Sau Khi Xuyên Sách, Pháo Hôi Công Lược Nhầm Đối Tượng, Bị Gài Rồi

Chương 14: Trạch 0811

“Đợi đầu gối của tôi đỡ, tôi đi với cô, quay video cho cô.” Diệp Vũ Trạch thấy Nhϊếp Hy Nhã cười đáng yêu thì không nhịn được mà muốn giúp cô.

“Được!” Nhϊếp Hy Nhã nói tới đây thì thấy đã tới lớp học.

“Ờm, buổi sáng tôi không có tiết, tôi có thể vào học ké được không? Tôi tò mò khoa công nghệ thông tin của các anh học cái gì.” Nhϊếp Hy Nhã từ lâu đã muốn học ké, sau đó ở lâu bên Diệp Vũ Trạch.

“Được.” Nhϊếp Hy Nhã nói xong thì dẫn Nhϊếp Hy Nhã vào lớp, ngồi ở dãy bàn thứ hai bên trái.

Nhϊếp Hy Nhã vào lớp, ánh mắt của mọi người trong lớp đều bị cô thu hút, rất nhiều người tò mò, hai người này sao lại đi với nhau, nhưng Diệp Vũ Trạch không thích tiếp xúc với người khác, Trì Huỳnh Vũ luôn thích nói chuyện cũng im miệng không nói, điều này càng khiến mọi người tò mò.

Nhϊếp Hy Nhã lấy ra đồ ăn sáng, bảo Diệp Vũ Trạch ăn nhân lúc còn nóng, sau đó cô nghe thấy âm thanh thông báo của điện thoại, mở ra xem thì là thông báo có fan của nền tảng Youzi follow cô.

Fan mới: Trạch 0811

“Anh à?” Nhϊếp Hy Nhã chìa điện thoại ra trước mặt Diệp Vũ Trạch, cho anh xem fan mới.

“Ừ.” Diệp Vũ Trạch vừa ăn vừa nói với cô: “Là fan đầu tiên của cô à?”

“Ngoại trừ tài khoản support của hệ thống, anh đúng thật là fan đầu tiên.” Nhϊếp Hy Nhã vui vẻ bày tỏ cảm ơn: “Cảm ơn fan đầu tiên.”

“Cảm ơn fan ư?” Diệp Vũ Trạch suy nghĩ rồi nói: “Tôi nghe nói sau khi donate, đều là cảm ơn sếp. Đợi cô livestream, tôi donate cho cô, để cô cảm ơn sếp thêm vài lần.”

“Muốn làm sếp của tôi, chắc còn lâu. Tôi phải một thời gian rất lâu sau mới livestream cơ.” Nhϊếp Hy Nhã cảm thấy Diệp Vũ Trạch nói cứ như thể cô thật sự sẽ có rất nhiều fan, sẽ mở livestream vậy.

Diệp Vũ Trạch mỉm cười không nói gì nữa, anh không nói bây giờ anh đã là sếp của Nhϊếp Hy Nhã rồi.

Ông chủ của nền tảng livestream chắc cũng được tính là sếp của streamer nhỉ?

Trong lúc Diệp Vũ Trạch và Nhϊếp Hy Nhã đang nói chuyện phiếm, Trì Huỳnh Vũ bước vào lớp ngay khi tiếng chuông vào học vang lên, anh ta ngồi cách Diệp Vũ Trạch một ghế. Bởi vì hai lớp học chung môn đại cương, phòng học cũng khá lớn, người qua người lại, mọi người đều không nhịn được mà liếc nhìn Nhϊếp Hy Nhã, nhất là khi Thượng Quan Triết đi vào lớp thì nhìn thấy ngay Nhϊếp Hy Nhã, nhưng cô giống như không quen biết anh ta.

Khi mọi người đang xôn xao trước sự xuất hiện của Nhϊếp Hy Nhã thì giáo viên tới!

*

“Xịt…” Nhϊếp Hy Nhã vốn muốn lười biếng, tìm quyển sách, cúi đầu giả bộ nghiêm túc nghe giảng thì nghe thấy tiếng của Diệp Vũ Trạch, hình như anh đột nhiên bị đau.

“Anh sao thế?” Nhϊếp Hy Nhã nhỏ giọng lén lút cúi đầu hỏi.

Diệp Vũ Trạch nhìn dáng vẻ của cô, cố nhịn không cười, mà nhíu mày nói: “Không sao, cơn đau ở đầu gối hình như đã di chuyển, giờ tay phải đau.”

[Cơn đau ở đầu gối có thể di chuyển à? Diệp Vũ Trạch yếu tới mức không thể ra gió vậy à?]

Diệp Vũ Trạch ho một tiếng, giả bộ không có chuyện gì, anh vẫn có thể kiên trì, mà khi Nhϊếp Hy Nhã nhìn vở viết của anh thì xắn tay lên nói: “Tôi viết hộ anh nhé? Có điều tôi không chắc viết đúng đâu, dù sao tôi không hiểu môn học của các anh lắm.”

“Vậy thì cảm ơn cô.” Khóe miệng của Diệp Vũ Trạch bất giác cong lên, giấu đi vui sướиɠ trong lòng.

“Không có gì.” Nhϊếp Hy Nhã ngoài mặt cười hi hi, trong lòng lại rất bất lực.

[Trước kia chọn môn tự chọn là công nghệ thông tin là để ngủ, không ngờ lại một ngày phải ghi chép. Thật tội nghiệp cho bạn trai tương lai Diệp Vũ Trạch yếu ớt tới mức thể tự chăm sóc cho bản thân của mình mà, haizz!]

Diệp Vũ Trạch ngoài mặt như không có chuyện gì, nhưng vẫn không nhịn được mà liếc nhìn Nhϊếp Hy Nhã.

Không thể tự chăm sóc cho bản thân?

Diệp Vũ Trạch yếu ớt?