại chiến tất thắng!

Dạ Nguyên cầm điện thoại, nhìn màn hình rơi vào trầm tư. Có lẽ Gia Minh của anh không thích dính scandal với anh, chắc chê anh phiền phức rồi nhỉ?

Anh càng nghĩ càng tủi thân dễ sợ.

Ai đó chưa có danh phận nhưng đã biết oán trách bé cưng chán cơm thèm phở!

Gia Minh đang đọc kịch bản, bỗng hắt xì.

Ai đang nói xấu cậu?

Cậu nhíu mày, ời, chắc thằng bạn trai cũ. Cậu lắc đầu, bỏ vấn đề ra sau. Lông mi cong dài của cậu rũ xuống, khẽ động, ánh mắt đăm chiêu nhìn kịch bản «Hoa Nguyệt San».

Kịch bản với motip khá mới mẻ xen lẫn với những xu hướng thời đại mà giới trẻ yêu thích. Kịch bản được làm ra dựa trên một cuốn tiểu thuyết cùng tên với thể loại ân oán hào môn, thiếu gia thật giả, ngôn tình lãng mạn, có một hashtag thú vị là đam mỹ.

Câu chuyện kể về một cô gái tên Nhan Hồng Ngọc, tuổi 15 đã phải bỏ học làm việc kiếm tiền sinh nhai. Trong một lần tình cờ, đi trên đường mua đồ, cô bắt gặp nam chính và cứu anh. Khi biết anh bị mất trí nhớ, cô thở dài rồi bất đắc dĩ cưu mang anh.

Cô nào biết anh là thiếu gia thật của một nhà hào môn danh giá. Trong khoảng thời gian ở chung cùng nhau, họ trải qua vô số chuyện dở khóc dở cười, họ tâm sự với nhau, hiểu nhau hơn, và nảy sinh tình cảm.

Nhưng tình yêu đôi lúc cũng phải gặp thử thách. Khi thân phận của anh được tiết lộ, những mũi dao liên tiếp hướng về anh. Thiếu gia giả vì là đồng tính luyến ái nên bị chê bai bằng những lời bẩn thỉu nhất. Vì thân phận bị phanh phui, cậu càng bị mổ xẻ nhiều hơn.

Phẫn uất, bi ai, căm hận hoà làm 1 khiến nhân cách cậu trở nên vặn vẹo.

Trong khoảng thời gian bi thống đó, cậu gặp được đại phản diện, hai con người méo mó đến cực điểm như hợp vào nhau và yêu nhau. Anh giúp cậu tạo trở ngại cho nam nữ chính, cậu giúp anh dành được quyền lực trong tay nam chính.

Nam nữ chính ngược nhau một hồi thì cũng hiểu rõ nhau hơn. Trước thủ đoạn của thiếu gia giả, nam chính tức giận liền trả thù cậu, kết cục cậu cũng thê lương khó tả.

Trước cái chết của người yêu, đại phản diện điên cuồng ra tay, nhưng hết lần này đến lần khác thì nam nữ chính vẫn suôn sẻ giải quyết.

Khi bị vạch trần, đại phản diện cũng chẳng có kết cục tốt đẹp gì. Nam nữ chính về sau sinh con để cái, sống hạnh phúc mãi mãi về sau.

Gia Minh đóng vai nam phản diện số hai, tức thiếu gia giả. Nhân vật này được tác giả bộ tiểu thuyết bình một câu khá được nhiều người đồng ý: "Tu hú chiếm tổ* thì cũng dám căm phẫn ư?"

(*)Tu hú là loài xảo quyệt nhất trong thế giới tự nhiên. Đặc tính của loài chim này là không bao giờ làm tổ, đẻ trứng, nuôi con. Vào mùa sinh sản, chúng tìm tổ của các loài chim khác để "đẻ nhờ". Tu hú con vừa tách vỏ trứng nở ra, lập tức gồng mình đẩy những quả trứng khác rơi xuống đất để "độc chiếm giang sơn". Ở đây, chỉ việc cướp đoạt số phận của người khác.

Cậu thấy hơi buồn cười. Nhân vật này được tác giả xây dựng là một kẻ ghen ghét với nam chính. Nhưng ghen ghét cái gì? Tác giả dường như đã bỏ qua.

【Ngươi đồng cảm với nhân vật này à?】

Như nghe thấy một câu chuyện hài, cậu bật cười giễu cợt: "Không, tao không rảnh để đồng cảm, đúng hơn là thương hại."

Thiếu gia giả tên là Nhật Tân, cậu ta ghen tị với nam chính vì nhiều người yêu quý, công nhận hắn. Còn cậu ta? Tự hỏi từ nhỏ cậu ta được ăn sung mặc sướиɠ thì sao lại gầy gò ốm yếu? Cố đến cùng rồi ai công nhận cậu? Không ai cả.

