Chương 4: Ép Trương Phi thêu thùa? (*)
(*) Một phép ẩn dụ: Theo sử sách, Trương Phi được miêu tả là một người có tính cách thô lỗ, trong khi thêu thùa là một việc cần có sự khéo léo và tỉ mỉ.
“Cô nói xem, chuyện hôm nay nên xử lý như thế nào?”
Về đến nhà, Diệp Cẩm Nhiên cười lạnh ngồi trên sofa phòng khách.
Khuôn mặt vốn dĩ đã xuất sắc, dưới ánh đèn càng thêm câu hồn.
Mà Thẩm Tri Dao đứng đó, khuôn mặt tô tô vẽ vẽ, chẳng khác gì một nữ quái điên.
Ánh mắt Thẩm Tri Dao nhu nhược, khuôn mặt ủy khuất khóc lớn “Tôi cũng không muốn như thế? Chỉ là Thẩm… ba tôi thiếu nợ 500 triệu, nếu không có Thẩm gia sẽ phá sản mất!”
“Cô đã biết?” Diệp Cẩm Nhiên nhìn thấy khuôn mặt trang điểm đậm kia liền đau đầu, trực tiếp đi nói “Chuyện nhà cô thiếu nợ 500 triệu, tôi có thể giúp. Nhưng…, cô phải đồng ý ba điều kiện của tôi!”
Thẩm Tri Dao hiện tại không có tư cách nói không “Mời nói”
“Thứ nhất, chỉ cần tôi yêu cầu phải có mặt lập tức, không cho phép có gì ngoài ý muốn.” Đôi mắt Diệp Cẩm Nhiên lóe lên tia nguy hiểm “Bất luận cô đang làm gì, nhận được điện thoại của tôi liền phải ngay lập tức xuất hiện.”
Thẩm Tri Dao “…Được.”
“Thứ hai, 70% số tiền cô kiếm được phải chuyển sang cho tôi.”
“70%? Anh cũng quá gian thương đi!” Cô chấn kinh rồi, “Hơn nữa anh đã quên rồi sao, tôi hiện tại không có việc làm.”
“Đây chính là chuyện thứ ba tôi muốn nói với cô.” Diệp Cẩm Nhiên nhếch môi “Thứ ba, bắt đầu từ ngày mai, cô tự mình tiến vào giới giải trí? Tôi muốn cô xuất đạo!”
“Gì? ? ?” Thẩm Tri Dao thiếu chút nữa cho rằng cô nghe nhầm “Tôi? Xuất đạo? Tôi dựa vào cái gì để xuất đạo? Dựa vào anh sao?” (*)
Diệp Cẩm Nhiên: ? ? ? Tại sao hắn có cảm giác cô ta đang mắng hắn nhỉ?
(*)我靠你吗: wǒ kào nǐ ma. Ở đây từ 靠你吗/ kào nǐ ma đọc gần giống 肏你妈!/ cào nǐ mā: đmm
“Cô không có quyền lựa chọn? Không phải cô đánh nhau rất giỏi sao? Trùng hợp gần đây có một show giải trí thể thao, tôi đã ghi danh giúp cô rồi. Chiều mai cô có thể đến đó.”
“Còn nữa, chú ý cách dùng từ của cô.”
Thẩm Tri Dao ngẩn người, trong đầu chợt nhớ đến điều gì đó “Chương trình, có phải tên [Một ngày của Lăng Linh Kỳ] không?”
“Đúng.” Diệp Cẩm Nhiên trào phúng liếc cô một cái “Rất thích hợp với cô.”
“Được.” Thẩm Tri Dao nghe xong giống như biến thành người khác, vui vẻ đồng ý “Tôi lên chuẩn bị hành lý trước!”
Trong nguyên tác, nam nữ chính lần đầu gặp tại nơi ghi hình [Một ngày của Lăng Linh Kỳ], sau đó nhất kiến chung tình.
Tuy rằng Thẩm Tri Dao cảm thấy nữ chính Trác Minh Nguyệt chính là cái bạch liên hoa tâm lý vặn vẹo. Mỗi khi cảm nhận được chân tình của người khác, cô ta liền lập tức bỏ rơi họ.
Cũng bởi vì sự tra tấn liên tục của cô ta, khiến người mắc bệnh không tin vào phụ nữ như Diệp Cẩm Nhiên trở nên ngày càng nghiêm trọng, từng bước rơi vào vực sâu.
Nhưng nhìn tình huống hiện tại, chỉ có để Diệp Cẩm Nhiên gặp được Trác Minh Nguyệt, cô mới có thể thuận lợi ly hôn cùng hắn.
Còn chuyện sau đó thế nào, cô không muốn quản. Dù sao cô chính là một cái công cụ hình người không có cảm xúc.
Xem thái độ của hắn đối với cô trước đây, một chút không thương hại là không cần thiết.
Nhìn bóng dáng dần đi xa của Thẩm Tri Dao, trong mắt Diệp Cẩm Nhiên lộ ra tia nghi hoặc.
Nếu là trước đây hắn gây sức ép với cô, hẳn cô đã sớm buồn bã khóc lóc.
Hơn nữa hắn chưa từng nghe nói qua, con gái Thẩm gia có luyện công phu gì.
Nữ nhân này, càng ngày càng kỳ lạ!
Rạng sáng hôm sau, khi Thẩm Tri Dao vừa xuống giường, Diệp Cẩm Nhiên đã sai người đem hợp đồng đưa đến trước mặt cô.
Đêm qua cô ngủ rất ngon, thậm chí còn mơ thấy bản thân dẫn Diệp Cẩm Nhiên đến gặp bác sĩ điều trị bệnh tâm lý cho hắn, quả thực sướиɠ chết cô rồi!
