Chương 25: Mắt của tôi luôn rất tốt
Thẩm Tri Dao ôm lấy chú thỏ may mắn, xoay người nói với Diệp Cẩm Nhiên: “Đi thôi!”
Diệp Cẩm Nhiên sửng sốt: “Cô không mua gì nữa sao?”
Thẩm Tri Dao lắc đầu: “Không. Tôi không thể cưỡng lại mấy thứ này. Có chúng nó ở nhà, tôi sẽ không muốn đi làm nữa.”
Diệp Cẩm Nhiên: “…” Đột nhiên cảm giác mị lực của hắn còn không bằng mấy món đồ chơi này?
Thẩm Tri Dao cảm nhận được sự dao động của Diệp Cẩm Nhiên “Thật ra anh rất tốt, chỉ là mỗi người đều có sở thích riêng mình. Tôi cũng không thể ham mê sắc đẹp mãi đúng không?”
Diệp Cẩm Nhiên dừng một chút: “Cô ham mê sắc đẹp? Sao tôi không nhìn ra?”
Kết hôn gần nửa năm, Thẩm Tri Dao vẫn luôn rụt rè nhút nhát, chỉ liếc nhìn hắn một cái cũng đỏ mặt.
Thẩm Tri Dao họ nhẹ một tiếng: “Ở bên cạnh một người đẹp xuất xắc như anh, cho dù ni cô cũng muốn hoàn tục.”
Ngoại trừ cô.
“Gần đây cô rất biết cách dỗ người khác vui vẻ.”
Im lặng hai giây, Diệp Cẩm Nhiên đột nhiên cảm thấy kỳ quái.
Thẩm Tri Dao: “Tôi nói thật có được không? Anh cũng không thử soi gương xem, bản thân lớn lên trông như nào?”
Khóe miệng Diệp Cẩm Nhiên co giật, nhìn về phía Thẩm Tri Dao “…” Tuy rằng đều là những lời khen ngợi, nhưng thốt ra từ miệng cô lại có cảm giác lạ thường.
Thẩm Tri Dao chớp chớp mắt, vẻ mặt ngây thơ.
Diệp Cẩm Nhiên hai hàng mi lông vũ khẽ chớp chớp của cô, bất đắc dĩ xoay người. Quên đi, hắn đi so đo cùng một người phụ nữ làm cái gì.
“Cô còn muốn đi đâu nữa?”
Thẩm Tri Dao vừa nghe lập tức xốc lại tinh thần “Chúng ta đi xem lễ phục nhé. Nghe nói trên tầng 6 có một cửa hàng lễ phục, chuyên về phong cách cổ điển và độc lạ. Nhanh đến xem thử”
Diệp Cẩm Nhiên không nói gì, hôm nay hắn sẽ chiều theo ý cô, để cho cô không còn cảm thấy hắn áp bức cô nữa.
Quan trọng nhất, hắn tin rằng bên ngoài kia không ai có thể hào phóng bằng hắn. Cũng không có ai có thể kiên nhẫn cùng cô đi đến cửa hàng mua sắm như vậy.
Nhìn những người giúp việc hắn mang đến, tuy rằng sắc mặt không thay đổi. Nhưng khi thông báo tòa nhà này sẽ mở đến 12h, hắn rõ ràng đã cảm nhận được sự tuyệt vọng phía sau lưng.
“Các bộ lễ phục rất thích hợp để chụp ảnh và sưu tầm, nhưng lại khá kén chọn sự kiện.”
Xu hướng thời trang thay đổi quá nhanh, chọn một bộ để nổi bật trên thảm đỏ cũng không phải điều dễ dàng.
Thẩm Tri Dao nhíu mày: “Phụ nữ đều không có sức chống cự với quần áo đẹp sao? Đặc biệt …là những trang phục phong cách cổ điển rất khó để phối đồ như này.”
Vừa nói, Thẩm Tri Dao vừa bước vào một cửa hàng lễ phục.
Tầng sáu tổng cộng có 15 cửa hàng, so với tầng dưới ít hơn 6 kiot.
Thẩm Tri Dao vừa tiến vào liền hiểu rõ. Toàn bộ 6 kiot đều đã được cửa hàng này thuê.
“Chào mừng hai vị đến cửa hàng. Tất cả sản phẩm trong đây đều là độc nhất, không có một lỗi nhỏ nào. Để đảm bảo tính nguyên vẹn và sạch sẽ của quần áo, hai vị có thể xem nhưng không thể mặc thử. Chúng tôi sẽ giới thiệu tất cả số đo các bộ cho hai vị, mong hai vị thông cảm.”
Thẩm Tri Dao gật đầu, ánh mắt lướt qua các bộ lễ phục.