Vậy tại sao nam chính lại được? Tác giả không nói.

Gia Minh không đồng cảm với Nhật Tân, mà thương hại cậu ta vì không đủ bản lĩnh bỏ ngoài tai lời chê bai ngoài kia. Dẫu biết không ai mạnh mẽ, nhưng cậu ta không đáng để đồng cảm. Cậu ta quá ngốc, việc tạo trở ngại cho nam nữ chính, cậu ta được gì? Không phải sống bên đại phản diện an yên là được sao? Chí ít cũng có thể sống thêm vài ngày.

Cậu ta không tranh dành vị trí của nam chính, chỉ mong được công nhận và yêu thương. Đó cũng là lí do, Nhật Tân coi đại phản diện như nguồn sáng cứu rỗi bản thân, sưởi ấm trái tim cậu.

Nữ chính có tất cả rồi, tại sao lại còn cố gắng cướp của cậu? Nếu đại phản diện không thực sự yêu cậu, thì quả thật đời cậu quá thảm.

Gia Minh thở dài. Cậu đặt kịch bản xuống bàn, lông mi cong cong khẽ nâng lên, mái tóc mềm mại đong đưa, khoé môi cậu nhếch lên, ánh sáng từ ánh đèn chiếu vào tia sáng kì quái loé lên trong mắt cậu. Lúc này cậu nhìn kịch bản, nở nụ cười nhạt, Gia Minh tự nhủ, tự thề: "Nếu đã thương hại cậu, tôi sẽ giúp cậu toả sáng hơn kẻ cậu ghét."

【Ta tí nữa đi thắp hương cho Gia Kì】

Gia Kì - lí do cậu đồng ý tham gia đóng vai này, y đóng vai nam chính số 2, đúng hơn là nam phụ thâm tình, theo đuổi nữ chính. Y cũng là trợ thủ đắc lực cho nam nữ chính. Dù cốt truyện hoàn thành, hào quang nhân vật chính vẫn còn đó, nên cái vai này kiếm cũng dễ với y.

Đần độn.

Rốt cuộc cũng chỉ là làm chó cho người khác, có gì đáng khoe khoang?

Không nhầm thì vai của y có phân đoạn chèn ép vai của cậu. Ánh sáng trong mắt của cậu nhạt dần. Nụ cười nơi khoé miệng tức khắc thành một đường thẳng. Cậu rũ mi như đang suy tư điều gì.

Một lúc sau, cậu hít mắt, nở nụ cười ranh ma lộ ra hai chiếc răng nanh nhỏ, giọng nói trong trẻo cất lên lại mang theo vị băng tuyết lạnh giá: "Không biết cậu ta có thích quà của tao không?"

【Haizz, ta nên thắp 3 nén nhan cho cậu ta mới phải】

【Một nén nhan thì ta ki bo quá】

1111 biết rất rõ, kí chủ của nó một khi tặng quà sẽ chẳng bình thường chút nào. Mấy ngày nay mọi thứ đã nằm trong tầm kiểm soát của nó, có lẽ là do tác dụng phụ khi hoàn thành cốt truyện sớm hơn thời hạn.

Còn có một loại cảm giác kì lạ nào đó chiếm hoàn toàn cảm xúc của nó. Mọi thứ xảy ra quá nhanh, nó không trở tay kịp. Bây giờ chỉ hi vọng kí chủ của nó bình an.

Nó thở dài một hơi, nếu nó là con người thì tốt quá. Cái suy nghĩ này đã xuất hiện hai lần, lần thứ nhất là khi kí chủ 4 tuổi, đây là lần thứ hai. 1111 thừa nhận, nó ghét cảm giác bất lực này.

Tại bên đạo diễn Liên, người phụ trách bộ phim «Hoa Nguyệt San» đang hoảng hốt, giọng ông cao vυ't nói với chiếc điện thoại: "Cái gì? Cậu chắc chắn cậu ấy sẽ đóng vai này? Ở đoàn phim của chúng tôi ư? Tôi không nghe nhầm chứ?"

"Ừm, cho nên về hợp đồng thì mai hãy đến quán cà phê cũ." Đầu dây bên kia lập tức đáp.

Như sợ khó báu về tay giặc, ông nhanh chí gật đầu đồng ý và sắp xếp cuộc hẹn ngay sau đó. Hôm nay của ông là một ngày vui mà!

Đối lập với niềm vui của ông là sự lo sợ của Gia Kì. Y khi nghe tin Gia Minh cũng trong đoàn phim đã đoán trách có điều chẳng lành.

Nhưng y cũng nhanh chóng hồi phục lại tinh thần.

