Bé Gà Con Tỏa Sáng Nhất Cung Điện Lang Vương

Chương 6: Gà con của hắn bị bốn tên đàn ông kì quặc bao vây!!

Edit: Calcium / Beta: clow

Kiều Hi rúc vào một góc cố gắng giảm bớt sự hiện diện của mình. Tuy nhiên, cậu không thể không thu hút sự chú ý, bởi vì lớp học trực tuyến này tổng cộng còn chưa đến mười người, người mới vừa xuất hiện là ánh mắt tụi mãnh thú lập tức đổ dồn vào.

Hổ, sư tử và báo đốm đạp bàn học nhào tới, gấu đen lắc lư đi qua, mãng xà thì cuộn vòng trên vai công chúa gấu đen.

Lập tức đỉnh đầu Kiều Hi phủ bóng tối sầm.

Cậu bị vây quanh, nhóm mãnh thú mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm cậu.

Kiều Hi: "..."

Đột nhiên thấy ngạt thở không biết nên làm gì.

Lông tơ cậu lặng lẽ xù lên.

Một chú báo đốm chào hỏi với báo nhỏ: "Đây chính là Vương tử Điểu tộc mà Cảnh Diễm bảo? Nhỏ xíu vậy!"

Chris nằm rạp trên góc bàn, lười biếng nói: "Cậu ấy bằng tuổi anh đó."

Báo đốm này là anh em song sinh của nhóc, cũng mười tám tuổi giống cậu ta, nhưng đã trải qua quá trình "biến hóa" nên hình dạng thú mới cao lớn và uy mãnh như Cảnh Diễm.

Báo đốm kinh ngạc nhìn Kiều Hi.

"Thực sự rất nhỏ luôn á!"

"Nếu đem so trong trường của Điểu tộc thì đây chẳng phải gà con à?"

"Tôi nhớ rõ lông Điểu tộc đều màu đỏ mà, sao cậu ta có mỗi cọng lông đuôi màu đỏ thế này?"

Đám mãnh thú ríu rít, bắt đầu thảo luận. Mãng xà thậm chí còn thè lưỡi tím trườn lại gần ngó mông Kiều Hi làm cậu căng cứng cả người.

Lông tóc cậu sắp nổ tung!

Vẫn là Cảnh Dật vung móng vuốt đuổi họ đi: "Tản hết ra, mọi người không thấy bản thân đều đang dọa sợ Kiều Hi rồi à?"

"Ò..." Nhóm mãnh thú vậy mà lại nghe lời xê dịch ra một chút, lui lại cho Kiều Hi chút không gian để hít thở.

"Xin, xin chào, tên tôi là Kiều Hi..." Cậu lịch sự giới thiệu bản thân một cách đơn giản.

Trên thực tế, những Thú tộc này đều không thân với Điểu tộc.

Kiều Hi lấy làm ngạc nhiên. Liên minh Tam Miêu là một trong Tam đại vương giả Thú tộc. Mặc dù tộc Gấu và Xà tộc không phải vương giả Thú tộc nhưng cũng nằm trong số chủng tộc rất mạnh mẽ.

Cho nên xem ra... đám vương tử và công chúa đi theo Cảnh Diễm dường như đều xuất thân từ những gia tộc hùng mạnh. So ra thì xuất thân Điểu tộc của cậu đúng là yếu nhất của yếu.

Về phần đám mãnh thú hung dữ này, bọn họ vừa nhận được thông báo từ Cảnh Diễm, nói là muốn đưa một Điểu tộc siêu nhỏ nhắn dễ thương đến đây học. Bọn họ ai cũng đều ngạc nhiên, không biết Cảnh Diễm làm quen với vương tử Điểu tộc khi nào, không phải hắn căn bản còn lười quan tâm đến Điểu tộc sao.

Điểu tộc bây giờ ra sao, trong lòng bọn họ đều rõ ràng. Đương nhiên không nói là không thích hay gì đó, dù gì bọn họ quả thật cũng ít qua lại với Điểu tộc bên kia. Có điều người bạn mà Cảnh Diễm công nhận hẳn là không tệ, cho nên bọn họ hiện tại cũng là ôm một bụng hiếu kì đi học.

....Không ngờ thật sự là một chú gà con cực kì đáng yêu, ý lộn, là chú chim nhỏ!

