[Cuối cùng chiếc nhẫn rơi vào tay hoa khôi đó, Tích Dung Nhung bị lừa rất lâu, mãi không biết sự thật.]
[Vì chuyện này đã làm cho vị trí của cô ấy trong gia đình vốn đã không được trọng dụng càng tụt dốc thê thảm, thậm chí bị đuổi đến một căn gác nhỏ đầy bụi.]
[Một lần hoa khôi đó mang chiếc nhẫn ruby đi đấu giá, Tích Dung Nhung nhìn thấy, chất vấn Tích Thành mới biết sự thật. Từ đó căm thù hắn lắm.]
Diệp Tầm Tri nhớ lại những tin tức trên trang đầu hồi trước, vụ bê bối ồn ào của Tích Thành.
Cùng với việc Tích Dung Nhung vì đảm bảo doanh nghiệp không dễ đến tay mình không bị liên lụy, đã công khai một phần tình hình, những gì cô ấy đã trải qua ở nhà họ Tích.
[Sau một loạt điều tra, cô ấy trực tiếp tìm đến cô gái bị bán lên núi ngày trước, người đó nắm giữ chứng cứ của Tích Thành.]
[Hai người phụ nữ căm hận đã bắt tay nhau, trực tiếp đưa tên xấu xa vào tù. Tích Dung Nhung năm đó đã trải qua quá nhiều khốn khổ, tuy nhiên chứng khoán của tập đoàn Tích Thị không giảm mà còn tăng, cô ấy đã biến khổ đau thành bàn đạp, từng bước thăng tiến.]
[Về phần cô gái kia, sau này trở thành thư ký đắc lực của Tích Dung Nhung, trung thành tuyệt đối.]
Diệp Kiêu nghe xong cảm thấy khá khâm phục, nhưng bây giờ quan trọng là phải chỉ ra thủ phạm là ai.
Nhưng rốt cuộc đồ vật đang ở đâu?
Sau một thời gian dài không nghe thấy câu trả lời, Diệp Kiêu quyết định chủ động hành động, cậu tựa vào tường, xoa đầu em gái, tỏ ra rất lo lắng, thở dài: “Em gái, toàn bộ lớp đã tìm hết rồi, em nghĩ có thể ở đâu?”
Diệp Tầm Tri: “... Em vẫn chưa nghĩ ra.”
[Làm thế nào để nói cho anh năm biết, đồ vật đang ở...]
Tiếng lòng Diệp Tầm Tri đầy phiền não, cô hồi tưởng lại, cô thật sự biết tin này.
Đó là một lần anh năm tham gia buổi họp lớp về nhà, theo như chia sẻ của anh năm với cô, Tích Dung Nhung khi say đã nói ra sự thật của năm đó.
Thì ra chiếc nhẫn năm đó lại được giấu trong...
[Cúc hoa của tên khốn kia…]
Mẹ…
Mẹ nó!!!
Diệp Kiêu vô thức sờ vào mông mình, sao tên này lại có thể liều lĩnh như vậy, ai mà ngờ được chứ?!
Diệp Tầm Tri cũng nghĩ như vậy.
[Trước đây chỉ thấy một tác giả họ Mạc có viết về việc kẻ trộm giấu tiền bạc theo cách này trong tác phẩm “Đàn Hương”, không ngờ ngày nay lại có người thực hiện thành phiên bản thực tế.]
[Nhưng giờ phải làm sao để nhắc nhở chị gái này đây?]
Diệp Kiêu ngẩn ra, không ngờ em gái mình lại muốn ra tay can thiệp, em cậu thật sự... quá tốt bụng!
Người bình thường gặp phải chuyện như vậy thường sẽ không quan tâm, vì dù có nói ra cũng không chắc có người tin, nhưng em gái mình lại dám đối mặt với nguy hiểm.
Thật là một đứa trẻ tốt!