Mỗi một bộ đều được chăm chút cẩn thận, chỉ nhìn ma nơ canh mặc thôi cũng rất có cảm giác khí chất.
“Chiếc váy xinh đẹp này được làm như thế nào vậy?” Thẩm Tri Dao dừng trước một chiếc bàn.
Vừa dứt lời, người phụ nữ đeo bảng tên cửa hàng trưởng tiến lên đích thân giới thiệu cho Thẩm Tri Dao.
“Xin chào, đây là chiếc váy cưới bằng lụa do Anh sản xuất, được làm từ hơn 100 năm trước sau đó bảo tồn đến bây giờ. Ngoại trừ phần ren có chút ố vàng, còn lại không có chút khuyết điểm nào. Nếu cô thích, sau khi mua chúng tôi có thể cung cấp dịch vụ làm sạch vết ố.”
Thẩm Tri Dao gật đầu: “Cảm ơn, để tôi xem thêm.”
Cửa hàng trưởng mìm cười “Cô cứ tự nhiên, cần gì xin hãy nói với tôi.”
Hai nhân viên ngơ ngác nhìn cửa hàng trưởng. Đây là vị cửa hàng trưởng luôn ngẩng cao đầu coi thường người khác đây sao?
Thẩm Tri Dao vừa đi vừa nhìn, các bộ lễ phục đều rất đẹp, nhưng cô vẫn cảm thấy thiếu một chút gì đó.
“Cái này thế nào?”
Giọng nói của Diệp Cẩm Nhiên từ phía sau truyền tới.
Thẩm Tri Dao quay đầu, Diệp Cẩm Nhiên mặc một thân tây trang đen, trên tay cầm một chiếc váy cưới vẫy tay với cô.
Trong đầu Thẩm Tri Dao chợt nhớ đến thời điểm cô và Diệp Cẩm Nhiên kết hôn, hắn cũng mặc một bộ tây trang đen như vậy.
Chỉ là khi đó hắn như một người máy không có tình cảm đứng nơi đó, không nói chuyện với cô giống như bây giờ.
Đúng vậy, bản chất của hắn vốn đã lạnh lùng.
Thẩm Tri Dao đi đến bên người Diệp Cẩm Nhiên, không khỏi kinh diễm trước chiếc váy trong tay hắn.
“Cái này…Đẹp quá.”
Được Thẩm Tri Dao công nhận, Diệp Cẩm Nhiên vui vẻ cong khóe môi “Ánh mắt của tôi vẫn luôn rất tốt.”
“Đây là chiếc váy cổ Anh quốc được sản xuất năm 1970. Những bông hoa trên đó được làm bằng lụa, nhụy hoa dùng những viên ngọc trai thuần tự nhiên đính lên. Cô nhìn xem, nó vẫn có độ sáng bóng.”
“Cổ áo chữ V được khảm những viên ngọc thạch đã qua chọn lọc cẩn thận, độ trong suốt cực thuần khiết. Khuyết điểm duy nhất chính là trên chiếc váy có một vết rách nhỏ, bằng không bộ lễ phục này sẽ vô cùng hoàn hảo. Nó sẽ dành để trưng bày, không bán.”
Thẩm Tri Dao: “Có thể cho tôi xem vết rách được không?”
Cửa hàng trưởng gật đầu, nhẹ nhàng xoay chiếc váy, đem vị trí bị rách lộ ra trước mặt hai người.
“Bởi vì là vải dệt tơ tằm, cho nên rất khó sửa lại. Nếu cô cần, chúng tôi có thể hỗ trợ liên hệ các thợ may tay nghề cao để sửa lại. Chỉ là thời gian sửa khá lâu, cần phải chờ.”
Thẩm Tri Dao nhìn vạt cổ áo có vết rách nhỏ, hỏi “Không cần, tôi sẽ nghĩ cách đem nó sửa lại. Số đo chiếc váy này như thế nào?”
Cửa hàng trưởng nói “Kích thước tối đa cho vòng ngực và eo lần lượt là 96-68. Chiếc váy này có yêu cầu khắt khe về vóc dáng, nhưng với cô chắc hẳn không thành vấn đề.”
Thẩm Tri Dao nhìn Diệp Cẩm Nhiên, sao hắn biết số đo của cô?
Rõ ràng khoảng cách gần nhất của hai người bọn họ chỉ nắm tay!
“Tôi muốn lấy cái này! Chồng ơi, quẹt thẻ!”
Diệp Cẩm Nhiên bị một tiếng gọi chồng làm cho vui vẻ “Ừ, còn muốn mua cái gì? Mua thêm vài cái đi.”
Thẩm Tri Dao nhìn đồng hồ, đã hơn mười giờ. Nếu tiếp tục mua sắm, cô không kịp xuống nhà hàng bên tầng dưới mất.