Sau Khi Thiên Kim Giả Bị Lộ Tiếng Lòng, Hoàn Toàn Buông Bỏ, Hóng Drama

Chương 12: Không, là do em làm đó: )

Thời gian vui vẻ luôn trôi qua nhanh chóng, Diệp Tầm Tri cảm thấy hơi khát.

Ngẩng đầu lên nghe thấy tiếng lạ, cô mới phát hiện không biết từ lúc nào, một người đàn ông trung niên hơi béo, mặc đồ công sở đã bước vào.

Ông ta đang đứng trước mặt Diệp Vân Hoài báo cáo công việc.

Diệp Tầm Tri nhanh chóng chớp mắt để đỡ mỏi, rồi không muốn làm phiền anh cả, cô tự đi đến tủ lạnh lấy một chai nước cam.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Vân Hoài liếc cô một cái, thấy không có gì bất thường lại quay về nhìn công việc.

Dù Diệp Tầm Tri tò mò đến gần nghe lén, anh cũng không có phản ứng gì, chấp nhận hành vi của đối phương.

Diệp Tầm Tri lắng nghe một chút, thấy không hứng thú thì lại quay sự chú ý vào gương mặt nghiêm túc làm việc của anh trai.

[Anh cả thật là đẹp trai.]

Nghe thấy lời tán dương bên cạnh, Diệp Vân Hoài cảm thấy hơi buồn cười, không khỏi ngoắc môi.

Anh không phải chưa từng nghe lời khen ngợi của người khác, hay nói đúng hơn, từ nhỏ đến lớn, những lời khen ngợi anh nhận được đã đủ để làm cho tai anh mọc kén.

Nhưng ai biết được trong đó có bao nhiêu phần thật lòng.

Diệp Tầm Tri thì khác, cô thật sự nghĩ như vậy trong lòng.

Nhưng không để anh vui mấy phút, giọng lo lắng của Diệp Tầm Tri lại truyền đến, vô cùng nặng nề.

[Thật đáng tiếc cho một anh chàng đẹp trai, còn không biết rằng thư ký tin cậy nhất của mình đã sớm liên kết với công ty đối thủ, anh sắp bị hãm hại vào tù rồi.]

[Thậm chí là với tội danh tài chính, người đó đã âm thầm làm giả sổ sách công ty trong nhiều năm. Phải làm sao đây, mình phải làm thế nào để bí mật nhắc nhở anh cả đây?]

[Mình chưa từng tham gia vào bất kỳ dự án nào của công ty, nếu đột nhiên đề cập thì không phải quá kỳ lạ sao? Nhưng nếu không làm gì, anh cả sẽ thực sự gặp chuyện!]

Diệp Vân Hoài giật mình: Gì!

“Rầm...” Cốc cà phê đá bị đập mạnh lên mặt bàn.

Diệp Tầm Tri ngẩng đầu ngơ ngác, trưởng phòng tài chính đối diện cũng giật mình, anh ta ấp úng hỏi: “Giám đốc, có vấn đề gì sao?”

Diệp Vân Hoài ánh mắt sắc bén: “Phải, tôi vừa nhớ ra, đã lâu không kiểm tra sổ sách rồi. Chuẩn bị đi, gửi cho tôi sổ sách tài chính mấy năm gần đây.”

Trưởng phòng tài chính không biết đã xảy ra chuyện gì, rõ ràng giám đốc đã lâu không quan tâm đến vấn đề này, thường chỉ hỏi khi có sự kiện lớn.

Nhưng anh ta cũng không dám nói thêm gì, chỉ đành làm theo.

Diệp Tầm Tri chớp mắt.

[Tại sao anh trai lại đột nhiên muốn kiểm tra sổ sách? Có phải trưởng phòng tài chính thấy mình ở đây nên đã nói gì đó khiến anh trai chú ý không? Lẽ ra lúc nãy mình nên nghe kỹ hơn.]Diệp Vân Hoài: Không, là do em làm đó :)