Y là ai cơ chứ?

Bản thân y là một minh tinh mới nổi, độ hot hơn cậu rất nhiều. Nếu cậu gây chuyện sẽ biết tay y!

Tinh thần chưa vững vàng được lâu, nên tai y lại văng vẳng lời nói trước kia của cậu: "Ngu xuẩn."

Mới nhớ đến thôi, mặt y đã tái mét, trắng bệch đi, khuôn mặt cắt không còn giọt máu. Cơ thể y khẽ run lên, loại cảm giác lạnh lẽo nơi sống lưng khiến y bất giác sợ hãi.

Nghĩ đến bản thân còn hậu thuẫn là Đình Chỉ thì cậu mới an tâm hơn chút. Nhưng lại nghĩ đến việc những hậu thuẫn bí ẩn sau lưng cậu, y lại hơi bất an.

Nhất Dạ Nguyên, một ảnh đế, một đỉnh lưu của giới giải trí còn ưu ái cậu, thì còn những nhân vật đáng sợ nào đây?

Y phát hiện, bản thân trước giờ chưa bao giờ hiểu rõ cậu. Y luôn nghĩ cậu ngu ngốc, ngây thơ. Nhưng hai ngày trước, y đã hoàn toàn ngạc nhiên.

Tất cả mọi thứ như được cậu tính toán từ trước, mọi đường đi nước bước đều được cậu tính toán tỉ mỉ. Chỉ có y luôn ngốc nghếch nghĩ mình là trung tâm, bỗng nhiên phát hiện mình chỉ là con cờ trong ván cờ của cậu. Đầu tiên là bất ngờ, tiếp theo là tức giận, rồi cuối cùng là sợ hãi. Sợ cậu sẽ xử y!

Y hít sâu một hơi, lạc quan nghĩ thầm, sẽ không đâu, nếu muốn xử y đã xử vào đám cưới rồi, việc gì phải đợi đến bây giờ?

----------------

【Ngươi định giải quyết tên này trước Đình Chỉ à?】

1111 không hiểu, nếu là ân oán nhiều nhất vẫn nên đổ trên đều tên kia. Gia Kì cũng chỉ là được chiều quá nên thành ra trẻ con, ngu ngốc. Theo lẽ thường kí chủ sẽ không doạ mỗi Đình Chỉ rồi xử lí Gia Kì.

Để trả lời câu hỏi đó, cậu mệt mỏi ngáp một cái rồi nằm xuống giường, rầm rì nói: "Bọn họ là một đôi."

Cậu không giải thích gì thêm mà nhắm mắt ngủ luôn. Mấy ngày nay phải uống thuốc nên cậu ngủ rất sớm. Cả ngày ngồi thuộc thoại cũng khiến cậu hoa mắt chóng mặt.

Cơn đau đầu luôn khiến cậu khó chịu khi ngủ, nhưng dần dần cậu cũng học được cách bỏ qua nó. Cơn đầu càng nhiều, kí ức của cậu tuy rời rạc nhưng xuất hiện nhiều hơn trước kia.

Có lẽ là do cốt truyện đã hoàn thành, hoặc 1111 đang cố ý muốn cậu nhớ lại. Nhưng khi nhìn biểu hiện của nó, cậu rơi vào trầm mặc.

Thôi, dẹp mẹ đi, lí do ra sao tương lai sẽ biết.

Tuy nhiên nhắc đến kí ức rời rạc này, cậu lại thấy hơi nản, do nó chỉ quanh đi quẩn lại các kí ức cũ rồi chẳng còn chuyển biến gì nữa.

Mấy ngày nay cậu dường như đã quên đi điều gì đó. Nhưng bản thân lại không nhớ ra---

Dạ Nguyên-- Nhất Dạ Nguyên.

Cậu từ trong mơ bỗng nhiên tỉnh giấc. Cậu lau mồ hôi mỏng trên trán, thở hổn hển.

Sao lại quên anh ta cơ chứ?

Cậu nhanh chóng lấy điện thoại ra, ánh sáng từ điện thoại chiếu vào khuôn mặt cậu. Trong bóng tối, khuôn mặt thiếu niên chỉ nửa hiện nửa ẩn trước ánh sáng màn hình. Mái tóc xoã xuống mềm mại đong đưa, ánh mắt linh động loé lên tia sáng. Cậu cười nhếch mép, tay nhanh thoăn thoắt tạo nên một tài khoản phụ.

Cậu đã nói gì nhỉ? Cậu sẽ là anti cứng của anh ta!

Thế là vừa đặt tên acc là "Bố mày anti Dạ Nguyên" xong thì cậu liền gõ bàn phím, đăng một bài đăng trên tài khoản.

