Sư Thúc Tổ Người Tha Cho Ta

Chương 12: Đêm trước ngày giao lưu võ thuật

Đêm hôm trước ngày thi đấu giao lưu với Âm Tông Hoa Sơn.

Sở Ninh nằm trên giường đọc bí kíp võ công cho Quân Mạt Tà bắt đọc. Đọc một lúc, cậu ngủ thϊếp lúc nào không hay.

Lúc này cửa gian phòng của cậu bị mở ra,người đến không phải Quân Mạt Tà, là Tần Kim Sinh.

Hắn từ từ đến bên cạnh giường Sở Ninh, nhìn ngắm cậu một lúc lâu, vẻ mặt hắn si mê. Hắn dùng ngón tay của mình vuốt từng lọn tóc trên mặt cậu.

Sở Ninh đang ngủ, nên không chút phòng bị, vạt áo bị mở rộng, lộ ra l*иg ngực hơi nhô lên, hai chấm trên ngực như hai trái cherry căng mọng.

Tần Kim Sinh liền ngậm nó vào miệng, liên tục liếʍ láp, làm Sở Ninh cảm thấy nhột, cậu liên tục vặn vẹo.

"Ưm, đừng cắn, nhột lắm, Mạt Tà buông ra". Sở Ninh nhắm mắt nói mớ.

"Mạt Tà???", đã bao lâu không gặp, không ngờ Sở Ninh của hắn bị kẻ khác hất tay trên.

Tần Kim Sinh liền gia tăng lực cắn, khiến Sở Ninh đau đến tỉnh ngủ.

"Ngươi là ai??".

"Ninh Ninh không nhận ra ta sao??? Thật khiến người ta đau lòng mà".

"Tần Kim Sinh, sao ngươi lại ở đây. Mạt Tà đâu".

"Mạt Tà??? Là ai thế, sao hắn lại ở đây. Mà Ninh Ninh gọi hắn thân thiết như thế, làm ta ghen tị lắm đó nha". Nói rồi hắn xé cái áo ngủ lỏng lẻo trên người Sở Ninh.

Sở Ninh liền hoảng loạn chống trả, liền bị Tần Kim Sinh chói chặt hai tay lên đầu giường.

Tần Kim Sinh mạnh mẽ cởϊ qυầи Sở Ninh xuống, rồi dùng tay tuốt động vật nhỏ nhắn của cậu. Sự tuốt động mạnh mẽ này khiến Sở Ninh không chịu nổi. Cậu vặn eo tránh né liền bị Tần Kim Sinh cúi đầu xuống đặt vài dấu răng lên mông.

Lúc này, cửa lớn gian nhà trúc bị đá văng ra. Là Quân Mạt Tà trở về. Nhìn thấy Sở Ninh bị Tần Kim Sinh đè trên giường, hắn liền tức giận xông đến đánh Tần Kim Sinh một trận.

"Ăn gan hùm, mật gấu mà giám động người của ta. Cỡ như như mà cũng dám, ...thứ súc sinh,...." cứ từng câu chửi thốt ra là Tần Kim Sinh bị đánh thành đầu heo.

Thấy Tần Kim Sinh bị đánh, Sở Ninh rất hả dạ. Tâm trạng thoải mái không ít, liền quên đi nỗi sợ khi nãy. "Mạt Tà, cởi trói, cho ta đánh với".

Sở Ninh khoác tạm một chiếc áo mỏng gia nhập trận đánh: "Này thì tỏ ra ngầu lòi, này thì cắn ta này, đây cắn đi, cắn đi, cắn thử xem nào, con chó này". Tiếp xúc với Mạt Tà một thời gian, Sở Ninh bắt đầu học được vài câu chửi thề, dần áp dụng trong cuộc sống.

Tần Kim Sinh bị đánh cho túi tụi, chỉ lo ôm đầu, bị đánh đến mất ý thức, rồi bị quăng vào núi.

Quân Mạt Tà khi nãy bị hai tiểu sư muội của Âm tông Hoa Sơn vây lấy, đòi hắn dạy kiếm thuật. Hắn lười dạy nên từ chối rồi chạy trốn, không ngờ bọn họ liền trực tiếp ra tay. Khiến hắn tốn thời gian.

Quay về liền thấy Sở Ninh bị tên khốn Âm tông này chiếm tiện nghi, liền máu dồn lên não, đánh cho tên kia nhừ tử.

"Xoay mông qua, bị cắn tới chảy máu rồi này, không biết tên kia có mắc bệnh dại không, phải bôi thuốc". Mạt Tà ra lệnh.

Sở Ninh thấy sức mạnh của Mạt Tà đánh người khi nãy, ngoan càng thêm ngoan, không dám chống trả. Cậu ngoan ngoãn xoay mông qua cho Quân Mạt Tà bôi thuốc.

Bôi thuốc xong hắn tranh thủ xoa nắn. Vừa mềm, vừa phún phín, càng sờ càng thích. Cứ xoa như thế, chợt hắn thấy đóa hoa giữa khe mông cậu lộ ra.

Là màu hồng, hơi đỏ. Những nếp gấp căng bóng làm người liên tưởng đến quả cherry mọng nước.

Quân Mạt Tà thấy lưỡi mình khát khô, hắn thất thần, đình chỉ động tác đang căng hai khỏa mông sang hai bên, nhìn chằm chằm vào nơi đó.

Muốn liếʍ thử!

Sở Ninh lúc này vẫn đang nằm sấp, giang rộng hai chân, thiu thỉu muốn ngủ tiếp. Thấy động tác Mạt Tà dừng lại, Sở Ninh liền hỏi.

"Sao vậy, bôi thuốc xong rồi á. Còn ngực nãy cũng bị cắn nè".

Quân Mạt Tà hoàn hồn, tiến lên bôi thuốc cho ngực của cậu. Nhưng bôi được một bên hắn liền bỏ đi. Buộc Sở Ninh phải tự bôi thuốc, mặt cậu đầy vẻ khó hiểu.

Lúc khuya Quân Mạt Tà mới về, hắn nhẹ nhàng tiến vào chăn rồi ôm lấy Sở Ninh vào giấc ngủ.