Dẫn Con Cả Trọng Sinh, Phúc Khí Này Bạn Có Muốn Không?

Chương 7: Bất ngờ

"Ôi chao!"

Ninh Hành cũng thốt lên một tiếng kinh ngạc.

Hai mẹ con bốn mắt trừng to, nhìn đĩa cơm hải sản đút lò đang tỏa hương thơm ngào ngạt.

Ninh Hạ sợ đến mức mặt trắng bệch, vội vàng rụt tay lại, thậm chí còn nhảy xuống giường, một tay ôm Ninh Hành lùi sang một bên, kéo tuột cả ống truyền dịch trên tay hai người.

"Đây... không phải là gặp quỷ rồi chứ!"

Ninh Hành lại vùng ra khỏi người cô, "Mẹ! Không gian! Không gian trong tiểu thuyết xuyên không!"

Ninh Hạ kiếp trước là một nữ doanh nhân bận rộn tối ngày, làm gì có thời gian đọc tiểu thuyết, cho nên, cô không biết không gian trong tiểu thuyết xuyên không là gì.

Ninh Hành vừa ấn vào chỗ kim tiêm đang chảy máu, vừa hưng phấn nói với Ninh Hạ: "Mẹ, mẹ có không gian, không gian tùy thân! Nhìn tình hình này, không gian của mẹ chắc là trung tâm thương mại của nhà mình... balabalabala"

Đầu óc Ninh Hạ ong ong, phải mất một lúc, mới miễn cưỡng tiếp nhận được thông tin trong lời nói của Ninh Hành.

"Ý con là, bây giờ mẹ sở hữu một không gian vô hình, nhưng lại có thật?"

Ninh Hành gật đầu, "Sự tồn tại của không gian có thể hiểu là vết nứt thời không, vết nứt này, vừa hay kết nối với trung tâm thương mại của nhà mình! Mẹ, mẹ mau thử xem, xem có thể vào được không? Mẹ cứ tưởng tượng mình đi vào trung tâm thương mại như vậy..."

Lời còn chưa dứt, Ninh Hạ đã biến mất tại chỗ.

Ninh Hạ chỉ cảm thấy đầu hơi choáng váng một chút, mọi thứ trước mắt đều thay đổi.

Cô quả nhiên xuất hiện ở trong trung tâm thương mại của nhà mình, chỉ là bây giờ trong trung tâm thương mại không có một bóng người, ánh đèn sáng trưng trong trung tâm thương mại lại càng thêm đáng sợ.

Toàn bộ trung tâm thương mại trên dưới có mười hai tầng rưỡi, trên mặt đất bảy tầng rưỡi, dưới lòng đất năm tầng, tầng âm một và âm hai là một siêu thị lớn dạng kho, đi xuống nữa là bãi đỗ xe ngầm.

Bảy tầng trên bao gồm tất cả các lĩnh vực ăn, mặc, ở, đi lại, là một trung tâm mua sắm lớn tích hợp mua sắm, giải trí.

Tầng trên cùng được Ninh Hạ bố trí thành nhà của mình, diện tích chiếm một nửa tầng trung tâm thương mại.

Thang máy trong trung tâm thương mại vẫn hoạt động bình thường, Ninh Hạ ngồi thang máy đi hết một lượt các tầng, sau đó khi đến tầng một, cô đi đến trước cửa lớn của trung tâm thương mại, thử đẩy hai cánh cửa kính.

Không nhúc nhích.

Kéo vào trong cũng như vậy, cánh cửa lớn như thể bị hàn chết.

Nhìn ra ngoài qua cửa kính, bên ngoài một màu sương mù, không nhìn thấy gì cả.