Mang Theo Cha Hoàng Đế Tham Gia Chương Trình Thực Tế

Chương 2

Chỉ thấy Tạ Chiết Nguyệt bế Hách Liên Quyết lên nói: "Con tuyên bố một chuyện, từ nay về sau, con là ba của người!"

Nói xong, Tạ Chiết Nguyệt nở nụ cười, trên thiên hạ còn điều gì thỏa mãn hơn việc được làm ba của một nam chính mạnh mẽ?

Mà Hách Liên Quyết lần đầu tiên bị nhấc lên không trung, gầm lên: "Cút ra!"

Ngay sau đó, Hách Liên Quyết đã bị Tạ Chiết Nguyệt che miệng nói: "Trẻ con không được phép nói thô tục."

Hách Liên Quyết:...

Tạ Chiết Nguyệt đặt Hách Liên Quyết ở trên ghế cười nói: "Lát nữa con sẽ dẫn ba đi làm giấy tờ tùy thân, sau đó nhận nuôi ba. Đương nhiên ba có thể từ chối, đến lúc đó con trực tiếp ném ba vào cô nhi viện, "Ba chọn cái nào?"

Hách Liên Quyết là Hoàng đế không phải chưa trải khói lửa nhân gian, tự nhiên hiểu cô nhi viện là cái gì, đi cô nhi viện chắc chắn không tốt bằng đi theo bên người Tạ Chiết Nguyệt. Hắn đã hiểu mình rốt cuộc không thể trở về Đại Chu được nữa, bây giờ thân thể trẻ con của hắn, ở thế giới xa lạ này chỉ có thể dựa vào Tạ Chiết Nguyệt.

Nhưng mà, Tạ Chiết Nguyệt con mẹ nó là một đứa con trai hư! Có con trai nào để cho ba gọi mình là ba chứ!

Cuối cùng, Hách Liên Quyết dứt khoát kêu một tiếng: "Ba."

"Ồ."Tạ Chiết Nguyệt cười đáp, anh chỉ cảm thấy cả người vô cùng sảng khoái. Hách Liên Quyết nhìn chằm chằm Tạ Chiết Nguyệt trước mặt cảm thấy người trước mặt này và Thất hoàng nhi của hắn không thể nói giống nhau. Chỉ có thể nói là không liên quan chút nào, Thất hoàng tử ít nói của hắn đã đi đâu rồi?

Giờ phút này, Hách Liên Quyết một lần nữa quen biết Tạ Chiết Nguyệt, sau đó nói: "Tiểu Thất, con thật sự không biết xấu hổ."

Tạ Chiết Nguyệt nở nụ cười: "Quá khen quá khen, nhưng con không có vô liêm sỉ như ba."

Hách Liên Quyết là Hoàng đế chuyên quyền độc đoán, còn có thể được bá tánh gọi là Thánh Quân nhưng bản chất cũng là một lưu manh già.

Vừa nói xong, hai ba con đồng loạt phát ra tiếng khinh thường, sau đó cùng quay mặt đi chỗ khác.

Chờ Hách Liên Quyết quen thuộc thân thể giống như trẻ con của hắn, hắn mới bắt đầu đánh giá nơi Tạ Chiết Nguyệt sống.

"Tiểu Thất, nơi này của con còn không lớn bằng một gian thiên điện của ba nữa." Hách Liên Quyết nhìn Tạ Chiết Nguyệt đang kiểm kê tài sản, ghét bỏ nói.

Tạ Chiết Nguyệt mua một căn hộ hai phòng ngủ và một phòng khách, có diện tích nhỏ gọn. Cũng may, căn hộ tuy nhỏ nhưng có đầy đủ tiện nghi cần thiết. Có điện, nước và nằm trong một khu vực sầm uất. Điểm không tiện là không có trường học, sau này đứa trẻ không thể đi học. Đương nhiên sau này Tạ Chiết Nguyệt không tính toán có con nên căn bản không suy xét chuyện này, thế nhưng Hách Liên Quyết biến thành đứa nhỏ ba tuổi, trường học cũng cần đưa vào suy xét.

"Ba biết cái gì? Ba có biết căn nhà này đắt bao nhiêu không?" Tạ Chiết Nguyệt phản bác, giá nhà ở Hải Thành nổi tiếng đắt đỏ. Anh có thể chỉ dựa vào bản thân có thể mua được một căn nhà như vậy ở Hải Thành đã coi là thanh niên có triển vọng rồi.

Rất nhanh, Tạ Chiết Nguyệt kiểm kê xong tài sản, tin vui là hợp đồng của anh và công ty quản lý cũ đã chấm dứt. Công ty cũ không thể đóng băng anh được nữa, đồng đội cũ cũng không thể mua bài hát của anh với giá thấp,. Trong thẻ ngân hàng còn có 30.000 nhân dân tệ, một năm không làm việc miễn cưỡng có thể sống được.

"Đi thôi, chúng ta đi làm thủ tục. "Tạ Chiết Nguyệt kiểm kê tài sản xong, nắm tay Hách Liên Quyết nói.

Sau khi rời khỏi căn hộ nhỏ của Tạ Chiết Nguyệt, Hách Liên Quyết mới phát hiện kiến trúc thế giới này đều có những tòa nhà cao hơn Trích Tinh Lâu. Thậm chí một trong số đó còn xuyên sâu vào trong tầng mây.

Nhìn một lúc, Hách Liên Quyết nghiêm túc nói: "Nếu muốn thành lập vương triều của mình ở đây là một chuyện rất khó."

Tạ Chiết Nguyệt đi bên cạnh Hách Liên Quyết sửng sốt một chút, sau đó bịt kín miệng Hách Liên Quyết: "Mẹ kiếp, ba còn muốn ở chỗ này khôi phục chế độ quân chủ phong kiến. Con nói cho ba biết, không có khả năng!"

Hách Liên Quyết:...... Hắn đã biết là không thể!

Nhưng mà Tạ Chiết Nguyệt cũng nhìn chằm chằm vào hắn, cảm thấy trẻ con không dạy không được, roi ngựa thô phải khắc sâu vào DNA của hắn.

"Con có biểu cảm gì vậy?" Hách Liên Quyết híp mắt nhìn đứa con trai hư trước mắt nói.

"Biểu cảm chuẩn bị đưa ba vào nhà trẻ." Tạ Chiết Nguyệt đưa tay sờ sờ đầu Hách Liên Quyết, sau đó bắt xe đi tới Cục Công An.

Mà Hách Liên Quyết nghe thấy nhà trẻ thì có sắc mặt nghiêm túc, nhà trẻ? Là cái gì, hắn chưa từng nghe qua? Chẳng lẽ chuẩn bị ném hắn đi?

Sau khi đến Cục Công An, Tạ Chiết Nguyệt và Hách Liên Quyết làm theo các thủ tục đã đồng ý lúc trước, dựa vào những mối liên hệ đã tích lũy trước đây cung cấp thông tin của mình thì Tạ Chiết Nguyệt mới có thể cho Hách Liên Quyết nhập sổ hộ khẩu của mình.