Thẩm Tri Dao nhanh chóng vệ sinh, kéo vali đã đóng gói đi xuống lầu.
Ánh nắng chiếu lên chiếc váy màu xanh lam, Thẩm Tri Dao giống như bông hoa xinh đẹp, chậm rãi nở rộ sáng ngời.
Khoảnh khắc Diệp Cẩm Nhiên buông tờ báo trên tay xuống, trái tim đột nhiên đập nhanh nửa nhịp.
Người phụ nữ này, khi nào lại trở nên xinh đẹp như vậy?
“Chào buổi sáng!” Thẩm Tri Dao lần đầu tiên nở nụ cười thoải mái trước mặt Diệp Cẩm Nhiên.
Khuôn mặt như tảng băng ngàn năm Diệp Cẩm Nhiên thế nhưng lại kìm không được lộ ra một tia đỏ ửng “…Chào”
Sao lại thế này? Vì sao tim hắn lại đập nhanh như vậy?
Trái tim hắn không phải có vấn đề gì chứ!
Nhìn phản ứng của Diệp Cẩm Nhiên, Thẩm Tri Dao rất hài lòng.
Quả nhiên, khuôn mặt này chính là vũ khí tốt nhất.
“Thiếu phu nhân đẹp quá, giống như công chúa ngủ trong rừng.”
“Đúng vậy đúng vậy! So với các tiểu hoa trên TV còn đẹp hơn…”
“Thật không hiểu sao thiếu gia lại chán ghét thiếu phu nhân như vậy, aizz. Tôi cảm thấy, thiếu phu nhân rất tốt nha.”
Nghe tiếng xì xào xung quanh, Thẩm Tri Dao đưa tay cầm lấy chiếc bánh sandwich cắn một miếng.
Nguyên chủ nguyên bản có một khuôn mặt xinh đẹp, chỉ là không biết tại sao lại thích trang điểm đậm.
Phong cách ăn mặc cũng rất tệ, bởi vì cô ấy chỉ là một vật đến làm nền, phụ trợ cho người khác...
Vị tác giả này cũng quá bất công đi, bia đỡ đạn cũng là người!
“Trịnh trọng nhắc nhở, cô tốt nhất nên đổi quần áo đi.” Diệp Cẩm Nhiên đột nhiên nói
Tâm trạng Thẩm Tri Dao rất tốt, thậm chí còn đùa hắn “Sao thế? Sợ tôi quá xinh đẹp bị người khác cướp mất?”
Diệp Cẩm Nhiên bật cười “Cô không đọc thông báo của công ty sao? Hôm nay quay chụp ngoài trời, ở trên núi.”
Thẩm Tri Dao không cho là đúng “Trời hè nóng bức, trên núi có thể lạnh đến như nào?”
Bốn tiếng rưỡi sau, Thẩm Tri Dao cuộn tròn người trong phòng nghỉ, trên người mặc chiếc áo bông do người của tổ chương trình phát, cả người run rẩy “Diệp Cẩm Nhiên chết tiệt, sao hắn không nói địa điểm là trên núi Tuyết Xuân cách K thị ngàn dặm! Lạnh quá, hắt xì…”
Hắn đang trả thù cô đúng không! Chắc chắn là vậy!
Tên biếи ŧɦái, lòng dạ hẹp hòi! Lúc trước cô mắng hắn không sai chút nào.
Nhưng mà… trong lúc cô đang mắng chửi người, cũng không quên Trác Minh Nguyệt sau này sẽ thay cô tham gia chương trình.
Cho đến lúc đó, cô nên ngoan ngoãn tiếp tục làm một công cụ hình người.
Dù sao, cô cũng không có khả năng xuất đạo…
Cô chỉ là một vật làm nền để cho nữ chính tỏa sáng.
Chờ đến khi mọi người đến đông đủ, trời đã gần tối,
“Tối nay ăn lẩu bò chào đón người mới. Mọi người cùng nhau cố gắng nhé!”
Cô đã không ăn gì từ sáng đến giờ, nhìn mọi người đang dọn một mâm bàn thịt bò, cái bụng đã sớm không chịu nổi kêu ùng ục.
Người đầu tiên khai tiệc chính là Thẩm Tri Dao, thân thủ nhanh nhẹn khiến đạo diễn nhịn không được trợn mắt há hốc mồm, vẫy tay gọi cô “Cô là Thẩm Dao?”
Cô gật đầu, vì không muốn lộ tẩy, cô đã dùng tên giả.
“Cô làm như vậy không được rồi.” Đạo diễn nhắc nhở “Làm lại một lần nữa. Nhớ kỹ, phải dịu dàng, động tác chậm một chút. Lại đây tôi chỉ cho cô!”
Thẩm Tri Dao cho rằng mình nghe nhầm “Vì sao?”
“Khuôn mặt của cô rất hợp phong cách đoan trang dịu dàng này, vừa rồi làm không đúng.” Đạo diễn nói tiếp “Trước khi cô đến Cẩm gia đã dặn dò, phải điều chỉnh lại hình tượng của cô.”
Nửa câu đầu, Thẩm Tri Dao còn trợn tròn hai mắt xem thường, nhưng nghe đến câu sau quả thực tức giận không thôi!
Diệp Cẩm Nhiên anh thích Lâm Đại Ngọc không ai phản đối, nhưng không thể vì anh thích, lại bắt cô một cái Trương Phi phải học thêu thùa đi!
Nếu không phải mạng nhỏ của cô và vận mệnh Thẩm gia nằm trong tay hắn, Thẩm Tri Dao thật muốn gọi điện mắng hắn một trận.