Sau Khi Xuyên Sách, Nữ Phụ Pháo Hôi Phát Điên Rồi

Chương 3: Nam chính bệnh kiều

Chương 3: Nam chính bệnh kiều

Những người có quyền lực ở K thị không ít, nhưng Hạ lão tam chính là người khiến cô có ấn tượng nhất.

Tuy rằng hắn mở sòng bạc, phần lớn đều tiếp xúc hắc đạo, nhưng thái độ làm người coi như chính trực.

Theo lý mà nói, hắn không nên ra tay giúp đỡ loại rác rưởi này!

“Hạ Tam ca.” Đôi mắt to gắn mi giả của Thẩm Tri Dao chớp chớp, giọng nói trong nháy mắt trở nên yếu ớt “Anh không phải ngay cả một quả phụ yếu ớt như tôi cũng muốn ức hϊếp chứ?”

Hạ lão tam nhìn Lăng Đức Phát bị đánh thành đầu heo, lại nhìn cô gái mặc áo khoác màu đen trước mặt, khó hiểu vô cùng.

“Đây không phải nói Lăng Đức Phát yếu ớt hơn cả một con gà sao?”

“Cô gái nhỏ sao có thể mắng chửi người thô tục như vậy!”

“Đúng vậy đúng vậy…”

Mọi người xung quanh khẽ xì xào, Lăng Đức Phát cứng đờ nằm trên mặt đất, tức đến muốn ngất xỉu.

Một ngày nào đó, ông ta nhất định phải lột da con đàn bà này.

“Khụ…” Hạ lão Tam nhịn cười, hắng giọng nói “Cô gái, nơi nào đều có quy tắc nơi ấy. Cô đến chỗ tôi gây chuyện, đánh người ở đây. Món nợ này tôi chỉ có thể tìm cô tính sổ.”

Hắn đã chứng kiến toàn bộ quá trình đằng sau camera giám sát, cô gái này xuống tay thực ngoan độc. Hắn không khỏi cảm thấy sảng khoái, còn vừa lúc nhặt được tiện nghi có thể trả được món nợ nhân tình. Quả thực một mũi tên trúng hai đích mà.

Thẩm Tri Dao trầm mặc, thở dài “Ông nói đi, bao nhiêu tiền, tôi đền!”

Quân tử trả thù mười năm chưa muộn. Đây chính là sòng bạc lớn nhất K thị, sau này cô còn phải đến đây kiếm tiền nữa!

Hạ lão tam này, tạm thời không thể đắc tội.

Khóe miệng Hạ lão tam nhếch khẽ “Tôi không cần tiền, tôi đến vì người anh em của tôi! Hắn thích cô như thế, tôi cũng không muốn gây khó dễ. Chỉ cần cô cởϊ qυầи áo nhảy múa trước mặt mọi người, tôi liền tha cho cô.”

Thẩm Tri Dao cau mày, chuyện gì thế này? Hạ lão tam thực sự ức hϊếp phụ nữ?

“Ông nằm mơ!”

“Một khi đã như vậy, các anh em, lên chơi cùng cô ta đi!” Hạ lão Tam vừa dứt lời, vung tay lên, mấy tên đàn em phía sau lập tức lao lên.

Thẩm Tri Dao nhìn mấy tên đàn ông đang lao về phía mình, khóe môi nở nụ cười “Đã lâu chưa đánh nhau, hôm nay liền chơi cùng các người!”

Bóng dáng cô di chuyển liên tục, thậm chí còn có thời gian châm chọc Lăng Đức Phát đang nằm trên mặt đất “Ông nhìn lại bản thân trông có thảm hại không, mời vệ sĩ cũng vô dụng như vậy. Nhìn vệ sĩ nhà người ta mà xem, so với phế vật như ông mạnh hơn nhiều.”

Tuy nói là vậy, không đến một lát, trên mặt đất đã la liệt người nằm.

Không biết vô tình hay hữu ý, mấy tên đàn ông đều ngã lên ngươi Lăng Đức Phát. Ông ta đau đớn kêu lên một tiếng, hoàn toàn ngất đi.

Thẩm Tri Dao nhìn đống hỗn loạn dưới mặt đất, chậc chậc vài tiếng lắc đầu “Tôi nói này Hạ lão tam, ông nên sớm đem người anh em của mình đưa đến bệnh viện, tội gì cứ dây dưa ở nơi này?”

Hạ lão tam thầm nghĩ, hắn làm những điều này chính là cố ý muốn cho người khác xem.

Khoảng thời gian này, Lăng Đức Phát luôn coi bản thân là “ân nhân cứu mạng” của hắn, luôn đến sòng bạc của hắn tác oai tác quái. Hắn đã sắp không nhịn ông ta được nữa.

Hắn giả bộ vô cùng “bất đắc dĩ” sai người đưa Lăng Đức Phát đến bệnh viện. Ngay lúc hắn chuẩn bị dạy dỗ Thẩm Tri Dao, một tên đàn em chạy đến “Tam ca, điện thoại của Cẩm gia.”

Diệp Cẩm Nhiên? Hạ lão tam da đầu tê dại, đây chính là nhân vật chỉ cần dậm chân cũng có thể khiến K thị rung chuyển.

