Hôm Nay Tà Thần Vẫn Tuân Thủ Pháp Luật

Chương 16:

Có người nhảy ra tự xưng là người ngoài hành tinh, bị mọi người truy hỏi người ngoài hành tinh có ý định thống trị Trái Đất hay không? Thống trị Trái Đất rồi thì đi làm có được nghỉ hai ngày cuối tuần không...

Trên mạng, một đám người bụng dạ khó lường, thừa nước đυ.c thả câu, tin thật tin giả lẫn lộn, khiến cho sự việc cuối cùng trở nên vô cùng hoang đường.

Giữa làn sóng dư luận sôi nổi liên quan đến những điều thần bí của quốc gia trên mạng, Nguyệt Ngân nhanh chóng bắt kịp xu hướng, quyết định nhân cơ hội này để quảng bá cho giáo phái của mình, chiêu mộ thêm một loạt tín đồ.

Cô vừa nhai nhồm nhoàm bánh mì nhỏ vừa đăng nhập vào một nhóm "Năng Lực Đặc Biệt" trên mạng xã hội, thành thạo đăng bài:

— —- "Bạn có muốn trở thành kẻ thống trị thế giới?"

— —- "Bạn có muốn có được du͙© vọиɠ tà niệm, có được sức mạnh của sự bất tử?"

— —- "Bạn có muốn sở hữu tài sản khổng lồ?"

— —- "Ta là Thiên Diện Nguyệt, ngoại thần hư không, mẹ của quái vật Hydra vô địch vũ trụ siêu cấp bá đạo, kiếp trước vì bị kẻ gian hãm hại nên lưu lạc đến Trái Đất. Giờ đây chỉ cần 998 tệ phí gia nhập là có thể trở thành tín đồ của bổn thần. Đợi đến khi ta liên lạc được với bản thể trong vũ trụ, khôi phục thần vị giáng lâm Trái Đất, nhất định sẽ ban cho các ngươi cuộc sống trường sinh bất lão, vàng bạc châu báu chất đầy nhà...."

Nguyệt Ngân tự tin đăng bài xong, nằm ườn trên ghế sofa tự tin chờ đợi vị tín đồ thứ hai của mình.

Vài phút sau có người trả lời:

— —- [Mau nhìn kìa, cái người thần kinh tự xưng là thần lại xuất hiện rồi!!]

— —- [Người trong nhóm chúng ta chỉ là hơi không tin tưởng khoa học, hơi hoang tưởng một chút thôi chứ đâu có ngu ngốc.]

—- —-[Lừa người cũng phải bịa chuyện đáng tin chút chứ, cái gì mà Thiên Diện Nguyệt, mẹ của quái vật, còn vũ trụ vô địch siêu cấp, thà nói mình là Tần Thủy Hoàng còn hơn.]

— — [Haha, mấy ngày trước có người tự xưng là Tần Thủy Hoàng lừa người giàu bị lật tẩy, đã vào trại giam rồi. Đang chờ xem khi nào chủ thớt vào trại.]

— —-[Đã báo cáo, góp một viên gạch cho chủ thớt vào trại giam!]

Nguyệt Ngân thân là một tà thần mới gia nhập thế giới internet, tràn đầy hy vọng nghiêm túc quảng bá cho Nguyệt Quang của mình trên mạng, kết quả lại bị mọi người hung hăng chế giễu.

Cô ôm ngực, lắc đầu đau lòng: "Những con người này thật là không hiểu chuyện, đã có một cơ hội cực kỳ quý giá bày ra trước mắt mà các ngươi lại không biết trân trọng, đợi đến khi đánh mất rồi mới hối hận không kịp! Lúc đó có khóc lóc thảm thiết cũng vô dụng! Nếu có thể quay trở lại, ta hy vọng các người có thể nói với ta rằng: Nguyệt Quang giáo, ta yêu người, một vạn năm!!"

Ôi chao, quả nhiên là thời thế thay đổi, lòng người không được như xưa.

Nhớ khi xưa, tín đồ cuồng nhiệt của cô trải rộng khắp vũ trụ, ai ai cũng tranh nhau gia nhập trở thành tín đồ của cô, kẻ nào dám nói xấu cô nửa lời là sẽ bị đám đông đuổi đánh tám con phố.

Vậy mà giờ đây, cô lại phải tự mình vất vả đi quảng bá cho giáo phái của mình.

Nguyệt Ngân buồn bã cắn một miếng lê to, khiến cho Thẩm Tiểu Đệ ngồi bên cạnh hét lên như khỉ con: "Nguyệt Ngân, chị cắn lê của em làm gì? Muốn ăn lê thì tự đi gọt đi!!!"

Nguyệt Ngân giả vờ như không nghe thấy.

Cô phát hiện ra người Trái Đất thật sự rất keo kiệt, ăn có miếng lê mà cũng cằn nhằn, vẫn là tên nhà giàu ngốc nghếch Giang Túc Lưu kia hào phóng hơn, một ngàn vạn nói chuyển là chuyển ngay.

Thế nhưng xuyên không đến đây cũng hơn nửa tháng rồi, cô mới chỉ phát triển được mỗi một tín đồ là Giang Túc Lưu, mà còn là do anh ta xui xẻo vô tình bị cuốn vào sự kiện linh dị.

Cứ tiếp tục như vậy, không biết đến năm nào tháng nào cô mới có thể liên lạc được với bản thể.

Nguyệt Ngân vừa nhai lê của Thẩm Tiểu Đệ vừa mang vẻ mặt sầu não.

Đúng lúc này, Wechat của cô xuất hiện một lời mời kết bạn mới. Người gửi tin nhắn đến chính là "cơ quan liên quan của nhà nước" mà mọi người vẫn thường nhắc tới.

—- "Xin chào, tôi là Dư Ngư thuộc bộ phận quản lý sự kiện linh dị đặc biệt, chúng ta đã gặp nhau ở cục rồi."

Nhìn thấy tin nhắn này, Nguyệt Ngân không dám tin vào mắt mình, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào bài đăng của mình.

Trên màn hình máy tính, đám cư dân mạng đang hóng hớt đặt cược xem khi nào thì cô vào tù, thậm chí còn có kẻ hóng drama không sợ chuyện lớn mà nói rằng đã báo cáo cô rồi.

Cúi đầu xuống, nhìn thấy người của cơ quan nhà nước liên lạc với mình, Nguyệt Ngân lập tức hồi hộp lo lắng.

Chẳng lẽ cô thật sự bị cư dân mạng báo cáo rồi sao? Không thể nào, không thể nào, hiệu suất làm việc của cơ quan nhà nước cao đến vậy cơ à?!

... Chẳng lẽ mình thật sự làm trái pháp luật rồi ư, chẳng lẽ danh hiệu "Công dân lương thiện" của cô sắp không giữ được nữa rồi sao?