Hãm Hại Vai Chính Là Không Đúng

Chương 18: Quyến rũ Phùng Sinh

Hôm nay tâm trạng của Phùng Sinh rất tệ.

Vừa nhập tiệc, hắn chưa kịp trò chuyện với các quan khách quyền quý thì đã bị một tỳ nữ không biết điều làm bẩn y phục, đã định nhắm mắt cho qua nhưng khi cố lau sạch lại bị một tỳ nữ khác thô lỗ làm rách cả vạt áo.

Khó khăn lắm mới thay được bộ y phục sạch sẽ, hắn lại bị tỳ nữ dẫn đi sai đường.

Khi hay tin yến tiệc đã gần tàn, Phùng Sinh vội vã chạy tới hoa viên.

Đột nhiên có thứ gì đó rơi trúng đầu hắn, Phùng Sinh theo bản năng giơ tay lên bắt lấy, đó là một chiếc giày thêu.

Cơn giận Phùng Sinh ngước mắt định mắng nhưng lời nói bỗng nghẹn lại.

Nhành mai đung đưa trong gió, những cánh hoa rơi xuống gò má trắng như hoa của mỹ nhân, đôi mắt ướŧ áŧ ngơ ngác nhìn quanh như chú nai con lạc lối.

Trong khoảnh khắc đó, trái tim Phùng Sinh như bị thứ gì đó vô hình thắt chặt.

Mỹ nhân ngồi trên tảng đá, tà váy xếp lớp như những cánh hoa, đôi chân trắng nõn run rẩy, ngón chân hồng hồng vì lạnh khiến nàng càng mong manh.

Cơn gió lạnh thổi qua ,Tri Ngu nhanh chóng kéo váy che đôi chân trắng ngần của mình.

Như thể những xúc cảm vừa rồi cũng biến mất dưới lớp váy.

“Công tử có thể trả lại giày cho ta không…”

Người đối diện nhìn đến mê mẩn, vừa nghe mỹ nhân nhẹ nhàng lên tiếng, tâm trí hắn như bị cuốn theo nhưng rồi lập tức hoàn hồn lại.

Chỉ một thoáng sau, bàn chân nhỏ trắng nõn đã xỏ vào chiếc giày thêu tinh xảo vừa vặn.

Phùng Sinh ngẩn ngơ, tự hỏi liệu có phải mình vừa gặp một diễm quỷ hoa yêu trong truyền thuyết, nhưng không hề hay biết mỹ nhân có đôi mắt trong veo ngây thơ trước mặt đang thầm tính toán làm sao để ngã vào lòng hắn.

Sau khi phái tỳ nữ cản trở Phùng Sinh thất bại, hệ thống nhanh chóng đưa ra một phương án thay thế đơn giản và táo bạo hơn - quyến rũ Phùng Sinh.

Là một công cụ để hãm hại nam nữ chính, những chiêu trò này cũng không được tính là quá hèn hạ nhưng với Tri Ngu thì thật sự không dễ làm chút nào.

Dưới sự chỉ dẫn của hệ thống, việc ngã vào vòng tay của Phùng Sinh được coi là phương án đơn giản nhất.

Dù sao sắc đẹp đôi khi lại là vũ khí hiệu quả nhất.

Tri Ngu tự cảm thấy bản thân không giỏi quyến rũ người khác lắm.

Vừa rồi khi nàng đứng trên sườn dốc nhìn thấy Phùng Sinh xuất hiện, nhận ra khoảng cách giữa hai người vẫn còn khá xa.

Nhìn thấy hắn sắp đi qua mà không hề nhận ra sự tồn tại của nàng, trong lúc cuống quýt Tri Ngu vô tình làm rơi một chiếc giày thêu, chiếc giày rơi xuống rớt trúng đầu Phùng Sinh.

Đúng là hậu đậu! Nàng đành phải cắn răng tiếp tục giả ngu, trước khi có thể nghĩ ra cách làm sao để quyến rũ thì ít nhất nàng phải nhờ hắn trả lại chiếc giày trước đã.

Sau khi Tri Ngu cảm tạ đối phương, nàng kể rằng mình bị trật chân và lạc đường. Khi Phùng Sinh đưa tay ra giúp đỡ kéo nàng đứng dậy, Tri Ngu hiểu cơ hội của mình đã đến.

Nàng nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay hắn, làm bộ như chân nàng mềm nhũn không thể đứng vững được nhưng Phùng Sinh lại nhanh chóng vững vàng đỡ lấy cánh tay nàng.

Khoảng cách giữa hai người đột ngột thu hẹp lại, hương thơm toả ra từ người nàng khiến Phùng Sinh ngây ngẩn, tim đập loạn nhịp. Vì thế hắn hoàn toàn bỏ lỡ ánh mắt thoáng hiện lên vẻ thất vọng của nàng.

Quả nhiên… vẫn không thành công.

Tri Ngu đã đứng rất vững, dù nàng có dày mặt đến đâu cũng không thể nghĩ ra bất kỳ lý do hợp lý nào để ngã vào lòng hắn. Nhớ lại lần trước nàng đã vụng về chạm nhầm vào tay người khác, Tri Ngu không khỏi thất vọng khi nhận ra mình hoàn toàn không có chút thiên phú quyến rũ người ta.

Hệ thống: …

Ngoài sự vụng về vào phút cuối, thật ra nàng cũng khá khéo léo đấy chứ.

Kế hoạch tiếp theo vẫn được định hình xong thì Phùng Sinh vô tình quay đầu nhìn về một hướng khác, khuôn mặt bỗng hiện lên vẻ ngạc nhiên.

"Thẩm cô nương?"

Trên mặt Phùng Sinh thoáng hiện vẻ bối rối, có lẽ đã lâu không gặp người đó nên hắn không chắc lắm về thân phận của nàng.

Tri Ngu sững lại, dù đã đoán "Thẩm cô nương" trong lời của hắn chính là Thẩm Trăn nhưng bản năng mách bảo nàng vào lúc này đáng lẽ ra Thẩm Trăn phải đang cùng Thẩm Dục ngắm hoa dưới ánh trăng mới đúng.

Nàng từ từ ngẩng đầu lên nhìn theo hướng ánh mắt của Phùng Sinh, khi nhìn thấy Thẩm Trăn và Thẩm Dục đang đứng cạnh nhau, Tri Ngu hoàn toàn sững sờ…