"Nắng hạ đi, mây trôi lang thang cho hạ buồn coi khói đốt đồng để ngậm ngùi, chim nhớ là rừng."
"Chị sáu, chị sáu ơi chị sáu. Có nhà hông chị sáu ơi!
Tiếng gọi vang lên làm nhạt nhòa đi bản bolero với giai điệu du dương. Người đàn ông với mái tóc đã có hai màu đang nhâm nhi tách trà trên tay, nghe tiếng gọi ông khẽ ngưng lại, vươn tay tắt đi máy cát sét đang phát, vọng lại:
"Ui, chị năm hả chị năm?"
"Ủa anh sáu, chị sáu có nhà hông anh sáu?"
"Ờ bả đang ở dưới bếp á mà chị năm qua kiếm bả có chi hông?"
"À mai đám giỗ ông già chồng tui, tui qua mời bả mai đi ăn đám, mai anh sáu rảnh thì ghé qua nhà tui ăn đám luôn."
"À hà cảm ơn chị năm đã mời nghen, bà vợ tui đang dưới bếp, chị năm vô hú bả tiếng."
"Ờ dị tui vô trỏng nói dứ bả tiếng, cảm ơn anh sáu nghen."
Chị năm sải bước chân đi nhanh vào bếp, thấy bóng dáng chị sáu đang cặm cụi mần cơm trưa.
"Mèn ơi chị sáu, kêu bà sớm giờ hông thấy bà trả lời trả vốn gì hết trơn hết trọi."
"Úi, chị năm, qua đây kiếm tui có chi hông?"
"Nói nào ngay chứ mai đám giỗ ông già chồng tui, qua đây mời đám bà. Mới nói dứ anh sáu tức thì ở trển."
"Ui chà, mấy nay lu bu hông nhớ tới mai đám giỗ bác tư. Rồi mai bà tính mần gì đãi khách?"
"Ui cũng mấy món năm nào cũng xào đi xào lại thôi chị sáu."
"À, để mai tui coi rảnh thì tui qua phụ chị năm chút."
"Thôi chị tới ăn đám là tui vui rồi, khách khứa sao để chị sáu vô bếp được."
"Thôi đi bà ơi, năm nào cũng nói vậy rồi tới giờ thấy cũng hông đâu vô đâu hết trơn hết trọi. Thôi để mai tui qua tui phụ được nhiêu hay nhiêu, chứ thấy bà lu bu đầu tắp mặt tối, tui ngồi không nó bứt rứt. Vậy nghen."
"Thôi dị cũng cảm ơn chị sáu nhiều nghen, thôi giờ tui dìa, còn đi mời thêm mấy nhà khác nữa."
"Gì đi sớm dữ chị năm, ở lại ăn cơm dứ vợ chồng tui rồi hẳn đi."
Rầm.
Tiếng động lớn cắt đứt đi cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ. Chị sáu giựt mình chạy ra sau nhà, chị năm thấy thế cũng tức tối chạy theo xem xảy ra chuyện gì.
"Trời đất ơi, hai khờ!"
"Vụ gì vậy chị sáu?"
Vừa chạy tới, chị năm thấy người con trai trẻ té xổng soài nằm trên đất, bên cạnh là chiếc l*иg nhốt gà đã méo mó không ít cùng với mấy trái dừa. Đám gà nghe tiếng động, chạy tán loạn, gáy vang trời.
"Vụ gì mà um sùm dưới bây?"
Anh sáu từ nhà trên lật đật chạy xuống sau hè, thấy cái l*иg gà bị biến dạng, ông đùng đùng bước tới, lớn giọng:
"Trời đất ơi, cái l*иg gà tao mới mua hôm qua ai làm hư rồi"
"Tui có biết gì đâu, nghe tiếng chạy xuống thì thấy nó vậy rồi."
Chị sáu lên tiếng rồi nhìn qua chàng trai đang lồm cồm bò dậy. Chị chạy vội tới xem xét toàn thân chàng trai xem có vết thương nào không, chị xoay người nó đi rồi xoay người nó lại rồi lấy tay đánh lên vai nó vài cái.
"Trời ơi cái thằng này làm cái gì mà mình mẩy bùn đất dơ hết trơn, mặt mày toàn cát không."
"Khờ, khờ leo lên hái dừa rồi khờ bị vụt tay té xuống, trái dừa nó rớt xuống cái l*иg gà, này là do trái dừa làm hư chứ hông phải khờ."
Thằng khờ vừa nói vừa đưa tay phủi bụi trên người, rồi lại lau vết dơ trên mặt. Anh sáu đứng kế bên, hai hàng chân mày đã sớm nheo lại, hằn thêm vài nếp nhăn trên trán đáp lời:
"Rồi mày mần cái gì mà leo lên tới tuốt trển hái dừa, tao nhớ má mày đâu có kêu mày hái dừa khờ"
"Má hông có dặn khờ hái dừa, khờ hái dừa đem qua cho bé út. Bé út hôm qua nói thèm nước dừa"
"Mèn ơi!"
