Doanh Chính – hắn là một kẻ tham vọng, từng vì tham vọng của mình mà hắn sẵn sàng hy sinh quốc gia, chối bỏ con dân của hắn để theo đuổi sức mạnh tuyệt đối, nhưng con đường của hắn buộc phải dừng bước trước hai tồn tại tối thượng mạnh nhất khi đó là Thiên và Vô Thiên. Hắn khao khát được đứng lêи đỉиɦ xã hội, và trong một lần tình cờ, hắn thu nhận được một món thần khí thượng cổ, sự tà đạo của món thần khí này khiến hắn trở nên hắc hóa. Nghe theo lời dụ dỗ đầy mê hoặc của món thần khí, hắn bắt đầu tàn sát khắp nơi, hắn, từ một minh vương của một đất nước phồn thịnh bậc nhất bấy giờ, hắn đã biến quốc gia của mình cũng như thần dân của mình thành những cái xác không hồn, những công cụ chiến tranh theo đúng nghĩa đen. Và rồi, nghe theo lời dụ hoặc của món thần khí kia, hắn từ bỏ linh hồn của mình, để tu luyện một thứ gọi là Ma Hồn, và hắn cũng dùng món thần khí đó tước đoạt đi linh hồn của toàn bộ người dân vương quốc, sau đó hắn thay thế tất cả bằng Ma Hồn mà hắn vừa sáng tạo ra, không phải, là hắn học được khi tiếp xúc với món thần khí cổ đại kia. Để từ đó, vương quốc phồn thịnh của hắn đã trở thành một đất nước tàn bạo với những cỗ máy chiến tranh không hồn mà người ta thường gọi là Ma Quốc. Sau khi hiến tế tất cả linh hồn của các con dân của hắn, nhưng hắn vẫn cảm thấy chưa đủ, nên hắn tham gia vào Thiên Chiến để thu thập được nhiều sức mạnh hơn. Nhưng hắn đã bại, chỉ vì sự ngạo mạng của mình, hắn đã bị một kẻ lưng mang 6 chiếc cánh đen chém làm đôi, hắn không cam tâm, sự nghiệp vĩ đại của hắn không thể kết thúc như vậy được, trong khoảnh khắc bị chém, hắn đã kịp gởi gắm một tia ý niệm của mình vào món thần khí cực mạnh của hắn, sau đó hắn bị chém, trái tim của hắn rơi ra, sau đó được một kẻ nhanh như chớp chộp lấy xé rách không gian mà chạy. Lúc đó hắn đã đạt đến Ma Tổ - Cấp bậc mà hắn nghĩ là hắn đã vô địch thiên hạ, nhưng vì sức mạnh khủng khϊếp của thanh kiếm kia khiến hắn không thể hồi sinh,ý niệm của hắn nằm trong món bảo vật, còn sức mạnh của hắn cô đọng lại thành ba giọt tinh huyết được phong ân trong trái tim của hắn. Và sau hàng vạn năm sau, hắn lại được con cháu của hắn hồi sinh, hắn thấy được tương lai thống trị cả thế giới của mình, nhưng để đạt được mục đính của mình, hắn phải lấy lại sức mạnh của mình, và điều đầu tiên chính là tiêu diệt tất cả những kẻ ngáng đường.
Sau khi mở mắt, Doanh Chính quét mắt một lượt xung quanh, sau đó ánh mắt của hắn dừng lại trên người Hoài Bão và Sùng Hạo.
“Ta cảm nhận được khí tức của Thiên Kiếm trên người 2 ngươi, các ngươi là hậu duệ của kẻ nắm giữ Thiên Kiếm, hay chỉ vô tình nhặt được mảnh vỡ của Thiên Kiếm?“ Sau đó gã chỉa mũi thương về phía Hoài Bão và Sùng Hạo gằng giọng nói:
“Ta không cần biết các ngươi bằng cách nào lại có được sức mạnh của Thiên Kiếm, các ngươi nên cảm thấy vinh hạnh vì các ngươi trở thành kẻ đầu tiên chứng kiến một huyền thoại sắp tái xuất, và hãy trở thành bữa ăn đầu tiên sau khi hồi sinh của ta hahahah...” Vừa dứt lời, thời gian như ngừng lại ngay lập tức, Doanh Chính từ từ bước đến trước mặt Sùng Hạo, Gã gồng sức mạnh vào tay phải, đấm vào bụng Sùng Hạo nhưng chẳng có gì xảy ra cả, sau đó hắn lại bước đến trước mặt Hoài Bão, Cây thương trên tay gã phát ra ánh sáng vàng chói lóa, sau đó gã vụt cây thương ngang người Hoài Bão, gã lại bước đến người tiếp theo, vẫn ra tay với những đòn cực mạnh. Sau đó gã dừng lại phía sau nhóm người Hắc Đạo, gã búng tay, thời gian tiếp tục. Sùng Hạo, Hoài Bão, Thích Đông cũng như toàn bộ những người ở đó đều bị bắn ngược ra sau, tất cả đều chịu những vết thương khá nguy hiểm mà không biết lý do. Hộc một ngụm máu lớn trước mặt, Hoài Bão không hiểu tại sao hắn lại nhận sát thương, từ khi nào?
“Thời Gian, hắn ta có thuộc tính thời gian mạnh khủng kiếp, có thể sánh ngang với Nữ Thần Thời Gian, Hoặc Hắn có thể Mạnh Hơn!" Kiếm Linh xuất hiện sau lưng Hoài Bão, sau đó Kiếm Linh nhìn vào cây thương mà hắn đang cầm trên tay.
