【Tuy tối hôm qua chị đã gửi tin nhắn chia tay, nhưng tên đàn ông cặn bã cũng sẽ không từ bỏ cục thịt mỡ tới tay.】
Mèo con bị mẹ niết lòng bàn tay, làm bộ liếʍ thịt lót. 【Hiện tại ba cô sáu bà còn có hằng hà sa số thân thích của người ta đều đã tới thành phố T rồi, muốn buộc chị gả cho con trai của bọn họ kìa, nếu không liền tìm truyền thông nói chị đùa bỡn cảm tình của thiếu nam ngây thơ.】
Nam phu nhân ngửa đầu nhìn sắc mặt xanh mét của cô con gái nhỏ, trong mắt không có xấu hổ buồn bực, ngược lại mang theo vài phần thú vị.
Nam Huỳnh Hoặc vốn đang thẹn quá thành giận, tức tới mức run run bỗng nghe được mèo con nói câu 【đùa bỡn cảm tình của thiếu nam ngây thơ】 thì sắc mặt cô càng là xanh một hồi trắng một hồi, rụt rụt cổ nói thầm:
“Đây là tay ướt dính bột mì.” Ném đều ném không sạch sẽ?
Tối hôm qua cô gửi tin nhắn chia tay cho Dương Gia là: “Có người nhắn tin cho em, là ảnh chụp của anh và một cô bé đàn em cùng đi nhà nghỉ, còn có chứng cứ đối phương đã mang thai.”
“Chia tay đi.”
Vì muốn để cho bọn họ chó cắn chó, Dương Gia nếu thông minh thì biết nên dừng ở đây là được rồi, đừng lại dây dưa không thôi thì họ còn có thể chia tay trong hòa bình.
Hiện tại cô khởi động máy, Dương Gia đã gửi hai ba trăm cái tin nhắn, nói là có người châm ngòi ly gián không muốn hai người họ hạnh phúc, lại ám chỉ người nhà họ Nam bọn họ vì ép cô chia tay nên mới vu hãm hắn như vậy.
Ha hả.
“Thời kỳ đầu lúc tình yêu cuồng nhiệt nhất của hai chúng tôi, hắn cũng chưa từng gửi nhiều tin nhắn như vậy.”
Giả vờ vừa thanh cao vừa cao lãnh, hiện tại thấy vịt nấu chín muốn bay, lập tức hiện rõ nguyên hình?
Nam Huỳnh Hoặc cầm túi xách vội vàng xuống lầu: “Mẹ, cha.”
Cô vội vàng chào hỏi, cuối cùng còn tiến đến trước mặt Nhung Nhung, khom lưng hút cái ót của bé cưng: “Hẹn gặp lại Nhung Nhung, chị hai đi học nha.”
Mèo nhỏ là bị chị hút tới mức đứng không vững, thiếu chút nữa ngã ngồi ra sàn.
Chờ chị hai đi rồi, Nhung Nhung dùng móng vuốt sờ sờ cái ót: “Meo…” 【Mèo con cảm thấy cái ót của mình như bị bạch tuộc hút lấy vậy.】
【Cho nên chị hai chính là bạch tuộc chuyển thế đúng không.】
Nam Phi Lưu còn ở nhà cũng nhịn không được lén lút tới gần, khom lưng, một hơi hút lấy sườn mặt của mèo con cái “chụt ~”.
Lần này mèo con có thể xác định, chính mình đã vào ổ bạch tuộc rồi. QAQ.
Cam Sữa Nhỏ dùng thịt lót đẩy anh ba ra, quay đầu liền chạy.
Bốn cái chân ngắn nhỏ lông xù xù “bạch bạch bạch” liền chạy thẳng lên lầu, còn không quên “Miêu miêu miêu”. 【Chạy chạy chạy, đừng hòng hút mèo.】
“Khà khà khà ~” Nam Phi Lưu đắc ý lau lông mèo dính trên mặt, đứng dậy nhìn về phía anh hai và cha của hắn: “Em gái không bị ảnh hưởng gì đi?”
Bị loại người này theo dõi, hắn cũng để ý an toàn của em mình.
Lúc này đã không phải vấn đề ham giàu, mà là sợ đối phương không đạt thành mục đích thì sẽ dứt khoát cá chết lưới rách.
Cha Nam lật một tờ báo chí, thong thả ung dung uống ngụm trà: “Thân phận của Tiểu Hỏa Tinh (Nickname của Nam Huỳnh Hoặc) phỏng chừng không thể giấu tiếp được, cho nên sáng nay đã an bài thêm vệ sĩ rồi.”
Anh hai Nam Bắc Thần vừa nhìn điện thoại vừa dùng cơm: “Dược phẩm Doanh Tín con đã tự mình chào hỏi xong.”
Nói xong hắn nhướng mày: “Cáo mượn oai hùm, ngày lành của họ cũng nên kết thúc.”
Công việc mà Dương Gia vẫn luôn lấy làm tự hào, đương nhiên là được Nam Huỳnh Hoặc lén mở cửa sau cho hắn vào.
Mà tên ngu xuẩn đó thật đúng là cho rằng hắn bằng vào thực lực của bản thân là có thể đánh bại những sinh viên xuất sắc của Thanh Bắc Oxford, để tiến vào chức vị trung tâm của Doanh Tín à, còn được cấp trên trọng dụng?
Cười chết, sao có thể?
Chuyện tới nước này, ngay cả khi lúc trước họ không mấy quan tâm ai lãnh chức vị này, chỉ xem như em gái đang chơi trò đóng vai gia đình, thì bây giờ Nam Bắc Thần đều có chút chờ mong biểu tình của Dương Gia khi biết bản thân giỏ tre múc nước công dã tràng là gì.
Đến lúc đó, Nhung Nhung nhất định rất muốn tới hiện trường xem náo nhiệt.