Sau Khi Xuyên Sách, Nữ Phụ Pháo Hôi Phát Điên Rồi

Chương 2: Chồng tôi chết rồi!

Chương 2: Chồng tôi chết rồi!

Màn đêm buông xuống, sòng bạc Nhạc Hoa vô cùng ồn ào và náo nhiệt.

Một người phụ nữ trang điểm đậm nhìn không rõ hình dáng khuôn mặt thật, mang theo một chiếc túi lớn bước vào, cực kỳ nổi bật.

Hai mươi phút trước, Thẩm Tri Dao đánh ngất bảo vệ, mang theo số tiền tiêu vặt Diệp Cẩm Nhiên cấp hàng tháng trốn ra ngoài.

Bây giờ đối với cô mà nói, nơi kiếm tiền dễ dàng đương nhiên chính là sòng bạc lớn nhất K thị.

“Ai u, vật nhỏ này từ đâu đến, thật độc đáo!”

“Dáng người không tồi, chậc chậc…”

“Chiếc túi lớn em gái mang theo sẽ không phải là đặc sản địa phương chứ. Cái này cũng có thể đánh bạc được sao? Ha ha ha…”

Một bóng người đột nhiên chắn trước mặt cô “Em gái, muốn chơi cùng anh không?”

Thẩm Tri Dao nhìn tên đàn ông mập mạp đã gần bốn mươi trước mặt, ánh mắt đang đảo quanh trước ngực cô.

Những ký ức vụn vặt hiện lên trong đầu, dĩ nhiên là ông ta – tên ác bá nổi danh K thị Lăng Đức Phát.

Chính ông ta đã hại Thẩm gia tan cửa nát nhà, cấu kết với em trai nữ chính bắt cóc, làm nhục cô.

Không nghĩ đến, cô chưa tìm ông ta gây rắc rối, ông ta lại chủ động dâng đến cửa.

Khóe miệng Thẩm Tri Dao khẽ nhếch “Được thôi, tôi chỉ sợ ông thua không ngóc đầu được!”

“Bịch” một tiếng, chiếc túi rơi trên mặt đất, phát ra tiếng vang vọng khắp sảnh.

Khoảnh khắc cô vừa mở ra, mọi người xung quanh đều trầm trồ hít một ngụm lớn

“Mẹ nó, là vàng thỏi!”

“Chúa ơi, nhiều như vậy, em gái này sao vác được nó vào đây thế.”

“Trời ạ, mắt tôi sắp chói mù luôn rồi…”

Thẩm Tri Dao trợn mắt, không lẽ nói tên Diệp Cẩm Nhiên này có bệnh sao? Người bình thường ai lại đưa vàng thỏi làm tiền tiêu vặt?

“Chỉ là con số nhỏ thôi. Đêm nay nếu thua tôi liền đi theo ông. Nhưng nếu ông thua, tiền cược phải tăng gấp đôi!”

Lăng Đức Phát đang muốn đồng ý, lại thấy chiếc nhẫn kim cương trên tay cô “Em gái nhỏ, em đã kết hôn rồi?”

Với nguồn tài lực này, chồng cô ta khẳng định không phú cũng quý. Nếu ông ta đắc tội, chỉ sợ mất nhiều hơn được.

“Chồng tôi đã chết rồi!” Thẩm Tri Dao trực tiếp thốt lên không hề nghĩ ngợi “Ông rốt cuộc có chơi được hay không?”

Bên trong biệt thự, Diệp Cẩm Nhiên thiếu chút nữa đem chiếc máy nghe lén bóp nát. Giỏi cho một Thẩm Tri Dao, cô thực sự cái gì cũng dám nói!

“Thiếu gia.” Quản gia lau mồ hôi trên trán, run rẩy nói “Tôi lập tức đem người dẫn thiếu phu nhân về! Xin cậu bớt giận…”

“Đứng lại.” Diệp Cẩm Nhiên hít sâu một hơi “Cô ta đã muốn đi tìm chết, cứ mặc kệ cô ta đi.”

Nhạc Hoa là địa bàn của Hạ lão tam. Tuy rằng Lăng Đức Phát nhân phẩm không tốt, nhưng dù sao hắn đã cứu Hạ lão tam một mạng.

Nếu Thẩm Tri Dao nhất quyết muốn gây chuyện, hắn liền xem cô đến lúc đó giải quyết như thế nào!

“Hắt xì---” Thẩm Tri Dao hắt hơi, quấn chặt chiếc áo khoác đang mặc, sao đột nhiên cảm thấy lạnh như vậy?

“Đến đến đến, bắt đầu thôi!”

Ngón tay rung lên, âm thanh va chạm của những chiếc xúc xắc phá lệ thực êm tai.

“Mười tám so với tám, Lăng tiên sinh thắng!”

“Mười sáu so với bốn, Lăng tiên sinh thắng!”

“Mười bốn so với ba, Lăng tiên sinh thắng!”

“…”

“…”

Vài lần liên tiếp, điểm số của Thẩm Tri Dao chênh lệch lớn hơn Lăng Đức Phát đến phát hoảng.

Cho đến khi thua chỉ còn một đồng xu cuối cùng, cô mới dừng lại nhìn Lăng Đức Phát nói “Chơi lớn một chút, ông có dám hay không?”

Lăng Đức Phát đã sớm đoán được kết quả, vẻ mặt lâng lâng “Có gì không dám!”

Ông ta đã lăn lộn ở sòng bạc này bao năm, một con nhóc còn muốn thắng được ông ta?

Thẩm Tri Dao quơ quơ chiếc nhẫn kim cương đang đeo trên ngón áp út “Chiếc nhẫn kim cương này trị giá 15 triệu. Nếu ông thua, ngoại trừ bỏ ra 30 triệu, tôi còn muốn ông quỳ gối dập đầu mười cái, sủa tiếng chó mười phút.”

