Trọng Sinh Trở Về Ngày Cả Nhà Bị Sát Hại

Chương 2

Mọi người đều rất vui vẻ, nhưng ngay khi ba tôi dò hỏi bọn họ muốn ngủ lại qua đêm hay lên đường nhân lúc trời vẫn còn sớm thì đột nhiên không khí thay đổi. Một người đàn ông vươn tay về phía chị dâu thứ của tôi.

Mọi chuyện xảy ra rất nhanh.

Lúc ấy tôi đang ở trên lầu dỗ Đại Bảo ngủ trưa, thằng bé vẫn luôn bồn chồn bất an, làm cho tôi cũng rất bực bội.

Đột nhiên dưới lầu vang lên một âm thanh kỳ quái, ngắn ngủi lại bén nhọn, sau một giây im lặng ngắn ngủi, những tiếng hét chói tai liên tục vang lên.

Tôi nhào tới trước cửa sổ, dưới sân chẳng khác gì địa ngục trần gian.

Ba tôi nằm úp trên bàn, m á u không ngừng chảy ra từ dưới cổ.

Ông bà nội, một người nằm úp một người nằm ngửa, đầu và thân gần như đứt lìa ra.

Tráng Tráng bị rìu đốn củi chặt nửa đầu, thân thể vẫn còn co giật.

Ba người kia, một người đang đối phó với anh hai, một người đang cưỡi trên người chị dâu thứ, một người khác thì đang kéo Linh Linh vào phòng.

Tôi nhét tay vào trong miệng cắn một cái, đau, đây không phải mơ, là thật.

Đúng lúc này, Đại Bảo đột nhiên khóc thét lên, người đối phó với anh hai vừa kết thúc cuộc chiến, hắn ta ngẩng đầu lên, ánh mắt u tối nhìn về phía tôi.

Tôi xoay người bế Đại Bảo chạy ra ngoài thật nhanh, cầu thang nối liền lầu hai và tầng ba là những bậc thang lơ lửng làm bằng gỗ, tôi bị vấp ngã, người đàn ông kia đã đuổi theo kịp đến chỗ tôi.

Hắn ta cướp lấy Đại Bảo, ném một cái thật mạnh xuống đất, Đại Bảo lập tức ngừng khóc.

Tôi như phát đ i ê n lên, nhào đến cắn lên tay hắn ta một cái thật mạnh, hắn đau đớn kêu to, hung hăng c h é m tôi hai đ a o.

Cả người tôi mềm nhũn, chỉ cảm thấy m á u trong người đều chảy ra hết bên ngoài, bậc thang trở nên lầy lội, cơ thể gầy gò của tôi co lại kẹt trên cầu thang, không trượt xuống được.

Người đàn ông kia vươn tay định kéo tôi ra nhưng không với tới, có lẽ là nghĩ tôi không thể sống nổi, nên mới xoay người xuống lầu.

Những chuyện sau đó, tôi cũng chỉ biết qua báo chỉ sau khi được cứu ra. Bọn họ ở chỗ này ba ngày ba đêm, chị dâu thứ bị giec, đứa bé trong bụng bị bọn họ mổ ra xem.

Trên người Linh Linh chẳng còn chỗ nào là lành lặn, con bé bị tra tấn đến chec.

Mẹ tôi chec oan uổng nhất, bà ấy về nhà vào ngày thứ ba, vừa vào cửa đã bị c ắ t c ổ chec.