Ta Nên Truyền Ngôi Cho Đứa Con Nào Đây

Chương 13: Ôi ai mà chẳng muốn có con gái chứ

Tam hoàng tử nghe được tin tức từ trong cung, suy nghĩ thâm sâu một lát rồi bảo cung nhân: "Ngươi về nói với mẫu phi, bảo thất muội thường xuyên tiếp xúc với phụ hoàng, thử dò ý phụ hoàng luôn."

"Tuân lệnh."

Cung nhân quay về cung, chuyển lời tam hoàng tử cho Đức phi.

Đức phi cho gọi thất công chúa đến, cười nói: "Bệ hạ sủng ái công chúa như vậy, tự tay hái hoa cho công chúa. Chẳng lẽ công chúa không muốn hiếu kính bệ hạ sao?"

Thất công chúa trong lòng bất an, nàng do dự một chút rồi khẽ gật đầu: "Muốn ạ..."

Đức phi bảo thất công chúa: "Nghe nói gần đây bệ hạ thích ăn gà quay, ngày mai bổn cung sẽ sai cung nhân làm gà quay, công chúa tự mình đem đến cho bệ hạ, cũng coi như công chúa hiếu kính bệ hạ một phen."

Thất công chúa gật đầu: "Đa tạ mẫu phi."

Sáng sớm hôm sau, lục công chúa đã chạy đến tìm thất công chúa. Hai chị em nắm tay nhau, mang theo cà mèn ra đứng chờ trên đường Vệ Chiêu tan triều về cung.

Khi Vệ Chiêu tan triều, thấy thất công chúa đứng cùng một cô bé khác, hắn cho dừng Long Liễn lại, cười vẫy tay: "Tiểu Thất!"

Thất công chúa lập tức kéo lục công chúa chạy đến bên Long Liễn.

"Phụ hoàng." Thất công chúa đưa cà mèn cho Vệ Chiêu, từ từ nói: "Phụ hoàng hái hoa cho nhi thần, nhi thần làm gà quay cho phụ hoàng..."

Vệ Chiêu ngạc nhiên, cười nhận lấy, mở cà mèn ra ngửi thấy mùi gà quay. Hắn vui vẻ đưa tay xoa đầu thất công chúa: "Tiểu Thất thật hiếu thảo!"

Thấy cô bé bên cạnh thất công chúa cứ nhìn chằm chằm mình, Vệ Chiêu cười hỏi thất công chúa: "Đây là cung nữ của con à?"

Lục công chúa nghe vậy, mặt mày cứng đờ. Phụ hoàng đúng là ngu ngốc!

Thất công chúa lắc đầu, vội giải thích: "Không phải ạ. Phụ hoàng, đây là lục tỷ..."

Lý tổng quản cũng lên tiếng báo: "Tâu bệ hạ, vị này chính là lục công chúa."

Lục công chúa mặt mày ủ rũ, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm Vệ Chiêu.

Vệ Chiêu sửng sốt rồi phản ứng lại, chuyển tay qua xoa đầu lục công chúa, cười xin lỗi: "Thì ra là công chúa của trẫm. Tiểu Lục xinh đẹp quá, đặc biệt là đôi mắt, như những vì sao trên trời vậy."

Lục công chúa nghe vậy, khóe miệng nhếch lên. Trong lòng lập tức tha thứ cho sự ngốc nghếch vừa rồi của phụ hoàng.

"Phụ hoàng ——" Lục công chúa đưa tay nắm tay áo Vệ Chiêu, cười rạng rỡ với Vệ Chiêu.

Vệ Chiêu lập tức cảm thấy lòng mình tan chảy, bảo sao đàn ông nào cũng muốn có con gái! Nụ cười của tiểu công chúa khiến người ta chỉ muốn hái cả bầu trời sao xuống tặng nàng!

Vệ Chiêu cười ha hả: "Tiểu Lục ngoan quá!" Thấy Vệ Chiêu cứ khen mãi lục công chúa, thất công chúa mím môi.

Lục công chúa làm nũng với Vệ Chiêu: "Phụ hoàng, con muốn hoa!"