Lăng Đức Phát im lặng trong giây lát, không biết vì sao, ông ta cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp!

“Ông sợ sao?” Thấy ông ta không nói gì, Thẩm Tri Dao cao giọng “Không nghĩ tới đường đường Lăng tổng ngay cả một cô nhóc như tôi cũng sợ! Chậc, ai mà nghe được chỉ sợ cười rụng răng!”

Lăng Đức Phát sĩ diện, bị cô kích bác một hồi liền chịu không nổi “Được, nhưng đây là ván cuối cùng. Đêm nay nếu em thua, liền ở trước mặt mọi người nhảy thoát y đi!”

Khuôn mặt tuy rằng có chút xấu, nhưng dáng người lại là cực phẩm.

Thẩm Tri Dao thầm mắng một câu mẹ nó trong lòng, mặt không đổi sắc “Được, có chơi có chịu!”

Khoảnh khắc chiếc cốc xắc dừng lại trên bàn, ngón tay cầm cốc của Thẩm Tri Dao lặng lẽ gõ nhẹ trên bàn vài cái “Tôi mở trước nhé?”

Lăng Đức Phát nuốt nước miếng, có chút căng thẳng “Mở đi!”

Thẩm Tri Dao mỉm cười mở cốc xắc “Ai nha, là mười bảy điểm! Thực xui xẻo!”

Lăng Đức Phát thở dài nhẹ nhõm, ông ta không thể nào xắc ra được điểm số lớn hơn con nhóc này đi.

Nhưng khi ông ta vừa mở cốc, ánh mắt tràn ngập hoảng sợ

Trên mặt bàn, ba xúc xắc đều sáu chấm, mười tám điểm!

“Không có khả năng! Không có khả năng! Cô ta gian lận”

Thẩm Tri Dao đứng lên, bình tĩnh nói “Nhiều camera theo dõi như vậy, tôi gian lận kiểu gì? Mau chóng chạy đến đây quỳ gối dập đầu sủa tiếng chó đi!”

May mắn cô vẫn còn chút công phu của kiếp trước, thời điểm ngón tay chạm lên bàn đã thay đổi điểm số xúc xắc, sao có thể phát hiện được cô gian lận hay không?

Lăng Đức Phát giận đến run người “Cả K thị này, chưa có ai dám đối đầu Lăng Đức Phát này đâu! Cô nằm mơ!”

“Được, được” Thẩm Tri Dao hất tóc, khuôn mặt trang điểm đậm lộ vẻ không quan tâm “Nhanh lên! Ông lão bán bánh rán ven đường sắp đóng cửa rồi!”

“Cô!” Lăng Đức Phát hoàn toàn bùng nổ, kéo một tên đàn em chắn phía trước mình “Cho cậu một trăm vạn, làm thay tôi!”

Lời vừa dứt, bên cạnh lập tức có người nói “Cho tôi, 80 vạn liền có thể!”

“Mẹ kiếp, tôi chỉ cần 70 vạn…”

“Tôi 50 vạn…”

Thẩm Tri Dao chắp hai tay lại, bắt đầu giãn gân cốt. Ngay sau đó, tên đàn em đứng trước mặt Lăng Đức Phát ngã xuống đất.

Cô không còn cười nữa, ánh mắt đã trở nên lạnh như băng “Còn ai muốn làm thay ông ta? Tôi đang vội, các người cùng nhau xông lên đi!”

Sau năm phút, trên mặt đất đám đàn em Lăng Đức Phát đang nằm la liệt.

“Xem ra đầu gối Lăng tổng cứng quá, để tôi giúp ông nhé!”

Hai tiếng giòn tan vang lên, Lăng Đức Phát hét thảm một tiếng

Khuôn mặt đầy mỡ trắng bệch, trực tiếp quỳ trên mặt đất.

Không chờ ông ta ngẩng đầu, một bàn tay đã nắm lấy đầu Lăng Đức Phát, “bang bang” hung hăng đập mười cái xuống đất.

Giọt máu đỏ tươi rơi xuống nền cẩm thạch trắng, hành động lưu loát tàn nhẫn của Thẩm Tri Dao khiến tất cả người ở đây hít một ngụm khí lạnh.

Người phụ nữ này cũng quá độc ác rồi? Đây đâu phải đến đánh bạc, rõ là muốn gϊếŧ người mà!

“Lăng đầu to, sau này phải nghe lời tôi, tôi nói gì liền làm cái đó? Nghe rõ chưa?”

Nếu không phải do ông ta, lão Thẩm cũng sẽ không rơi vào kết cục một đêm bạc trắng đầu.

Hôm nay cô phải thay Thẩm gia đòi lại món nợ này!

Hai mắt Lăng Đức Phát tối sầm, đau muốn ngất đi. Khoảnh khắc Thẩm Tri Dao buông tay, thân hình mập mạp không chút sức lực trực tiếp ngã sầm trên đất.

“Còn nữa, ông nợ tôi sủa tiếng chó mười phút. Lần sau gặp lại đừng quên đấy!”

Nhìn cái đức hạnh hiện tại của ông ta, hẳn sẽ không dám đi gây chuyện nữa. Thẩm Tri Dao chậm rãi đứng dậy.

“---Thẩm tiểu thư, đánh bạn của tôi, phá hỏng địa bàn của tôi. Cứ đi như vậy, có phải rất không lịch sự hay không?”

Đứng trước mặt cô chính là chủ nhân của sòng bạc này, Hạ Nhạc Hoa Hạ lão tam.

Hiển nhiên, hắn đến để chống lưng cho Lăng Đức Phát.

*100 vạn: tương đương 1 triệu.