Hôm Nay Tà Thần Vẫn Tuân Thủ Pháp Luật

Chương 1

Giang Túc Lưu có bạn cùng bàn mới.

Xuất thân từ một gia tộc giàu có bậc nhất, là đối tượng mà ngay cả hiệu trưởng cũng phải nịnh nọt, Giang Túc Lưu đã được thông báo về điều này từ trước khi khai giảng.

Cô bạn cùng bàn mới tên là Nguyệt Ngân, là một học sinh vô cùng mờ nhạt trong lớp. Nghe nói cô là con riêng do mẹ kế nhà họ Thẩm mang về, không được cha thương mẹ yêu cũng chẳng có bạn bè gì.

Nghe qua tưởng chừng là một cô bé tự ti, yếu đuối, đáng thương.

Cho đến khi gặp Nguyệt Ngân, suy nghĩ hời hợt của Giang Túc Lưu hoàn toàn bị đảo lộn.

Thiếu nữ có mái tóc đen dài, tóc mái bằng che trán, đôi mắt trong veo ngây thơ, ngũ quan nhỏ nhắn tinh xảo, làn da trắng nõn, bên tai cài một chiếc kẹp tóc hình bướm xinh xắn.

Vẻ đẹp của cô có phần lôi cuốn, gương mặt đẹp gần như hoàn hảo, lúc này đang cúi đầu chăm chú vẽ gì đó lên tờ giấy trắng trên bàn.

Bức tranh có khung cảnh kỳ lạ, ở trung tâm tờ giấy là một vầng trăng bạc, xung quanh là vô số sinh vật kỳ quái đang ăn mừng. Những đường nét méo mó giống như những xúc tu, lại giống như những con mắt, tựa như vũ trụ bao la.

"Giang Túc Lưu?" Cảm nhận được ánh mắt của người khác, thiếu nữ ngẩng đầu lên.

Đôi mắt cô trong veo ngây thơ, đầu ngón tay thon dài trắng nõn cầm bút: "Chào cậu, tớ là Nguyệt Ngân, bạn cùng bàn mới của cậu."

Khoảnh khắc cô ngẩng đầu, đôi mắt trong veo như hút lấy tâm hồn người đối diện, tựa như dòng suối trong lành trên núi, chỉ cần một cái nhìn đã khiến người ta khó quên.

Giây phút nhìn thấy dung nhan Nguyệt Ngân, Giang Túc Lưu như nhìn thấy mây tuyết trên núi cao, trái tim không khỏi ngừng đập một nhịp.

Ngay sau đó, Nguyệt Ngân đẩy tờ giấy vẽ đến trước mặt cậu, thành khẩn hỏi: "Cậu có muốn tìm hiểu về cha thiên thượng và đấng cứu thế, Thiên Diện Nguyệt của chúng ta không?"

Giang Túc Lưu: ...?

Cậu theo bản năng cúi đầu xuống, chỉ thấy trên tờ rơi viết:

-- "Bạn có muốn trở thành chúa tể của thế giới?"

-- "Bạn có muốn thực hiện ước mơ, có được sức mạnh bất tử?"

-- "Bạn có muốn sở hữu vô số tài sản?"

Giang Túc Lưu trầm mặc: "Đây là cái gì?"

Nguyệt Ngân chớp mắt, ánh mắt đầy kỳ vọng: "Gia nhập ngay để trở thành tín đồ của Nữ Thần, chỉ với 998 tệ phí gia nhập, cậu sẽ ngay lập tức nhận được chức vụ Đại Tế Tư!"

Làn sóng gợn nhẹ trong lòng Giang Túc Lưu lúc nãy biến mất.

Cậu gấp tờ rơi kỳ lạ lại, nhìn Nguyệt Ngân, mỉm cười lịch sự: "Cảm ơn, không cần đâu."

Trong lòng cậu thầm nghĩ, cô gái này bị điên rồi.

...

Nửa tiếng sau.

Nguyệt Ngân, cô nàng trung nhị mới, đeo cặp sách nặng trĩu, vẻ mặt nghiêm nghị, đang trên đường về nhà.

Thiếu nữ có gương mặt xinh đẹp, dáng vẻ cau mày phiền não trông thật động lòng người, xung quanh có không ít học sinh len lén nhìn cô.

Bên cạnh cô là một cậu bé khoảng bảy, tám tuổi, đang lải nhải: "Chị, mặt chị đen như đít nồi thế, không phải là do em giúp chị làm bài tập hè bị phát hiện đấy chứ?!"

Cậu bé nói với giọng điệu uất ức: "Em đã bảo chị tự làm đi, chị không nghe! Còn đe dọa em là không làm thì sẽ đánh em..."

Thẩm tiểu đệ thật bó tay, bài tập của mình còn lười làm, vậy mà phải làm giúp chị gái!

Đúng lúc này, Nguyệt Ngân lắc đầu, đột nhiên thở dài.