Chú chim nhỏ tròn vo mũm mĩm, lông xù xù, thoạt nhìn cảm xúc rất thoải mái! So với đám Điểu tộc con nào con nấy đều như hồng hạc đỏ chót thì ưng mắt hơn nhiều!

Công chúa gấu đen không thể kiềm chế bản thân trước những vật nhỏ nhắn xinh xắn như vậy. Vừa rồi chỉ liếc mắt một cái thôi cô đã bị vẻ ngoài tròn vo mũm mĩm của Kiều Hi thu hút. Vậy nên cô trực tiếp duỗi bàn tay gấu ra xoa xoa đầu Kiều Hi, vẻ mặt hiền từ nở nụ cười: "Kiều Tiểu Hi? Nghe nói bây giờ cậu đang ở chỗ Cảnh Diễm? Đi theo bọn này là đúng đó, về sau chị sẽ che chở cho cưng."

Kiều Hi nghe vậy, cong cong đôi mắt, phe phẩy cái đuôi.

"Hở?" Công chúa gấu đen dán mắt vào cọng lông đo đỏ trên đuôi Kiều Hi.

Kiều Hi ngẩng đầu nhỏ, thỏ thẻ: "Cảnh Diễm cũng nói với tôi như vậy."

Vừa nói, đuôi của cậu vừa lắc lư vui vẻ hơn.

Công chúa gấu đen: "!". Dường như nghe thấy tiếng mũi tên bắn trúng tim.

Cô đơn giản mà thô bạo ôm lấy Kiều Hi, dùng mặt cọ, say mê nói: "Hay là cưng tới tộc Gấu đi, chẳng phải cưng đã 18 tuổi rồi sao? Có thể kết hôn rồi, chị đây không ngại yêu đương kém tuổi đâu!"

Kiều Hi: "!!!"

Đám người còn lại: "..."

Báo nhỏ Chris lễ phép nhắc nhở: "Chuyện này tốt nhất đừng để Cảnh Diễm nghe được."

Công chúa gấu đen nhe răng: "Tại sao?!"

Cảnh Dật lật sách giáo khoa cũng phải nói vào: "Anh trai tôi sẽ nổi khùng lên đấy."

Công chúa gấu đen: "Hả?!"

Người khác: "Ồ..."

Tiếng "ồ" đầy ẩn ý này khiến mặt Kiều Hi đỏ bừng, không nói nên lời, nghi hoặc nhìn bọn họ, không hiểu bọn họ đang nói cái gì.

Sau khi làm quen với mọi người, Kiều Hi tranh thủ cơ hội offline và đi vệ sinh trước tiết học đầu tiên.

Cùng lúc đó, anh em sinh đôi của báo nhỏ Chris, báo đốm Ed đột nhiên nói với công chúa gấu đen: "Phải rồi, không phải Điểu tộc bên kia có ý định để Nhị vương tử của bọn họ liên hôn cùng cậu sao?"

Điểu tộc cùng bọn họ không thân thiết, thực chất là do phụ mẫu bọn họ lười qua lại với Điểu tộc. Nhưng Điểu tộc hiển nhiên không bỏ tất cả trứng vào một giỏ-- bợ đít mỗi Lang tộc thì có ích gì? Không thể liên hôn với Lang tộc chứng tỏ mối quan hệ đôi bên không vững chắc. Vì họ vẫn còn những vương tử công chúa độc thân khác, chi bằng an bài cho họ với những gia tộc hùng mạnh khác.

Tộc Gấu là đối tượng cân nhắc đầu tiên của họ.

Công chúa gấu đen thản nhiên nói: "Bọn họ cứ nằm mơ. Tôi đã sớm gặp Nhị vương tử của bọn họ, tên đó thoạt nhìn giống như một kẻ hèn nhát, nhìn gã cười ngấy muốn chết!"

Cô dựng một chút, tự hỏi: "Tôi còn tưởng rằng hoàng tộc Điểu tộc đều sẽ vậy, không ngờ lại có một cậu nhóc đáng yêu như Kiều Hi. Nhưng sao trước đây tôi chưa từng nghe nói qua? Trong Điểu tộc có bao nhiêu vương tử công chúa vậy?"

"Tôi cũng chưa từng nhìn thấy Kiều Hi. Hình như Điểu Vương và Hoàng hậu chưa từng dẫn cậu ấy ra ngoài bao giờ." Báo đốm Ed nói ra suy đoán.

