Chương 6: Không có hứng thú
Rất nhanh, ba ngày quay trên núi Tuyết Xuân đã kết thúc.
Nhờ có Diệp Cẩm Nhiên, Thẩm Tri Dao không phải tiếp tục giả bộ yếu ớt.
Chỉ là những phân cảnh diễn diễn yếu đuối trước đó đều bị cắt bỏ, tốn công vô ích.
Vừa xuống máy bay, Thẩm Tri Dao đã nhìn thấy quản gia đang vẫy tay với chính mình.
“Thiếu phu nhân, thiếu gia bảo tôi đến đón cô.”
Thẩm Tri Dao sửng sốt “Sao hắn lại biết tôi bay chuyến nào?”
Cô vốn định xuống máy bay sẽ quay về Thẩm gia trước, nhưng Diệp Cẩm Nhiên lại không cho cô cơ hội này.
“Vé máy bay này là do thiếu gia đặt trước.” Quản gia nói “Thiếu gia nói, từ nay về sau, các chuyến bay của cô đều sẽ do cậu ấy sắp xếp.”
Thẩm Tri Dao “…Cô thực sự phải cảm ơn hắn rồi!” Đây không phải coi cô giống như tội phạm truy nã sao!
Một đường trở lại biệt thự, đồ ăn đã chuẩn bị xong, Chờ đến khi Thẩm Tri Dao thay đồ xuống nhà, lại phát hiện trong phòng khách có thêm một người.
Thẩm Tri Dao có chút kinh ngạc “Sao anh lại ở nhà?” Diệp Cẩm Nhiên tên cuồng công việc này không phải nên ở công ty sao?
Diệp Cẩm Nhiên nhíu mày “Như thế nào, cô không muốn tôi về nhà?”
“Tôi nào dám.” Thẩm Tri Dao kéo ghế, ngồi đối diện Diệp Cẩm Nhiên “Ăn cơm thôi, tôi sắp đói chết rồi!”
Diệp Cẩm Nhiên nhếch khóe môi nhìn Thẩm Tri Dao “Nửa tiếng nữa sẽ phát sóng tập đầu tiên, cùng xem chứ?”
Thẩm Tri Dao vội xua tay “Quên đi! Tôi không có hứng thú!”
Diệp Cẩm Nhiên không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn cô.
Thẩm Tri Dao cảm thấy dựng tóc gáy “Cái kia, xem thử cũng được…”
Vị đại gia này cô tạm thời không thể trêu vào…
Ăn cơm xong, Thẩm Tri Dao bị ép buộc ngồi trên sofa cùng Diệp Cẩm Nhiên xem bộ phim của cô.
Cảm giác giống như học sinh trả bài tập cho giáo viên, khiến cô có chút khẩn trương.
“Nghệ sĩ được công ty Cẩm gia chọn tới đều trâu bò vậy sao? Hát còn hay hơn cả bản gốc nữa?
“Chỉ có tôi cảm thấy Chiêu Tuyết giống như em gái nhà bên sao? Thực khiến người ta muốn bảo vệ a! Hoàn toàn trái ngược với giọng hát của cô ấy.”
“Trần Chi Chi không hổ là bình luận viên game đáng yêu nhất. Cô ấy đáng yêu quá!”
“Đáng yêu sao có thể bằng gợi cảm được, Lăng tỷ của tôi vẫn là nhất!”
“…”
Tổng cộng có bốn nữ nghệ sĩ tham gia chương trình. Ngoại trừ Thẩm Dao một người mới không chút tiếng tăm, những người còn lại ít nhiều có chút danh tiếng.
Một nữ thần cao ngạo lạnh lùng nổi tiếng trên mạng, một thực tập sinh Hàn Quốc, một bình luận viên trò chơi. Tùy tiện lôi ra một người cũng có đề tài để nói.
Chỉ là chương trình này đã hot được mấy mùa, đến mùa này dù sao vẫn có sự chệnh lệch so với tiền bối trước đó. Cuối cùng vì nhiều lý do mà thời lượng phát sóng chỉ còn 10 tập.
Tổ tiết mục đều ghi chú tên các thành viên ở góc dưới bên phải màn hình, duy chỉ có tên Thẩm Tri Dao được phóng to và in đậm, tựa hồ sợ mọi người không chú ý đến cô.
Nhìn số lượng người hâm mộ trên weibo của cô đã tăng hơn 1000 chỉ sau một phút, Thẩm Tri Dao không khỏi cảm thán trong lòng, quả nhiên thời đại của lưu lượng.
“Thế nào, tôi biểu hiện tốt chứ?” Thẩm Tri Dao hỏi
Diệp Cẩm Nhiên gật đầu “Coi như thông qua. Chỉ là lần sau cô nên khóc thật một chút, tôi sẽ tin hơn!”
“Sao anh lại nhắc đến chuyện này?” Thẩm Tri Dao cạn lời “Nếu không phải anh chèn ép tôi, tôi nào sẽ như vậy!”
Diệp Cẩm Nhiên quay đầu nhìn cô “Cho nên cô đang trách tôi sao?”
Thẩm Tri Dao sao có thể dám nói gì “Không dám, tôi mệt rồi. Tôi lên nghỉ đã, sáng mai còn phải ghi hình.”
Diệp Cẩm Nhiên cũng không tiếp tục gây khó dễ nữa, nhìn cô nói “Nếu cô biểu hiện tốt, tháng sau tôi có thể cho cô nghỉ hai ngày về thăm ba cô.”
