Vô Khuynh Nguyệt Tận

Chương 2: Gặp gỡ

Tối, trăng tròn

Những người của hoàng cung đúng giờ đã đến đón Vô Nhã Tang, chỉ thấy họ giơ tay lên tức khắc một cánh cửa xuất hiện, chỉ cần đi qua nó là sẽ tới nơi.

Dù Vô Nhã Tang không thật sự là một đứa bé mười hai tuổi nhưng nàng thật sự lần đầu tiên thấy phép thuật! Tuyệt thật nàng cũng muốn như thế ngaa.

Bước qua cánh cửa đó đúng là đã tới nơi. Thời hiện đại nàng đi tiệc tùng không ít quy mô lớn nhỏ đều đã đi qua thế nhưng vẫn bị choáng ngợp với không khí ở đây. Tiếc là chỉ hai giây biểu cảm đã được nàng kiểm soát tốt. Tối nay là sinh thần của tam công chúa Bạch Tiêu Nguyệt đúng là không phải hạng xoàng.

Nàng ngoan ngoãn đến một chiếc bàn chưa ai đến

"Hệ thống nữ chủ hiện tại ở đâu?" Vô Nhã Tang biểu cảm hờ hững hỏi.

"Nữ chủ hiện chưa đến, ký chủ theo nguyên tác Vô Nhã Tang có một khuê mật là tứ tiểu thư hầu phủ cũng sẽ là người cùng ký chủ bắt nạn nữ chủ" hệ thống phản diện tri kỷ nhắc nhở.

Vô Nhã Tang ậm ừ có lệ với hệ thống

Xung quanh ồn đến mức Vô Nhã Tang bắt đầu có ác cảm với bữa tiệc này rồi, nàng không nói gì lặng lẽ rời khỏi bữa tiệc trước sự rào thét của hệ thống.

"Ký chủ ngài rời đi làm gì chứ? Còn chưa thu thập xong đồng bọn sao ngài bắt nạn----" Vô Nhã Tang lạnh lùng cắt ngang lời hệ thống

"Chỉ là bắt nạn một đứa bé 12 tuổi thôi cần đến đồng bọn có phải ta nên đâm đầu vào đâu đó chết cho bớt nhục không?"

"Vậy ngài ra đây làm gì chứ..." Hệ thống có chút đuối ngôn, đúng thật nữ chủ hiện tại mới 12 tuổi còn ký chủ của nó ở thế giới của nàng là 39 tuổi còn là chủ tịch cao cao tại thượng nữa.

"Ngươi không cảm thấy trong đó rất ồn sao?" Vô Nhã Tang đưa tay nâng hoa anh đào trước mắt, ánh mắt nàng dịu dàng hơn hẳn. Vốn chỉ muốn ra ngoài hít không khí một chút không nghĩ đến nơi này còn có cây hoa anh đào to thế này. Nở hoa cũng thật đẹp mắt.

Chỉ là ngay giây sau bên tai chuyền đến hơi ấm phả vào, giọng nói trầm khàn quyến rũ vang bên tai

"Là tiểu thư phủ nào không tham gia tiệc lại có nhả hứng nơi này ngắm hoa." Tức khắc hệ thống lên tiếng

"Là đại phản diện tam công chúa Bạch Tiêu Nguyệt, ả ta hỉ nộ ái ố không biết đâu lường có thù tất báo ký chủ cẩn thân" Âm thanh vẫn giống AI thế mà Vô Nhã Tang lại cảm thấy nó rất nghiêm túc nga

Tay đang chạm vào hoa anh đào của Vô Nhã Tang khẽ buông, nàng lạnh nhạt xoay người lại nhìn nữ nhân trước mắt. Không hỗ là đại phản diện vẻ đẹp không tì vết này ở hiện đại chắc hẳn các dàn đại minh tinh cũng phải chào thua. Tóc vàng nhẹ như ánh nắng đứng dưới ánh trắng lại càng đẹp rung động lòng người, đôi mắt nàng ta đỏ đến quỷ dị

Thu hồi tầm mắt Vô Nhã Tang khẽ nhún người hành lễ: "Thần nữ Vô Nhã Tang tham kiến tam công chúa, là thần nữ không biết người cũng có nhã hứng ngắm hoa đã quấy rấy" Không đợi Bạch Tiêu Nguyệt lên tiếng Vô Nhã Tang quay người muốn rời đi chỉ là tay nàng đã bị nắm chặt

"Ta lại chưa nói danh tính sao ngươi biết ta là ai?" Bạch Tiêu Nguyệt kéo Vô Nhã Tang lại gần mình như thể ôm nàng vào lòng đùa giỡn.

Lúc đầu chỉ vì không muốn một đám giả tạo quay quanh mình nên nàng mới ra đây không nghĩ đến lại gặp tiểu đáng yêu này, vẻ mặt lạnh nhạt bất cần đời này không hiểu sao khiến nàng muốn nói chuyện một chút, cũng muốn bắt nạn tiểu đáng yêu này nhiều chút.

