Chương 1: Cảnh báo khẩn cấp
Thẩm Tri Dao đau đớn vật lộn hồi lâu, cuối cùng tỉnh dậy trong hỗn loạn, không thể tin nhìn cảnh tượng trước mắt
Cô chỉ mới mắng tên nam chính biếи ŧɦái trong [Anh yêu bộ dáng em không yêu anh], như thế nào đã xuyên đến đây rồi?
“Thiếu phu nhân, thiếu gia đã trở lại, cô mau qua đó đi. Thiếu gia rất tức giận chuyện tối qua.”
Ngay lúc Thẩm Tri Dao sững sờ, một bóng người xuất hiện trước mắt cô. Bộ dáng kia giống như cô không phải chủ nhân của nơi này, mà chỉ là một cái người hầu nhỏ bé không có tôn nghiêm!
Những ký ức rải rác xuất hiện trong đầu, Thẩm Tri Dao cố gắng đứng dậy.
Nguyên chủ cùng tên với cô, là thiếu phu nhân vừa mới bước vào cửa nhà họ Diệp.
Tuy rằng bộ dáng mỹ lệ, là bông hoa đẹp nhất K thị, nhưng tính cách lại truyền thống, nhạt nhẽo.
Trong cuốn sách này, cô chỉ là một công cụ hình người phụ trợ cho nam nữ chính. Tuy rằng đến cuối không ly hôn, nhưng vẫn bị em trai nữ chính tra tấn đến chết. Lời nói dịu dàng nhất của người chồng Diệp Cẩm Nhiên từ trước đến giờ chính là một câu “Tìm một nơi tốt lành, chôn cất cô ta đi!”
Nhìn tình huống hiện tại, hẳn đây là giai đoạn nguyên chủ nháo loạn truy hỏi Diệp Cẩm Nhiên vì sao không quan tâm đến cô ấy, bốn năm lần tự tìm đường chết chạm đến giới hạn của nam chính, bị hắn cấm túc trong nhà.
“…” Hốc mắt Thẩm Tri Dao đỏ lên, thốt ra một câu không tưởng “Tôi đói rồi, tôi muốn ăn gì trước đã!”
Quản gia: “?”
Chuyện đã như vậy, người phụ nữ này vẫn còn tâm tư ăn cơm?
Trong sách, bởi vì Diệp Cẩm Nhiên cực kỳ kén ăn, đầu bếp riêng được thuê tới đều là người tay nghề tốt nhất. Mỗi lần nhìn đến nguyên chủ bởi vì giảm cân mà không ăn không uống, Thẩm Tri Dao lại thay cô ấy tiếc hận!
Dùng xong bữa, Thẩm Tri Dao ngay cả quần áo cũng chưa thay đã bị quản gia đẩy tới trước cửa thư phòng Diệp Cẩm Nhiên “nhận lỗi”.
“Thiếu phu nhân, mời!”
Cánh cửa màu trắng chạm khắc hoa văn tinh xảo mở ra, người đàn ông ngồi trên sofa bởi vì ánh nắng chiếu vào mà trở nên đặc biệt chói mắt. Trong nháy mắt cô đột nhiên hiểu được lý do vì sao nguyên chủ lại khăng khăng một mực đòi kết hôn với người đàn ông này.
Mọi lời nói hoa mỹ nhất trên đời đều dành để hình dung khuôn mặt ấy. Chỉ cần hắn nở nụ cười, cho dù phải đào tim móc phổi cô cũng nguyện ý cho.
“Vì cái gì nhìn tôi như vậy?” Diệp Cẩm Nhiên chú ý tới ánh mắt của cô, hàng lông mày nhíu chặt bất mãn “Nếu là chuyện đó, cô đừng nên hi vọng gì, không có khả năng!”
Lý trí Thẩm Tri Dao quay về! Mẹ nó, bản thân cô lại bị sắc đẹp này mê hoặc!
Nhưng lực sát thương của khuôn mặt này quả thực quá lớn! Không trách cô được…
“Khụ khụ…Là như vậy, tôi cảm thấy chúng ta đã kết hôn nửa năm rồi. Tuy trên danh nghĩa là vợ chồng, nhưng kỳ thật không có tình cảm. Cuộc hôn nhân như vậy thật bất hạnh, cũng không hạnh phúc! Sau này anh sẽ gặp được người mình yêu, chúng ta…vẫn nên ly hôn đi!”
Trong truyện, sau khi Diệp Cẩm Nhiên gặp nữ chính Trác Minh Nguyệt, đã nhiều lần từng đề nghị ly hôn, nhưng bia đỡ đạn nguyên chủ lại sống chết không đồng ý, cuối cùng rơi vào kết cục bị em trai nữ chính bắt cóc vào núi sâu, tra tấn đến chết.
Cho nên ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách!
“Vậy nên…” Ánh mắt Diệp Cẩm Nhiên lóe lên tia cảm xúc khó tả “Mấy ngày nay cô cố tình chọc tức tôi, là muốn cùng tôi nói chuyện ly hôn?”
