Tình Yêu Ngọt Ngào, Ấm Áp

Chương 6

"Cô không thấy lời này của cô logic có vấn đề sao, cho dù tôi có xấu hổ hay không, hiện tại tôi vẫn là vợ của Chu Từ Thâm danh chính ngôn thuận. Lại nói tiếp tôi cũng phải cảm ơn cô, đứa con trong bụng cô chính là chứng cớ anh ta ăn vụng bên ngoài, cô có tin tôi sẽ đi khởi tố các người không? Tôi đảm bảo anh ta sẽ trắng tay ra khỏi nhà. Cô có muốn thử không?"Thư Tư Vi không thể tin nổi trừng to mắt:

"Cô dám...."

"Thử xem."

Sau lưng truyền đến giọng đàn ông giống như bị gió lạnh mùa đông xuyên qua vậy, khiến tóc gáy sau lưng đựng đứng.

Nguyễn Tinh Vãn hơi giật mình, cánh tay nắm chặt cổ tay của Thư Tư Vi buông lỏng ra.

Thư Tư Vi lập tức chạy tới bên cạnh Chu Từ Thâm, tay ôm bên má bị đánh, khóc vô cùng thương tâm.

Tầm mắt Chu Từ Thâm dừng trên người cô ta, lại ngẩng đầu nhìn về phía Nguyễn Tinh Vãn, môi mỏng khẽ cong, cúi người sát lại gần, hơi thở ấm áp phả vào mặt cô, khí tức độc nhất vô nhị chỉ thuộc về anh kéo đến.

Nguyễn Tinh Vãn nổi giận, tên đàn ông chó mà này chắc không phải muốn chiếm tiện nghi của cô trước mặt bao người trong đại sảnh đấy chứ, dưới tình thế cấp bách cô vung nắm đấm qua, giữa chừng bị một bàn tay mạnh mẽ mà có lực bắt lấy, cơ thể cũng bị anh ta ôm chặt vào trong ngực, nửa người dưới nhất thời kề sát, cảm giác kỳ dị lan khắp cả người, Nguyễn Tinh Vãn trong nháy mắt xấu hổ đỏ bừng mặt....

"Đừng động."

Giọng nói cảnh cáo không được xía vào của anh vang bên tai cô, sau đó dùng âm thanh chỉ có hai người nghe thấy nói:

"Thì ra trên bản thỏa thuận ly hôn em nói ra đi tay trắng, là chỉ cái này."

Nguyễn Tinh Vãn ngẩng đầu, nhìn thấy trong con ngươi của anh không hề che giấu ý giễu cợt, lập tức hiểu rõ ý của anh, há miệng muốn biện giải:

"Không phải, tôi...."

"Tiền bạc đã không thỏa mãn nổi dã tâm của em nữa rồi, thứ em muốn, là cả Chu thị, đúng không?"

Không đợi Nguyễn Tinh Vãn trả lời, anh liền tiếp tục:

"Bằng không lần này em diễn một màn ly hôn lớn như vậy, là vì cái gì?"

Vì để sớm thành toàn cho đôi nam nữ chó các người đấy!

"Nguyễn Tinh Vãn, không phải em đánh giá bản thân quá cao rồi đấy chứ? Nếu tôi ký tên thật, em chẳng phải là mất nhiều hơn được sao."

Nguyễn Tinh Vãn chống lại ánh mắt châm chọc của anh, mỉm cười:

"Vậy phiền Chu tổng mau chóng ký tên, chúng ta gặp nhau ở cục dân chính."