"Kiều Hi nói cậu ấy là vương tử thứ năm, nhỏ tuổi nhất."

"Nhỏ tuổi nhất", nhưng dù nhỏ đến mấy cũng đã mười tám tuổi, vậy mà chưa bao giờ được bố mẹ dẫn ra ngoài, cũng chưa có ai từng nghe qua tên cậu.

Ngẫm lại hình dạng thú của cậu cùng tình cảnh phải lưu lại chỗ Cảnh Diễm--

Mặc dù đám người ở đây tuy trông có vẻ cà lơ phất phơ, nhưng trong lòng bọn họ đều đã có suy đoán nhất định khi nghe được tin tức từ Cảnh Diễm. Hiện tại càng không cần phải nhắc, bọn họ cũng phỏng đoán được đại khái vài chuyện.

"Điểu tộc này khá thú vị đấy." Mãng xà đánh giá, "Bọn họ còn có một vị công chúa, hình như gần đây có liên lạc với chúng tôi bên này."

Dáng vẻ này có chút khó coi, nhưng bọn họ đương nhiên sẽ không nói những lời như vậy trước mặt Kiều Hi.

Kiểu Hi cùng đám thân thích hoàng tộc kia hẳn không phải cùng một loại người.

Khi Kiều Hi online trở lại, bọn họ đã ngừng thảo luận.

Ban đầu Kiều Hi không mấy hy vọng gì vào lớp học trực tuyến này, rốt cuộc thì đây cũng là lớp học tư nhân dành cho vương tử công chúa, không thể y hệt như như những gì người bình thường ngoài kia học được. Kiều Hi chỉ cảm thấy có thể cho cậu một bầu không khí của lớp học để cậu tập trung vào việc ôn tập những nội dung kiến thức cậu từng học là đủ.

Lại không ngờ rằng giáo viên đến từ Điệp tộc lại vượt ngoài mong đợi của cậu!

Nội dung mà giáo viên giảng chính xác là những gì Kiều Hi đang ôn tập, hơn nữa chính là kiến thức mà cậu đang vướng mắc. Hơn nữa không hổ là giáo viên hàng đầu mà Cảnh Diễm tìm được, chỉ với vài ba câu đã giúp giải bỏ khúc mắc của Kiều Hi, giúp cậu thông suốt.

Kiều Hi ngay lập tức trở nên hào hứng hơn, khiến cho đám còn lại vẫn luôn lười biếng làm việc riêng hết sức ngạc nhiên, tò mò, rồi thấy xấu hổ chột dạ, sau đó từng người khẽ meo meo cất đồ chơi, công cụ tìm kiếm, phần mềm mua sắm, sau đó thẳng người nghiêm túc, ít nhất thì thoạt nhìn có vẻ đang chú ý nghe giảng.

Trong giây lát, khi giáo viên Điệp tộc viết bảng xong quay người lại, bắt gặp từng cặp mắt nghiêm túc chưa từng có, thầy đẩy đẩy mắt kính, vi diệu mà trầm mặc nửa phút sau đó mới bình tĩnh quay người lại, tiếp tục viết bảng.

Mọi người: Thầy im lặng nửa phút là đang làu bàu phải không, đừng nghĩ chúng em không biết!

Lúc tan học cũng đã gần chạng vạng, sắp đến lúc dùng cơm chiều.

Khu đất trống trong rừng có năm căn nhà gỗ. Lúc này Kiều Hi, báo nhỏ và Cảnh Dật đang ở một trong những gian nhà để nghỉ ngơi giải trí, cùng nhau lên mạng học tập.

Báo nhỏ tháo tai nghe thực tế ảo xuống, ngửi được mùi thơm của bữa tối bên ngoài bỗng nhiên than thở: "Mấy ngày nay không được ăn thịt gà, tui rất thèm thịt gà!"

Cảnh Dật nghe vậy, mặt sói biến đổi, nhanh chóng đá cậu ta một cước.

Báo nhỏ lập tức nghĩ tới điều gì đó, chột dạ ho khan một tiếng.

Mặc dù hôm trước lúc Kiều Hi đối phó với tên Điểu tộc xấu xa kia có nói chính mình muốn ăn thịt gà, nhưng mọi người đều cho rằng cậu muốn hù dọa đối phương nên mới cố ý làm vậy. Sau này Cảnh Diễm còn âm thầm thông báo từ rày rừng rậm cấm gà! Nhất thời báo nhỏ lâm vào tuyệt vọng.

