Tiểu Đệ Của Vạn Nhân Mê Cũng Là Vạn Nhân Mê

Chương 33

  "Không phải là cải tà quy chính đâu, nghe nói là bị bắt tới đồn cảnh sát."

"Hả? Tuần đầu tiên đi học đã bị mang tới đồn cảnh sát? Không biết ai đã đưa hắn tới đó nhỷ? Trâu điênnnnn."

Nói đúng ra thì đó là ngày đầu tiên đến trường.

Giang Sách cúi đầu, cúi đầu xuống mà giật giật tóc của chính mình.

"Khả năng cao người đó chính là người mà hắn ta muốn tìm hôm nay đi, dù sao trông hắn ta có vẻ rất tức giận, gần đây nếu mà có gặp mặt thì tốt nhất nên tránh xa hắn ra một chút."

Giang Sách thầm nghĩ, không cần nhắc nhở, cậu cũng sẽ đi đường vòng nếu thấy bóng dáng hắn ta.

"Đừng lo lắng, trường trung học số 6 của chúng ta dù sao cũng là trường trọng điểm, các giáo viên cũng sẽ không để hắn quá kiêu ngạo, gây ồn ào quá lớn cũng không tốt cho bất cứ ai."

“Không biết cha của Kiều Giai đã trả bao nhiêu tiền để cho một trường trung học trọng điểm tiếp nhận một tên côn đồ như vậy.”

"Nhận thì cũng đã nhận rồi, cũng không thể đuổi hắn ra được."

Một số người tự hiểu mà cười thầm trong bụng.

Khi chuông vào học vang lên, các bạn cùng lớp đang bàn tán đều im lặng, giả vờ ngoan ngoãn chờ giáo viên vào lớp.

Giang Sách thở phào nhẹ nhõm, giống như người khác nói, trường trung học số 6 chính là trường cao trung trọng điểm, cho nên có việc gì cũng sẽ không nháo quá lớn, cho nên cậu hẳn là sẽ an toàn đúng không?

……có lẽ là như vậy đi.

Cái tên trùm trường đó quá mức nhỏ nhen, đánh nhau chẳng phải sẽ bị cảnh sát bắt sao? Giang Sách không ngờ tới chuyện cậu chỉ vô tình đi ngang qua một chút mà vẫn bị hắn nhớ tới.

Theo cốt truyện, Kiều Giai lẽ ra phải đang theo đuổi nhân vật chính vạn nhân mê mới đúng chứ nhỉ.

Giang Sách liếc nhìn Quan Tinh La trước mặt, không tiếng động mà thở dài.

Cũng may cả ngày hôm đó không có xảy ra chuyện gì, sau khi tan học, Giang Sách cực kỳ cẩn thận, đi phía sau Quan Tinh La nửa bước, bước đi cực kì chậm rãi.

Quan Tinh La nghiêng người, lạ lùng nhìn cậu hỏi: "Sao vậy? Hôm nay cậu cư xử rất kỳ quái nha."

Giang Sách nhìn cổng trường nói:“Tớ sợ gặp phải chó.”

Quan Tinh La cười nói:“Chó sao có thể đến trường được?”

Giang Sách thầm nghĩ, con chó dó đang ở trong trường này đấy.

Quan Tinh La tóm lấy tay cậu, kéo cậu đến bên cạnh mình, hai người liền song vai đứng cạnh nhau.

Giang Sách vẫn còn lo lắng, không ngừng liếc nhìn xung quanh.

Chẳng bao lâu sau, cậu liền phát hiện ra điều gì đó bất thường.

Nhu cầu sử dụng xe đạp công cộng của học sinh là rất lớn. Để khắc phục tình trạng đỗ xe mất trật tự, nhà trường đã quy định đặc biệt một số khu vực và phương tiện chỉ được phép đậu ở những địa điểm quy định.

Kết quả là hôm nay có hai ba người canh gác ở những khu vực đó, có thể thấy họ khác hẳn với những học sinh thuê xe đạp bình thường.

Bộ dáng tự mãn không mặc đồng phục học sinh đàng hoàng đó, thoạt nhìn sơ qua cũng có thể biết bọn họ chắc chắn là cấp dưới của Kiều Giai.

Kiều Giai thực sự không ngu ngốc, anh ấy đến bãi đậu xe để chặn người khi không tìm thấy ở trong sân thể dục. Giang Sách đi xe đạp công cộng hai lần đều bị hắn nhìn thấy, điều đó cho thấy cậu luôn đi học và về bằng xe đạp công cộng cho nên hắn quyết định sẽ ở chỗ này ôm cây đợi thỏ.

Chỉ tiếc là Giang Sách có đôi hoả nhãn kim tinh, chỉ cần nhìn sơ qua liền nhận ra được manh mối.

Hơn nữa, tuy rằng cậu là đi xe đạp công cộng tới trường, nhưng mà cậu còn phải đi cùng Quan Tinh La một đoạn nữa, nên toàn đi tới ngã tư mới quét mã để lấy xe.

Tên trùm trường kia có lẽ sẽ không ngờ tới việc cậu lại không hề quét mã QR ở cổng trường.

Giang Sách cúi đầu giục Quan Tinh La đi nhanh hơn, khi hai người bước ra khỏi cổng trường, đi đến ngã tư nơi họ thường chia tay, Giang Sách không khỏi bật cười.

Quan Tinh La chớp chớp mắt, hỏi: "Cậu làm sao vậy?"

Giang Sách cười lau nước mắt, nói: "Không có việc gì, tớ chỉ là có chút vui vẻ, lại đem con chó con đó ném lại ở đàng sau rồi."

Nhìn thấy cậu mỉm cười vui vẻ, Quan Tinh La mới nhận ra con chó trong miệng Giang Sách không phải là con thú thật, trìu mến nói:“Một con chó mà muốn đuổi theo cậu cũng không dễ dàng gì.”

Giang Sách đưa Quan Tinh La lên xe, quét mã QR lấy xe từ bên cạnh rồi phóng đi, đi đường vòng về nhà bằng một con đường mòn khác.

Dù sao nhà cậu cũng nằm trong một con hẻm nhỏ, đi đường nào cũng có thể về được.