“Lại là món bảo vật kỳ lạ đó, nó là thứ duy nhất có thể sánh ngang hàng với Thiên Kiếm, trong trận chiến năm xưa mặc dù Doanh Chính bị đánh bại nhưng món bảo vật đó vẫn tồn tại, quả là một món báu vật nghịch thiên. Các ngươi nên tiêu diệt hắn sớm nhất có thể, đừng để món bảo vật trên tay hắn hấp thụ linh hồn, hiện tại hắn vừa hồi sinh nên còn khá yếu, đây có lẽ là cơ hội duy nhất để các ngươi tiêu diệt hắn!”
“Hấp thụ linh hồn, giống như Tước Đoạt của ta à?”
“Không giống, Tước Đoạt của ngươi là biến linh hồn người khác thành dinh dưỡng cho linh hồn của mình, còn món bảo vật đó sử dụng linh hồn thành một công cụ để trở thành sức mạnh của mình. Thực Thần Ma của ngươi có thể sử dụng sức mạnh của các tàn hồn mà ngươi thu thập được, còn món bảo vật kia sẽ kích phát sức mạnh của linh hồn mà nó tước đoạt đến mức cùng cực, sau đó sẽ thiêu đốt linh hồn đó để lấy sức mạnh cho chủ sỡ hữu, linh hồn bị tước đoạt càng nhiều, càng mạnh thì sức mạnh của hắn sẽ phát triển theo cấp số nhân một cách cực kỳ đáng sợ!“
“Nếu vậy thì ta sẽ đoạt lấy cây thương kia, có vẻ nó rất hợp với ta!“ Hoài Bão cười nham hiểm.
“Không, ngươi không thể. Vì món thần khí này không phải là vật vô tri vô giác. Nó có linh tính, không những thế nó còn khiến chủ nhân của mình trở nên tàn ác để phục vụ cho nhu cầu của nó– Thực Hồn!"
“Vậy xem ra phải tung ra hết sức rồi.“ Hoài Bão nhắm mắt lại, sau đó hắn mở mắt ra, trạng thái Kiếm Tâm cũng như Ma Vũ được kích hoạt cùng lúc, Tiên Kiếm Phong Vân biến đổi thành Hình Dạng Thiên Kiếm, Sắc Mệnh Chi Bảo Ấn lóe sáng, 9 con Sắc Mệnh Ma Long xuất hiện trên đầu hắn. Sùng Hạo cũng vô thức biến đổi, hình thái long hóa cấp 2 xuất hiện, trên lưng mọc thêm một đôi cánh đỏ rực được tạo thành từ những vòng xích, Bạch Long Lãnh Địa mở rộng dưới chân, Thần Kiếm Chấn Thiên phát ra ánh hào quang đỏ rực trên vai, Lam Sơn Kiếm Trận phát động, Vĩnh Lăng bia xuất hiện sau lưng Sùng Hạo, trên Tấm Bia phát ra Tử Khí nồng đậm, sau đó hàng ngàng chiếc quan tài xuất hiện phía sau tấm bia đá, trên mỗi chiếc quan tài đều có những linh trận cực mạnh để bảo lưu sức mạnh người nằm bên trong. Sau đó những chiếc quan tài đồng Loạt rung lên, từ bên trong xuất hiện những vị tướng xuất sắc thời nhà Hậu Lê như Lê Ngân, Lê Tông Kiều , Lê Khôi và hàng ngàn mãnh tướng khác đều được gọi dậy, chắp tay quỳ trước Sùng Hạo. Sùng Hạo bây giờ giống như một vị chiến tướng mạnh mẽ nắm trong tay hàng ngàn binh sĩ, hắn gào to “Chiến!“, cả binh đoàn đều đồng thanh hô đáp lại lời của hắn, khí thế như có thể đánh bại bất cứ thứ gì trước mặt.
Độc Hành cũng biến đổi, đôi mắt hắn chuyển sang màu đỏ cực kỳ đáng sợ, trên người hắn mọc thêm hai cánh tay quỷ đầy kỳ dị. Sau đó tất cả người ở đó không hẹn mà đều cùng lúc tấn công vào kẻ đang đứng trên không trung kia
Sùng Hạo dương Chấn Thiên về phía trước, hàng ngàng tướng sĩ đồng loạt lao lên tấn công Doanh Chính, gã cười nhẹ sau đó gã Vung Cây Thương trong tay về phía hàng ngàng người đang lao tới, cây Thương lao vυ't đi sau đó hóa thành rất nhiều cây thương nhỏ hơn đâm về phía đoàn người, khi cây thương tiêu diệt các binh sĩ thì nó biến mất, sau đó lại dần hội tụ lại trên tay Doanh Chính, gã hơi nhíu mày tự hỏi: “Không có linh hồn?” Trong lúc gã đang băng khoăng thì Vĩnh Lăng Bia tỏa sáng, những chiến quan tài trước đó rung lên, sau đó các binh sĩ vừa hy sinh lại được triệu hồi thêm một lần nữa, lại một lần nữa lao vào tấn công hắn. Sùng Hạo nhìn cảnh này nghĩ thầm trong lòng:
“Có cái này thì dăm ba cái âm binh của thằng Dương cũng chỉ là giẻ Rách, mày tới công chuyện rồi con!"