Cậu ta đời này món thịt yêu nhất không phải thịt heo, thịt bò, thịt dê, cũng không phải thịt chuột hay thị cá mà là gà!

Không ngờ Kiều Hi nghe vậy, sửng sốt hỏi: "Sao lại không ăn? Tôi cũng muốn ăn mà!"

Cảnh Dật và Chris: "..."

Cảnh Dật cả kinh: "Anh thật sự muốn ăn sao?!"

Kiều Hi cảm thấy kỳ quái: "Đương nhiên."

Cảnh Dật lí nhí: "Anh không sợ sao?"

Cậu ta thực sự không dám ăn thịt chó, tưởng tượng thôi đã cảm thấy kinh khủng hoảng hốt, như thể chính mình mới là người bị nấu vậy.

Kiều Hi vẻ mặt bình tĩnh: "Không sợ đâu, ăn ấy à, tôi ở Điểu tộc chưa từng được ăn, đã muốn nếm thử từ lâu rồi."

Lập tức, báo nhỏ bất chấp tất cả nhảy dựng lên, hưng phấn nói: "Vậy chúng ta ăn thịt gà đi, ăn thịt gà!"

Đương nhiên muốn ăn gà thì lúc nào cũng có thể ăn, vả lại hôm nay Cảnh Diễm và Hạo Nguyệt ở lại cung điện không về ăn cơm cho nên một con gà áng chừng cũng đủ. Có điều, hiển nhiên mọi người vẫn có chút sầu lo đối với Kiều Hi.

Khi Chris xung phong gϊếŧ gà nhổ lông, thỏ trắng A Tuyết nhẹ nhàng nói với Kiều Hi: "Không cần miễn cưỡng, nếu cậu cảm thấy không thoải cứ nói với mọi người, không sao đâu."

Kiều Hi gật đầu, ngoan ngoãn nói: "Ừ, tôi biết rồi."

Sau đó cậu vươn cánh, xoa xoa cái đầu trắng như tuyết của A Tuyết.

Chờ cậu xoa xong, A Tuyết cũng nâng móng vuốt lên xoa xoa đầu Kiều Hi.

Sói nhỏ Cảnh Dật đi ngang qua, vừa vặn thấy cảnh này liền ngồi xuống duỗi vuốt xoa đầu A Tuyết.

Bươm bướm Hắc Vũ trầm mặc nhìn bọn họ xúm lại xoa đầu nhau.

Chờ đến khi đại hội xoa đầu kết thúc, báo nhỏ chạy như điên lại đây, miệng ngậm một xiên gà và bắt đầu đốt lửa nướng.

Gà được nướng từ từ, chờ đến khi mỡ mỏng xì xèo chảy ra thì rắc muối tiêu, thì là, bột ớt là mùi thơm phức sẽ tỏa ra.

Đôi mắt đen của Chris lăm lăm nhìn vào con gà nướng, không ngừng nuốt nước miếng thèm thuồng.

Sói nhỏ đã thò hẳn lưỡi ra bên ngoài, khóe miệng tưởng như sắp chảy nước miếng tong tỏng.

Chờ đến khi gà quay đã chín, mọi người nhanh chóng chia phần. Một chiếc chân gà được nhường cho Kiều Hi, người sắp mở ra cánh cửa đến thế giới mới.

Khi Kiều Hi cắn miếng thịt đầu tiên, mọi người đều nhìn chằm chằm vào cậu.

Sau khi Kiều Hi nhai nhai hai miếng rồi nuốt xuống--

Cậu hạnh phúc đến nheo mắt lại, hưng phấn nói: "Ngon quá!"

Rất thơm! Rất mềm! Ăn rất ngon!

"Đúng không đúng không! Thịt gà là ngon nhất!" Báo nhỏ Chris rốt cuộc cũng yên lòng và bắt đầu gặm đùi gà!

"Vậy Kiều Hi ăn nhiều một chút." Thỏ trắng A Tuyết nhẹ nhàng nói.

Cảnh Dật ăn đến mức mặt dính đầy dầu.

Bươm bướm Hắc Vũ thì đang hút mật hoa ở bên kia.