Thẩm Tri Dao mệt mỏi xua tay “Vậy cảm ơn anh nhé!”
Trở lại phòng, Thẩm Tri Dao nằm trên giường xem điện thoại.
Nhìn tình hình hiện tại, Trác Minh Nguyệt hẳn đã có một lượng fans riêng của cô ta rồi đi?
“Quốc phong mĩ thiếu nữ, chỉ trong mười ngày đã đạt 13 vạn người theo dõi?”
Một tiêu đề xuất hiện, ánh mắt Thẩm Tri Dao lóe lên, lập tức ấn vào xem.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, một cô gái mặc chiếc váy dài thêu hoa mẫu đơn ngồi trước đàn tranh, mái tóc đen được búi gọn, trên đầu cài chiếc trâm ngọc khiến khuôn mặt thanh tú trở nên quý phái.
Đôi môi đỏ mọng khẽ ngân nga, cùng với âm thanh trong veo của đàn tranh, quả thực như đang lạc vào tiên cảnh.
“Tiểu Nguyệt đẹp quá! Sao có thể đẹp đến như vậy, huhu…”
“Tôi đã phát hiện ra vị thần tiên tỷ tỷ nào đây! Tôi còn cần đồng xu này làm gì nữa(*)?”
(*)我要这硬币有何用: Tôi cần đồng xu này làm gì?: câu này là 1 câu lóng thông dụng trên mạng xã hội TQ. Ném xu là cách để cư dân mạng động viên nghệ sĩ của mình. Câu này dùng để bày tỏ sự khen ngợi hoặc ngưỡng mộ đối với nghệ sĩ của họ.
“u huhu, nếu Minh Nguyệt không nổi, trời đất không dung tha!”
“…”
Nhìn đống bình luận oanh tạc trước mắt, tuy rằng Thẩm Tri Dao biết Trác Minh Nguyệt nổi tiếng nhờ làm KOL*, nhưng giờ phút này trong đầu cô vẫn hiện lên một dấu chấm hỏi “?”
(*) KOL: Key Opinion Leader: cá nhân, hoặc tổ chức có kiến thức chuyên môn về lĩnh vực nào đó, được mọi người tin tưởng trên các nền tảng xã hội.
Ngày kia chính là ngày Trác Minh Nguyệt tiến tổ ghi hình, dựa theo tính cách tham hư vinh của cô ta, sao hôm nay vẫn có thể làm việc chăm chỉ như vậy?
Bài hát kết thúc, Trác Minh Nguyệt đặt chiếc đàn ra phía sau, chỉnh lại camera “Hôm nay là lần cuối mình phát sóng trực tiếp cùng mọi người. Gần đây mình đã ký hợp đồng với một công ty. Tuy rằng có thể do mình không đủ năng lực, công việc được giao hơi khác so với trong tưởng tượng, nhưng mình vẫn sẽ cố gắng! Mong rằng một ngày nào đó có thể gặp lại mọi người trên TV!”
“Tiểu Nguyệt giỏi như vậy, nhất định sẽ có cơ hội xuất đạo!”
“Đúng vậy, đúng vậy! Chẳng phải gần đây một người mới tham gia Lăng Linh Kỳ đã trở nên nổi tiếng sao?”
“Ủng hộ tiểu Nguyệt tham gia, vẫn là tiểu Nguyệt của chúng ta giỏi nhất!”
“A này, đừng có giẫm lên người khác như vậy! Tôi rất thích các tỷ tỷ trong Lăng Linh Kỳ…”
“+1, chương trình tạp kỹ này vốn là cho mọi người giải trí, tại sao lại so sánh người khác như thế”
“Không thể không nói, nghệ sĩ năm nay thực lực đều mạnh! Đặc biệt là Thẩm Dao, tôi yêu cô ấy!”
“…”
Nhìn mọi người tranh chấp dưới bình luận, Trác Minh Nguyệt mỉm cười hòa giải “Gần đây mình cũng đang xem “Lăng Linh Kỳ”, thậm chí còn nạp tài khoản VIP để xem. Các tỷ tỷ đều rất giỏi.”
Thẩm Tri Dao: Tỷ tỷ?
Xét theo độ tuổi, cô gái bình luận viên trò chơi lớn nhất trong đoàn so với cô ta còn nhỏ hơn một tuổi đó!
Một tiếng tỷ tỷ này, cô ta gọi mà không cảm thấy xấu hổ sao.
Đúng là người phụ nữ bạch liên hoa, Thẩm Tri Dao thực sự không hiểu cô ta có gì đáng giá khiến Diệp Cẩm Nhiên cứ khăng khăng một mực.
Chẳng lẽ đây chính là “duyên phận” trong truyền thuyết? Nên gọi là nghiệt duyên đi.
Kỳ thực, Diệp Cẩm Nhiên cũng là một đứa trẻ đáng thương
Sau khi ba của Diệp Cẩm Nhiên gây dựng sự nghiệp thất bại, mẹ của hắn đã lấy tất cả tài sản trong nhà, chạy theo một tên đàn ông khác.
Khi đó, hắn mới chỉ năm tuổi, được baba ôm lấy sưởi ấm trong căn phòng cho thuê lạnh giá.
Một thời gian dài sau đó đều vô cùng khó khăn. Mãi cho đến ngày hắn lên cấp hai, mọi chuyện mới dần tốt lên.
Nghĩ đến đây, trong mắt Thẩm Tri Dao xẹt qua tia đau lòng,