Ta cũng không giải thích, thần sắc nghiêm nghị nói: "Nàng ta không thể ra khỏi thành!"
"Dùng công chúa để đổi lấy bách tính thì có gì không thể? Công chúa hưởng bổng lộc của muôn dân, thì phải gánh vác trách nhiệm bảo vệ xã tắc bách tính!"
"Nếu không giao Trưởng công chúa ra, một khi thành bị phá, bách tính trong thành sẽ như cừu non chờ làm thịt, danh tiếng đồ tể của Hoàn Nhan Duệ chắc hẳn mọi người đều đã từng nghe qua?"
Hoàn Nhan Duệ tuy là người dị tộc.
Nhưng nói chuyện lại khá giữ chữ tín.
Kiếp trước, hắn ta thực ra là để ý Triệu Khê Đình đang gảy đàn tì bà trên tường thành.
Nhưng hắn ta chỉ nói dùng công chúa để trao đổi, lại không nói rõ phải dùng Trưởng công chúa, mới để ta có cơ hội thay thế.
Sau đó, Thanh Thành bị công phá, hắn ta cũng thực sự giữ lời hứa, không tàn sát bách tính trong thành.
Giọng điệu Viên Tín có chút cứng rắn, dứt khoát từ chối: "Bảo vệ đất nước là thiên chức của quân nhân, toàn thành bách tính tự có chúng ta bảo vệ, chỉ cần cầm cự đến khi viện binh tới, sẽ có thể giải nguy cho Thanh Thành."
"Nhưng nếu không có viện binh thì sao?"
"Quân tử lập thân, hà cớ gì phải sợ chết!"
Một câu nói vang lên mạnh mẽ, đầy sức nặng.
Hắn ta là vị tướng trẻ tuổi, sinh ra trong một gia tộc quan lại thanh liêm.
Biết rõ triều đình ta trọng văn khinh võ, nhưng lại có bản tính ngang ngạnh, từ bỏ bút nghiên theo nghiệp binh đao, thề sẽ đánh đuổi giặc giã, cứu nước cứu dân.
Một người như vậy, căn bản sẽ không bị vài lời nói của ta lay động.
Trong lòng ta dâng lên một nỗi bi thương.
Nhưng thật sự sẽ không có viện binh đến nữa.
Ngày mai qua đi, Thanh Thành sẽ bị quân địch công phá.
Viên Tín và các tướng sĩ dưới trướng hắn ta sẽ coi cái chết nhẹ tựa lông hồng, liều mạng phản kích, chiến đấu đến giọt máu cuối cùng.
Năm ngày sau, kinh thành sẽ bị thất thủ.
Hoàng Đế trên đường chạy trốn, bị một mũi tên lạc bắn chết.
Thái tử dẫn đầu cấm quân liều chết chống trả, g iết chết hàng trăm tên giặc, bị dồn đến Kim Loan điện, tháo mũ miện Thái tử, lấy tóc che mặt, ngửa mặt lên trời than khóc: "Thà làm quỷ chết trận, không làm nô ɭệ vong quốc!"
Sau đó tự sát tuẫn quốc.
Những thành viên còn lại của hoàng tộc, các quan lại trong triều bị gϊếŧ hoặc bị bắt.
Đại quân Đáp Lỗ như châu chấu qua ruộng, bắt đi hàng ngàn người gồm phi tần, công chúa, tiểu thư khuê các, nhạc công giáo phường...