Tôi Được Cô Nàng Biên Kịch Yêu Thầm

Chương 4

"Không được." Viên Tư Ý buông chiếc bát trống trơn thở dài một hơi, "Bên đầu tư nói gì cũng không chịu đổi người."

"Haiz, nhưng cô nhóc kia thật sự không dính dáng chút nào với nhân vật của cậu..." Lục Tình cũng lên mạng tìm kiếm diễn viên nữ sắp diễn kia, không chỉ có vẻ ngoài không thích hợp, kỹ thuật diễn xuất cũng có thể nói cơ bản là không có, chẳng qua người ta có kim chủ ba ba cũng đủ kinh doanh rồi.

Biên kịch nhỏ như bọn họ, đừng nói là cánh tay, dù treo cả người lên cũng chỉ là kiến càng lay cổ thụ, lay không nổi cái chân to cứng cáp của kim chủ ba ba.

Viên Tư Ý vẫy tay gọi bà chủ, "Bà chủ, làm phiền lấy một bát hoành thánh nữa, với cả một lon bia dứa!"

Lục Tình: "..."

Mượn rượu giải sầu uống bia dứa, được lắm, không hổ là cậu Viên Tư Ý.

Bia dứa và hoành thánh rất nhanh được đưa lên, tuy Lục Tình biết Viên Tư Ý con người này không có tửu lượng, chỉ uống một ly có thể ngả đầu ngủ mất, nhưng không ngờ bia dứa thế mà còn có hai phiên bản...

Đến khi cô ấy phát hiện Viên Tư Ý bắt đầu trở nên nói nhiều với ánh mắt dại ra mới nhìn lon bia đã uống rỗng phát hiện trên đó đánh dấu có một chút hàm lượng cồn thì đã không còn kịp rồi.

Lục Tình đột nhiên cảm thấy đau đầu...

Viên Tư Ý, một ly đã gục, nhưng nếu không đủ một ly thì sẽ khác hoàn toàn so với dáng vẻ trầm tĩnh ít lời ngày thường, biến thành... nhóc lắm mồm.

Ngay lúc này Viên Tư Ý đang mỉm cười khó hiểu với bát hoành thánh kia, miệng còn lẩm bẩm, "Em biết không, em là hoành thánh ngon nhất chị từng được ăn. Nhưng mà mỗi lần chị ăn em chị đều không vui."

Cô dừng lại, nấc một cái, dùng thìa vỗ lên miếng hoành thánh cuối cùng còn lại trong bát, "Hoành thánh hư."

"Phụt." Một người mặc chiếc áo gió rộng mang mũ lưỡi trai và khẩu trang che khuất mặt đi qua phía sau cô, nghe cô nói lời này không nhịn được phì cười.

Lục Tình bình thường cũng không có kinh nghiệm đối phó ma men, giờ phút này cũng sắp xấu hổ đến ngón chân cắm xuống đất, "Ngại quá, bị chê cười rồi."

Người phụ nữ kia cũng không nói gì, chỉ phất tay, đi vào quán quen thuộc nói với bà chủ, "Bà chủ cho hai phần hoành thánh mang về bỏ nhiều dầu ớt giúp cháu."

"Được được!" Bà chủ trông cũng khá quen với người phụ nữ này, "Cháu lại chạy tới quán bar uống rượu?"

"Có chút việc." Người phụ nữ nhún vai.

Bà chủ trợn mắt, "Tôi còn có thể không biết cô sao, mỗi ngày đều uống rượu! Uống ít chút được không, nếu không lần sau cô tới không làm cho cô!"