Sau khi có con, chúng tôi quyết định thực hiện quan niệm nuôi dạy con cái của mình: nghèo thì nuôi con trai con gái, giàu thì nuôi sống bản thân khỏe mạnh. Con trai nếu có tiền thì sẽ dễ hư hỏng, vậy cho nên cả nhà không có tiền là tốt nhất.
Ngay khi con trai chúng tôi chào đời, chúng tôi chuyển đến một tòa nhà dân cư được chuẩn bị đặc biệt, giả làm một cặp vợ chồng bình thường.
Việc ngụy trang thành công đến nỗi con trai chúng tôi vẫn không biết rằng mình thật ra là phú nhị đại.
Chúng tôi quyết định nói sự thật cho con trai mình sau khi nó kết hôn, chúng tôi muốn chọn cho con trai mình một người vợ không quan tâm đến giàu sang mà chỉ quan tâm đến nó.
Không ngờ lại xuất hiện một kẻ đào mỏ.
Người chồng ho khan:
"Cái này... Chuyện này con đừng lo lắng, dù sao bố với mẹ cũng đã gom góp chuẩn bị sẵn tiền đưa cho nhà họ Lý. Hiện tại ưu tiên hàng đầu là..."
Con trai vội vàng ngắt lời ông, rơi nước mắt:
"Bố, mẹ, hai người... không phải hai người đi bán thận chứ?"
Phòng khách rơi vào sự im lặng đáng sợ.
Mất một lúc, tôi mới nói:
"Con tỉnh chưa? Có hiếu thật đấy? Sau khi kết hôn, con định bán thận của bố mẹ hả?"
Người chồng nhặt đĩa trái cây ném vào đầu con trai:
"Nhìn xem con làm mẹ con tức giận thế nào. Thận gì mà thận, vậy mà con cũng nói được?"
Con trai co rúm lại tỏ vẻ bất bình:
"Vậy trong thời gian ngắn như thế, hai người lấy đâu ra nhiều tiền?"
Tôi lấy một quả anh đào từ đĩa trái cây:
"Bố con và mẹ đã bán căn nhà này."
Con trai:
"... Bán nhà với bán thận thì khác quái gì đâu?! Bây giờ chúng ta phải lấy lại số tiền này!"
Nói xong, nó cầm điện thoại di động lên, chuẩn bị liên lạc với Lý Nhu để đòi tiền.
Tôi định nói cho ccon trai sự thật về cuộc đời nó thì bị chồng ngăn lại:
"Đừng nói vội, trước xem con xử lý chuyện này thế nào."
Tôi hiểu ông muốn thử con trai mình, nhưng tôi vẫn thấy hơi có lỗi với con:
"Em đang nghĩ người đàn ông đi xem mắt đó hiện tại giàu hơn chúng ta, con trai chúng ta sẽ không bị bắt nạt đâu nhỉ?"
Chồng tôi vỗ nhẹ vào tay tôi trấn an:
"Đừng lo lắng, xem thế nào."
Chồng tôi và tôi quyết định thử con trai mình lần cuối.
Tôi bước tới ngồi cạnh con trai, vỗ nhẹ vào vai nó:
"Không cần lo gặp rắc rối, mẹ và bố con sẽ luôn là chỗ dựa vững chắc cho con."
Con trai đặc biệt cảm động, gật đầu, tiếp tục gọi Lý Nhu.