《Bố mày anti Dạ Nguyên: Cái tên Dạ Nguyên không có tình người!》

Đăng xong, cậu thoả mãn vất điện thoại sang một bên, cảm giác bực dọc không còn, ngủ ngon hơn hẳn.

【Ngươi thù dai vờ lờ】

Bằng một cách thần kì nào đó, không biết bạn fan may mắn nào của Dạ Nguyên lại thấy bài tus này. Sau đó, thân là fan chân thành của anh ta, liền tức giận rất gửi bài đăng vào nhóm fan.

Với lượng fan khổng lồ của anh, bài đăng nhao nhao là bình luận chửi rủa thậm tệ.

《Cho hỏi chủ tus mắt chó mày đề ở đâu?》

《Ghen tị à? Ha, không bằng người ta nên mới vậy?》

《Chủ tus vô công rồi nghề à? "mặt chó"》

《...》

Và với nhiệt độ không ngừng tăng, bài tus lên mẹ hot search một cách đến chủ tus còn hay biết.

#Bài đăng nói xấu ảnh đế Nhất#

Tuy rằng chỉ lên hot search 2 tiếng nhưng cũng khiến bài đăng trở nên hot.

【Khẩn cấp! Kí chủ! Ngươi con mẹ nó nổi tiếng rồi!】

【Bỏ mẹ, thì ra đó là lí do các antifan của anh ta không thể manh động】

Gia Minh khó chịu, nhíu mày, tức giận bật người dậy: "Đ*t mẹ, nổi tiếng bỏ mẹ gì? Quần què, mới ngủ được một giấc."

Cậu ghét nhất là phiền phức. Hơn nữa ai không khó chịu khi vừa ngủ đã bị đánh thức.

Còn cái gì mà antifan anh ta? Ảnh đế Nhất à?

Đù má, đúng là ngủ cũng không yên lòng người.

Cậu bức bối cầm điện thoại lên, nhìn các bình luận đỏ chót 99+ ở hòm thư, cậu càng thêm khó hiểu. Một acc mới tạo đã khiến nhiều người chú ý đến vậy, ha, hay lắm.

Nhìn hình luận đầu tiên "Cho hỏi chủ tus mắt chó mày đề ở đâu?", cậu lập tức gõ trả lời bình luận.

《Bố mày anti Dạ Nguyên trả lời: Mắt bố mày để ở mặt, cho hỏi mắt bạn để ở lưng à, sao hỏi ngu thế?》

Sau đó cậu lần lượt trả lời bình luận, không muốn bỏ sót bất kì bố con thằng nào.

《Ghen tị? Bố mày cười vô bản mặt mày. Các người ghen tị với người dám chửi người khác như tao à?》

《Bố mày vô công rồi nghề ảnh hưởng đến các người à?》

《Gì? Anh ta đẹp trai tao ăn được hay gì mà phải khen đẹp?》

《Tao mẹ nó có gan để chửi, chúng bay chỉ biết cùng chia bè kéo phái rồi chửi? Hèn hạ! "buồn nôn"》

《...》

Các fan chấn động: Rốt cuộc chủ tus là yêu nghiệt phương nào?

Không nói ngoa, cậu đã đại chiến với đống fan của Nhất Dạ Nguyên suốt cả đêm mà chưa hề thương tổn, khiến cho các fan ảnh đế Nhất bị kinh hãi, chỉ một người vậy mà lấn áp được bọn họ?

Một hot search mới lập tức nổi lên trong đêm.

#Một người đại chiến toàn thắng?#

Các fan và người qua đường hãi hùng nhìn chủ tus ẩn danh nào đó.

《Ôi mẹ ơi, con gặp phải hung thần "sợ hãi"》

《@Nhất Dạ Nguyên anh rốt cuộc chọc giận chó điên nhà ai vậy?》

《@Nhất Dạ Nguyên chúc anh bình an》

《Xin lỗi, tại hạ không giúp được ngài @Nhất Dạ Nguyên》

Gia Minh tâm trạng hôm nay phải nói là thậm tệ. Không ngủ cả đêm, hoả trong người vẫn chưa hạ, nhưng lí trí vẫn còn. Cậu nhắc nhở hệ thống: "Mày giải quyết đi, khiến danh tính thật của tao sau acc phụ không tìm ra được."

Nói xong, cậu dừng một chút như nghĩ đến điều gì, lạnh giọng nói: "Hôm nay, kế hoạch sẽ tiến hành."

【...Coi như Gia Kì không may đi】

-------

Tác giả muốn nói:

Mèo tuyết trắng xù lông tức giận: Nếu đéo phải vì ngủ không đủ, mắt hơi mỏi, không thì tao đã bình luận tiếp.

Gấu tuyết tủi thân: Vợ ghét ta!