Đáng tiếc Kiều Hi sức ăn nhỏ, cho dù mọi người có nhường thì cậu mới ăn non nửa đã no căng, nằm liệt trên cỏ, dùng cánh xoa xoa chiếc bụng tròn vo.

"Kiều Hi, cậu ăn ít quá vậy!" Chris vẫn đang gặm thịt gà, nhồm nhoàm nói.

Cảnh Dật đã lau miệng, thuận miệng nói: "Ăn ít thì cơ thể không phát triển tốt, cho nên mới biến thân không ổn định đấy."

Kiều Hi ợ một tiếng: "Nhưng rất nhiều người là có thời kỳ biến thân không ổn định mà..."

"Sẽ không." Cảnh Dật nói, "Bọn tui đều không như thế!"

Kiều Hi nói chắc nịch.

Cậu ngây ngốc: "...Hả?"

Chris nuốt thịt gà xuống và nói: "Bọn tui không ai là đang ở thời kỳ biến hình không ổn định cả! Mười sáu tuổi là đều có thể biến hình ổn định rồi!"

"..." Kiều Hi nhìn thỏ trắng A Tuyết muốn xác nhận.

A Tuyết gật đầu: "Điều này... quả thực là sự thật."

Kiều Hi: "???"

Cậu rõ ràng nghe nói 95% Thú tộc đều có thời kỳ biến hóa không ổn định, chẳng lẽ 5% còn lại hội tụ ở nơi này sao?

"Phải rồi, chúng tôi đã nhìn thấy hình người của cậu rồi, nhưng cậu còn chưa nhìn thấy hình người của bọn này phải không?" Báo nhỏ cũng đã no nê, vứt xương gà đứng dậy, hưng phấn nói: "Để tụi tui biến cho cậu xem ha?"

Nói xong, báo nhỏ bắt đầu biến thân. Lúc này, Cảnh Dật, A Tuyết, Hắc Vũ liếc nhìn nhau một cái, tuân theo nguyên tắc công bằng, cũng đứng dậy và bắt đầu biến thân.

Kiều Hi ngu người nhìn từng đồng bạn lần lượt biến ảo ra dung mạo, thân thể cao lên, mọc ra chân tay thon dài, khuôn mặt và tóc. Chờ đến khi cậu lấy lại tinh thần, bốn soái ca mang phong cách khác nhau đang trần như nhộng xuất hiện trước mặt cậu.

Soái ca đầu tiên là cậu trai có mái tóc vàng lấp lánh như ánh mặt trời, cười tủm tỉm chỉ vào mình: "Tôi là Chris!"

Tiếp theo là cậu trai có khuôn mặt shota chỉ chỉ bản thân: "Em là Cảnh Dật!"

Mỹ nam thứ ba có mái tóc bạc yêu dã ôn hoà nói: "Tôi là A Tuyết."

Cuối cùng là chàng trai khoẻ mạnh có mái tóc húi cua, nhướng mày và nói với chất giọng đầy từ tính: "Tôi là Hắc Vũ."

Cả bốn người đều có một thân cơ bắp chói mù mắt.

Kiều Hi dại ra tại chỗ: "..."

Cậu im thin thít... bất động như gà.

Vì thế cậu lại ngẩng đầu lên, ngẩng đầu nhìn bốn thân ảnh cao lớn này, lâm vào trầm mặc.

Đúng lúc này, Cảnh Diễm cùng Hạo Nguyệt ở trong cung cả ngày đã trở lại.

Trên xe bay, hai người đều đang trong trạng thái hình người, Cảnh Diễm xoa bụng nói: "Không biết còn dư đồ ăn không, giờ có chút đói bụng..."

Vừa nói hắn vừa bước tới cửa sổ.

Sau đó liền nhìn thấy gà con của hắn bị bốn tên đàn ông khỏa thân vây quanh.

Đôi mắt Cảnh Diễm sắp muốn rớt khỏi hốc mắt, hắn khϊếp sợ kéo mạnh cửa sổ, tiếng rít gào từ trên cao vọng xuống: "Mấy người đang làm gì Kiều Hi vậy???!"

─────⋆⋅☆⋅⋆─────

Tác giả có lời muốn nói:

Kiều Hi buổi sáng: Bị dã thú vây quanh, không biết nên làm gì.

Kiều Hi buổi tối: Bị trai đẹp vây quanh, không biết phải làm gì.