Vô Nhã Tang lạnh nhạt đẩy Bạch Tiêu Nguyệt ra, nàng giữ khoảng cách ba bước chân với nàng ta mới nhẹ nhàng lên tiếng: "Theo thần nữ biết có ba người trong hoàng cung có đôi mắt đỏ là hoàng thượng, thái tử và tam công chúa."

Bạch Tiêu Nguyệt lớn hơn Vô Nhã Tang hôm nay nàng tròn 14 tuổi, tiệc tối nay là sinh thần mà phụ hoàng nàng tổ chức cho nàng.

Chỉ cách biệt hơn hai tuổi nhưng chiều cao là trời và đất, Bạch Tiêu Nguyệt một mét sáu mươi bốn, đứng gần nhau lại càng tôn lên chiều cao khiêm tốn của Vô Nhã Tang. Bạch Tiêu Nguyệt tiến lên xoa lấy gương mặt trắng mềm kia khẽ nói: "Thật mềm"

Vô Nhã Tang híp mắt nhìn Bạch Tiêu Nguyệt gương mặt vàng của nàng con nhóc hỉ mũi chưa sạch này dám đùa giỡn m

Nhận thấy ánh mắt đầy mùi nguy hiểm của Vô Nhã Tang, Bạch Tiêu Nguyệt xoa càng mạnh hiện tại Vô Nhã Tang có sát khí đầy trời thì vẻ trẻ con đáng yêu này sao có thể doạ ai? Ngược lại còn đáng yêu nga

Vô Nhã Tang nén cơn giận đang cháy bùng trong lòng nàng, đại phản diện hiện tại lại còn là một con nhóc nàng không thèm so đo! Dùng hết sức gạt tay Bạch Tiêu Nguyệt ra, Vô Nhã Tang lạnh nhạt nói: "Thần nữ không quấy rầy ngài nữa, xin phép"

Bạch Tiêu Nguyệt nhìn bóng lưng nhỏ nhắn rời đi, nàng nhấc chân bước theo hướng Vô Nhã Tang vừa rời đi cảm thán trong lòng: "Nga nhóc đó thật là đại tiểu thư Vô phủ? Thật khác lời đồn"

-----------------

Vô Nhã Tang vừa đặt chân vào buổi tiệc lần nữa đã có một cục bông nhỏ đáng yêu thân mật nắm tay nàng nói: "Nhã Tang ngươi đi đâu nãy giờ ta tìm ngươi thật cực khổ" Vị tiểu thư đáng yêu được hệ thống giới thiệu là tứ tiểu thư hầu phủ Tuệ Giang Nam chính là người bạn duy nhất và thân nhất của nguyên chủ.

Nguyên tác không đi sâu vào nhân vật này dù sao nàng và Tuệ Giang Nam chỉ là tiểu phản diện lên ống kính được một chương thôi nga. Vô Nhã Tang vỗ vỗ tay Tuệ Giang Nam nói: "Ta chỉ là ra ngoài một chút ngươi tìm ta có chuyện gì sao?". Vô Nhã Tang thuần thục rút tay mình khỏi Tuệ Giang Nam, nàng không thích thân mật cùng người khác.

Tuệ Giang Nam ngây thơ cười tít mắt với nàng nói: "Nhã Tang ta vừa gặp được thái tử a ngài ấy còn nói ta thật dễ nhìn a"

Theo kí ức của nguyên chủ Tuệ Giang Nam coi nguyên chủ như tỷ tỷ thân thiết nhất còn nguyên chủ thì xem nàng như con ngốc có địa vị, chưa từng thật lòng đối đãi với người này, sự việc bắt nạn nữ chủ cũng là Vô Nhã Tang nguyên tác lôi kéo nàng và tất nhiên kết cục của nàng cũng không hơn nguyên chủ là mấy. Vô Nhã Tang có chút bận tâm đứa nhỏ này đáng yêu như một chú mèo nhỏ đối đãi với nguyên chủ hiện tại là nàng thì không ai có thể so. Nàng không phải là người tốt nhưng cũng chẳng là cầm thú kéo chú mèo nhỏ này xuống nước, nhiệm vụ bắt nạn nữ chủ nàng quyết định rồi chỉ mình nàng làm.

"Tiểu Nam ngươi đáng yêu còn phải nói sao? Thái tử ngươi tốt nhất vẫn là tránh xa ta cảm thấy hắn không phải người tốt" Câu sau Vô Nhã Tang hạ thấp âm thanh nhất có thể chỉ đủ cho Tuệ Giang Nam đứng sát nàng nghe.

"A? Được Nhã Tang tất cả đều nghe ngươi" Tuệ Giang Nam hồn nhiên đáp, nàng đúng là có chút thích thái tử nhưng nàng thích Nhã Tang hơn.

Vô Nhã Tang hài lòng xoa đầu Tuệ Giang Nam. Trẻ nhỏ dễ dạy. Lúc này âm thanh Al của hệ thống vang bên tai: "Cảnh báo nữ chủ xuất hiện."

-----kẹp sách-----