Chị sáu bất lực than trời, lắc đầu ngao ngán nhìn sang thằng con khờ, ba phần bất lực bảy phần như ba.
"Hái dừa sao không kêu tía mày xuống hái phụ, tài lanh tài lẹt đi hái một mình. Rồi coi kìa, mèn ơi, mình mẩy trầy trụa hết trơn."
"Tía, tía lớn tuổi rồi, xương cốt tía hông còn chắc nữa, tía trèo cây hông được nên khờ tự trèo."
Anh sáu đang rầu rĩ suýt xoa cái l*иg gà vừa mới bị làm hư, nghe hai khờ nói, anh sáu chấn động muốn ngã ngửa.
"Nè nè nè, tao ngày nào chả ra ruộng mần lúa, xương cốt tao còn linh hoạt mà mày nói tía mày vậy đó hả, trời ơi!"
"Khờ lo cho tía thôi tại hôm qua khờ nghe tía than đau lưng."
Thằng khờ vừa nói vừa lấy tay phủi đi lớp cát đằng sau đít, cuối người xuống ôm hai trái dừa rồi đứng thẳng lưng rời đi.
"Nè mình mẩy vậy rồi còn đi đâu nữa?"
Thấy thằng khờ bước đi, chị sáu mở miệng hỏi rồi tiến tới kéo tay nó lại
"Khờ đem dừa qua cho bé út."
"Muốn đem qua cho bé út thì đi tắm cho sạch sẽ đi rồi đem qua, mình mẩy dơ dáy như vậy mà đem dừa qua cho con gái nhà người ta coi sao được."
"Vậy để khờ đi tắm."
"Nè, đi đâu đó."
"Khờ đi tắm, má mới khờ kêu đi tắm."
"Rồi đi tắm đem theo 2 trái dừa vô nhà tắm làm cái gì?"
Thằng khờ nhìn hai trái dừa trên tay, xoay trái xoay phải rồi đi về phía chị sáu, đặt hai trái dưa lên tay chị sáu
"Má giữ dừa giùm khờ đi, tí khờ tắm xong khờ qua lấy."
Nói rồi nó liền quay người rời đi, để lại chị sáu ôm hai trái dừa trên tay
"Trời ơi hết nói nổi."
Chị sáu lắc đầu ngao ngán.
"Ấy chị năm, nãy giờ quên bén chị, sắp tới giờ cơm rồi, ở lại ăn cơm chung với vợ chồng tui rồi đi."
"Ây thôi chị sáu, tui còn mấy nhà nữa chưa mời, giờ tranh thủ đi mời đặng chiều còn đi chợ nữa. Để hôm nào rảnh tui ở lại ăn cơm với anh chị sáu sau nghen. Thôi tui dìa, anh chị sáu ăn cơm ngon miệng nghen."
"Ơ cảm ơn chị năm nghen."
Chị sáu trả lời vọng lại theo câu nói của chị năm, rồi lại xoay người lại nhìn người chồng đang mân mê chỉnh lại cái l*иg gà bị hư, mặt ông buồn so.
"Ông coi chuẩn bị vô dọn cơm ra ăn, trưa chờ trưa chật rồi."
"Tâm trạng đâu mà ăn với uống, trời ơi cái l*иg gà của tui mới mua, chưa được một ngày mà nó tan hoang."
Anh sáu vừa nói vừa mếu máu, giọng điệu nức nở.
"Có cái l*иg gà, hư cái này thì mua cái mới, còn hông chịu mua cái mới thì chịu khó sửa cái đó đi. Trưa rồi còn mếu máo cái gì nữa, ông hông ăn tui cho ông nhịn."
Nghe chị sáu nói vậy, anh sáu im bặt đi tiếng khóc, lồm cồm bò dậy, sợ bị vợ cho nhịn bữa trưa. Dù gì thì cũng có thực mới vực được đạo, bị bỏ đói so với việc hư l*иg gà, anh sáu hẳn là sợ bị bỏ đói hơn.
"Má nó à, chờ thi với, gì chưa bà nỡ lòng nào cho tui nhịn đói. Ui da."
Anh sáu lật đật đứng lên nói vọng theo, có lẽ vì đứng vội quá mà xương sống của anh sáu phát ra vài tiếng kêu.
________________________
Truyện được viết theo bối cảnh miền tây nên tác giả sẽ có chỉnh đổi một số từ ngữ chính tả sao cho giống với phát âm và ngữ điệu miền tây cho người đọc dễ tiếp cận hơn.