Nếu không có Diệp Cẩm Nhiên, sòng bạc này của hắn không thể mở cửa được.

“Alo…Cẩm gia! Là tôi, tiểu Tam ạ! Đúng vậy…” Hạ lão tam liên tục gật đầu cúi người qua điện thoại “Vâng, tôi lập tức để tiểu thư đi, ngay lập tức! Đều tại tên Lăng Đức Phát không hiểu chuyện…Mong ngài rộng lượng…”

Vừa cúp điện thoại, ánh mắt Hạ lão tam nhìn Thẩm Tri Dao chuyện thành sợ hãi, nghi hoặc. Người phụ nữ này rốt cuộc có lai lịch gì, thế nhưng có thể khiến cho Diệp Cẩm Nhiên tự mình gọi điện đến?

“Cô có thể đi rồi!”

Thẩm Tri Dao không nhúc nhích “Đưa cho tôi!”

Hạ lão tam sửng sốt “Cái gì?”

Thẩm Tri Dao chậm rãi nói “Lăng Đức Phát nợ tôi 30 triệu.”

Hạ lão tam lập tức phất tay, gọi người đến chuyển cho Thẩm Tri Dao 30 triệu, sau đó tiễn cô ra ngoài.

Vừa đưa ra bên ngoài, một chiếc ô tô dừng lại trước mặt cô.

Khuôn mặt có chút trắng bệch của quản gia xuất hiện “Mời thiếu phu nhân lên xe! Thiếu gia bảo tôi đến đón cô về.”

Thẩm Tri Dao do dự một lát rồi ngồi vào ghế phó lái.

Cô lén trốn ra ngoài, Diệp Cẩm Nhiên chắc hẳn rất tức giận.

Cô còn nhớ rõ, hắn ghét nhất phụ nữ cờ bạc.

Vì sao lại còn cứu cô? Hơn nữa còn gọi điện thực đúng lúc?

Cho dù thần thông quảng đại thế nào, K thị vẫn là thủ đô cả nước, sao hắn có thể trong thời gian ngắn tìm được cô dễ dàng như vậy?

Thẩm Tri Dao bình tĩnh lại, bắt đầu xem xét lại các sự việc phát sinh tối nay. Cô căn bản không chú ý đến một bóng người ngồi phía sau xe, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô.

Suy nghĩ nửa ngày vẫn không thông, Thẩm Tri Dao trực tiếp hỏi quản gia bên cạnh “Sao Diệp tổng biết tôi ở sòng bạc? Hắn sao lại bắt đầu quan tâm đến tôi rồi?”

Quản gia lập tức sửa lại “Thiếu phu nhân, cô phải gọi Diệp tổng là chồng. Hôm nay là lần đầu tiên Diệp tổng vì một người mà gọi điện thoại.”

Thẩm Tri Dao sửng sốt, quả thực đúng vậy “Nhưng hắn cũng đâu có kêu tôi là vợ. Hắn căn bản không yêu tôi, lại không muốn ly hôn với tôi. Đầu óc hắn có phải có chút vấn đề hay không?”

Quản gia im lặng, khí tức trong xe quỷ dị một cách bất thường.

“Haizz, quên đi, dù sao tính cách hắn thất thường, cuồng khống chế lại đa nghi. Bệnh kiều ấy mà! Cái này tôi hiểu!” Thẩm Tri Dao không phát hiện có gì không đúng, thậm chí còn nhỏ giọng hừ một tiếng “Tâm tư nam nhân vẫn không nên suy đoán, đoán đi đoán lại vẫn không hiểu được…”

Nhiệt độ trong xe nháy mắt giảm xuống vài độ, nam nhân phía sau rốt cục không thể nhịn được nữa, giọng nói cất lên khiến Thẩm Tri Dao nháy mắt muốn hôn mê “Thẩm, Tri, Dao! Cô nói đủ chưa?”

“Ôi mẹ ơi!!!!”

Thẩm Tri Dao cứng đờ quay đầu lại, chỉ thấy một nam nhân anh tuấn mặc tây trang đen đang ngồi phía sau. Ánh đèn ngoài đường chiếu rọi khuôn mặt lạnh lùng của hắn, quả thực so với lệ quỷ ở địa ngục còn đáng sợ hơn!

Trong đầu Thẩm Tri Dao liên tiếp chửi thề, hồi lâu mới động đậy đầu lưỡi “Tôi đang nói hươu nói vượn cái gì vậy! Anh đại nhân không chấp tiểu nhân, ngàn vạn lần không cần so đo a!”

Diệp Cẩm Nhiên căn bản không tin lời thề thốt của cô “Chồng cô chết rồi! Ai cũng ức hϊếp được góa phụ cô?”

Thẩm Tri Dao hoàn toàn tuyệt vọng “…”

Thôi xong!!! Hắn đều nghe thấy hết rồi!

Kế hoạch ban đầu của Thẩm Tri Dao là đêm nay đến sòng bạc, sau đó trực tiếp quay về Thẩm gia, để cho người cha vợ là lão Thẩm trực tiếp nói với Diệp Cẩm Nhiên cho cô ở nhà hai ngày. Sau khi trả hết nợ liền ly hôn.

Hiện tại xem ra, ly hôn là chuyện không có khả năng, cô chỉ có thể đổi biện pháp khác…