Cô ôm ngực, giọng điệu đau đớn: "Ôi, đời người sao bạc bẽo! Loài người hèn mọn vậy mà dám từ chối lời mời của bổn thần?!"

Thẩm tiểu đệ nghẹn lời: "... Chị, bệnh trung nhị của chị vẫn chưa khỏi à?"

Gần đây không biết chị gái bị làm sao, từ sau khi bị bắt cóc trở về, cả người như lột xác, cứ thế lao thẳng vào con đường trung nhị.

Cậu từ hồi tiểu học đã không còn hô "Siêu nhân biến hình" nữa rồi! Vậy mà chị gái cậu lại có thể giữa ban ngày ban mặt, nói mình là mặt trăng ngàn mặt... Không thể so sánh, thật sự không thể so sánh.

Cái khí chất phi chủ lưu nồng nặc cùng với kỹ năng nổ không biết ngượng này, nhìn là biết ngay đồ ngốc.

Thẩm tiểu đệ liếc mắt nhìn những người xung quanh, lặng lẽ dịch sang một bên.

Nguyệt Ngân nào biết hình tượng cao lớn của mình trong lòng em trai đã sụp đổ, biến thành đồ ngốc rồi.

Cô là một trong những vị thần ngoài hư không, được các tín đồ gọi là Thiên Diện Nguyệt. Cô thích chìm đắm trong giấc ngủ, thi thoảng lại hù dọa những kẻ tò mò muốn dòm ngó mình, tạo ra những bí ẩn chưa lời giải.

Giây trước cô còn đang hóng chuyện, vui vẻ xem các tà thần bên cạnh đánh nhau vì cống phẩm của tín đồ, giây sau cô đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết đô thị linh dị.

Nữ chính của cuốn tiểu thuyết tên là Thẩm Bảo Châu, xuất thân giàu có, tính cách ngây thơ trong sáng, thuần khiết lương thiện, là kiểu Mary Sue ngay cả con kiến bên đường cũng không nỡ giẫm chết.

Thẩm Bảo Châu từ nhỏ đã có thể chất đặc biệt, thường xuyên thu hút ma quỷ, rơi vào đủ loại sự kiện linh dị.

May mắn là cô ấy có hào quang nữ chính, mỗi lần đều hóa nguy thành an, cuối cùng ngay cả trùm cuối tà ác cũng yêu cô gái thuần khiết lương thiện này.

Sau khi trải qua hàng loạt tình tiết "cô ấy chạy, anh ấy đuổi, cả hai đuổi bắt nhau,” cùng với câu thoại bá đạo "em không yêu anh thì anh sẽ hủy diệt thế giới" của nam chính quỷ thần bá đạo si tình, cuối cùng một người một quỷ đã có một cái kết HE ngọt ngào.

Ban đầu Nguyệt Ngân đọc còn thấy khá vui, cho đến khi cô xuyên vào, trở thành một trong những nữ phụ pháo hôi.

Nữ phụ tên là Nguyệt Ngân, cha cô là một doanh nhân dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng nhưng không may qua đời, mẹ cô mang theo cô năm tuổi tái hôn vào nhà họ Thẩm, cô trở thành em gái kế của nữ chính.

Sau khi gặp Thẩm Bảo Châu, cuộc đời Nguyệt Ngân mồ côi cha, càng thêm xui xẻo.

Xét cho cùng, Thẩm Bảo Châu có hào quang nữ chính, thu hút ma quỷ cũng có thể hóa nguy thành an, nhưng những người xung quanh cô ấy thì không!

Quả nhiên không lâu sau, cả nhà họ Thẩm cùng nhau đi công viên giải trí, Thẩm Bảo Châu vì cơ thể thu hút ma quỷ nên cô và Nguyệt Ngân bị cuốn vào một sự kiện linh dị. Nguyệt Ngân vô tình bị lạc, phải đến năm mười sáu tuổi mới được tìm thấy.

Thời điểm Nguyệt Ngân xuyên vào rất đúng lúc, vừa đúng lúc cơ thể này được tìm về nhà không lâu.

Làm người thật mệt mỏi, phải đi học phải thi cử, bị đuổi ra khỏi nhà còn phải tự kiếm tiền.

Nguyệt Ngân đang nhíu mày phiền não, ánh mắt liếc nhìn xung quanh, bỗng nhìn thấy một quán trà sữa bên cạnh.

Cô chìa tay sang bên cạnh: "Thẩm Tiểu Kim, cho chị mượn hai mươi tệ, mua ly trà sữa."

Nguyên chủ là người tàng hình trong nhà, tiền sinh hoạt ít ỏi đáng thương, số tiền ít ỏi trên người đã tiêu hết từ lâu, Nguyệt Ngân sau khi xuyên vào hoàn toàn dựa vào việc lừa gạt cậu em trai cùng mẹ khác cha để sống.

Thẩm tiểu đệ che túi quần, ánh mắt cảnh giác: "Lần trước chị mượn tiền em còn chưa trả đâu!"