Vệ Chiêu lập tức gật đầu: "Được! Đi hái hoa nào!"

Lục công chúa mặt mày hớn hở, cười tươi nói: "Phụ hoàng tốt quá!"

Vệ Chiêu đưa gà quay cho Lý tổng quản, tay trái nắm thất công chúa, tay phải nắm lục công chúa, dẫn hai con gái lên Long Liễn đi đến Ngự Hoa Viên.

Vào đến Ngự Hoa Viên, lục công chúa nói thẳng: "Phụ hoàng, nhi thần muốn tất cả những bông hoa đang nở!"

Vệ Chiêu thấy một mình không thể hái hết được, nên bảo cung nhân phụ giúp hái hoa.

Thất công chúa lặng lẽ nhìn lục công chúa làm nũng với Vệ Chiêu. Trong lòng không hiểu sao cảm thấy chua xót, không vui.

Trong khi cung nhân hái hoa, Vệ Chiêu dẫn lục công chúa vào đình, bắt đầu kết vòng hoa.

Thấy Vệ Chiêu kết xong chiếc vòng hoa đầu tiên, lục công chúa lập tức cầm lấy đội lên đầu, cười hỏi Vệ Chiêu: "Phụ hoàng, đẹp không ạ?"

Vệ Chiêu gật đầu khen: "Công chúa của trẫm, đương nhiên là đẹp rồi!"

Vệ Chiêu cúi đầu tiếp tục kết vòng hoa.

Thất công chúa đột nhiên quay lưng lại phía Vệ Chiêu và lục công chúa. Cúi đầu nhìn chằm chằm xuống đất. Có mấy con kiến như đang mơ hồ, tìm không ra phương hướng. Lúc chạy sang đông, lúc chạy sang tây.

Lục công chúa chạy đến trước mặt thất công chúa, nhướng mày hỏi: "Thất muội, đẹp không?"

Thất công chúa ngẩng lên nhìn lục công chúa, giọng buồn bã đáp: "Đẹp..."

Phụ hoàng đã trả lời câu hỏi đó rồi, tỷ tỷ còn hỏi làm gì nữa...

Lục công chúa vẻ mặt đắc ý, diễu một vòng trước mặt thất công chúa.

Thất công chúa cúi đầu, mắt nhìn chằm chằm vào đôi bàn tay mình.

"Tiểu Thất, lại đây."

Nghe tiếng Vệ Chiêu gọi, thất công chúa ngẩng đầu, quay lại nhìn Vệ Chiêu.

Vệ Chiêu tay cầm vòng hoa mới kết xong, cười vẫy thất công chúa lại.

Đôi mắt thất công chúa sáng rỡ, nàng lập tức đứng dậy bước đến trước mặt Vệ Chiêu.

Vệ Chiêu tự tay đội vòng hoa lên đầu thất công chúa, còn véo nhẹ mũi nàng. "Đẹp lắm."

Lục công chúa thấy vậy, chu môi chạy đến trước mặt Vệ Chiêu, hừ nhẹ: "Phụ hoàng, con còn muốn nữa!"

"Được!" Vệ Chiêu cười sủng nịch, tiếp tục kết vòng hoa.

Được đội vòng hoa, thất công chúa trong lòng vui vẻ hẳn lên. Nàng ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Vệ Chiêu, lặng lẽ xem Vệ Chiêu kết vòng hoa.

Lục công chúa cũng chen vào bên cạnh Vệ Chiêu, xem Vệ Chiêu kết vòng hoa.

Vệ Chiêu liếc nhìn bên phải rồi bên trái, trong lòng vui sướиɠ. Nụ cười ôn hòa nói với hai con: "Phụ hoàng dạy các con kết vòng hoa nhé?"

Lục công chúa lập tức gật đầu: "Dạ!"

Nàng muốn kết chiếc vòng hoa đẹp nhất! Để được phụ hoàng khen ngợi!

Thất công chúa ngượng ngùng gật đầu: "Vâng."

Vệ Chiêu bắt đầu dạy hai con gái kết vòng hoa.