Thẩm Tri Dao ngẩn người, sau đó vội vàng gật đầu “Đúng vậy! Anh xem, tôi yêu anh nhưng anh lại không yêu tôi. Cứ tra tấn nhau như vậy, tôi cũng nên chừa lại một đường lui cho mình. Anh yên tâm, tôi không cần cái gì, sau này tuyệt đối không cùng anh dây dưa. Thật đó!”
Không chỉ không dây dưa, cô còn phải trốn thật xa!
Cô chính là con gái bảo bối của phú thương giàu thứ ba K thị đó. Chỉ cần thoát khỏi Diệp Cẩm Nhiên, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết cuộc sống sau này vui vẻ cỡ nào.
Làm sao phải ở đây cùng hắn lãng phí thời gian?
Diệp Cẩm Nhiên đánh giá Thẩm Tri Dao, không biết vì sao hắn cảm thấy cô giống như đã biến thành một người khác.
Tuy vẫn là phong cách trang điểm và cách ăn mặc như đời Tống, nhưng không còn sự ủ rũ và cứng nhắc trước đó, ánh mắt đã trở nên hoạt bát có hồn.
Là bởi vì hắn về nước sao? Hắn vừa về, cô liền thay đổi?
Trước khi gả cho hắn, Thẩm Tri Dao có một thanh mai trúc mã.
Nếu không phải sau này hắn về nước, người Thẩm Tri Dao thực sự kết hôn hẳn là tên thanh mai trúc mã kia, chứ không phải là hắn!
“Ly hôn? Được thôi! Tôi sẽ khiến cả Thẩm gia phải chôn theo cô, không biết kết quả này có khiến Thẩm đại tiểu thư vui vẻ?”
Trong nháy mắt, cơ thể Thẩm Tri Dao cứng đờ.
Chờ một chút? Sao lại thế này?
Diệp Cẩm Nhiên như thế nào lại dùng chiêu này?
“Tôi, không phải…”
Lời còn chưa dứt, cô đã bị ánh mắt Diệp Cẩm Nhiên dọa cho mềm nhũn hai chân, theo bản năng lùi về phía sau.
Chờ đến khi tỉnh táo lại, đã “rầm” một tiếng bị nhốt ngoài cửa.
“Không có sự cho phép của tôi, không được cho cô ấy ra ngoài!”
Không, không được! Sao đột nhiên lại cấm túc cô?
Cứ như thế này, cô sẽ phát điên mất. Cô không phải nguyên chủ, không có tình cảm sâu đậm với nam chính.
Cho dù Diệp Cẩm Nhiên có đẹp trai như thế nào, chung quy hắn vẫn là tên biếи ŧɦái tính cách bất thường, chỉ có nữ chính biếи ŧɦái hơn mới ngược được hắn.
Sau khi trở lại phòng mình, Thẩm Tri Dao nhanh chóng lấy điện thoại gọi cho lão Thẩm “Ba, con muốn ly hôn. Con không thể sống như thế này một ngày nào nữa…ô ô…”
Khóc lóc kể lể khoảng chừng năm phút, lão Thẩm ở đầu dây bên kia mới có cơ hội mở miệng “Con gái bảo bối, không phải ba ba không thương con, chỉ là ba ba thực sự lực bất tòng tâm! Gần đây cổ phiếu công ty đang tụt dốc không phanh, đã thiếu nợ gần năm trăm triệu, công ty… sắp phá sản rồi!”
“Cái gì? Ba nói gì?” Thẩm Tri Dao thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi. Trong trí nhớ của cô, không phải đến giai đoạn sau Thẩm gia mới tuyên bố phá sản sao? Chẳng lẽ…
“Một năm trước khi con gả cho Diệp Cẩm Nhiên, công ty vẫn luôn ở trạng thái thua lỗ. Nếu không có Diệp Cẩm Nhiên, nhà chúng ta đã sớm không chống đỡ nổi!” Giọng nói của lão Thẩm có chút mất mát, nhưng rất nhanh lại giống như nhớ ra điều gì đó, cao hứng nói “Nhưng mà con cũng đừng quá lo, ba đã tìm được biện pháp. Nếu thật sự không được có thể đến Nam Phi khai thác dầu mỏ. Chờ khi ổn định ba ba liền để con ly hôn. À đúng rồi, Cố Lâm sắp trở lại…”
Thẩm Tri Dao cắt đứt điện thoại, không nghe được câu tiếp theo.
Chờ lão Thẩm đi Nam Phi lấy dầu mỏ trở về, lúc đó cỏ mọc trên phần mộ của cô hẳn đã cao hai thước rồi!!!
Trong đầu không ngừng vang lên tiếng cảnh báo khẩn cấp, cảnh báo khẩn cấp!
Cả người Thẩm Tri Dao không tốt lắm!
Hiện tại muốn ly hôn trước hết phải đem lỗ hổng năm trăm triệu này bù lại, bằng không cô đừng mơ có thể rời khỏi đây.
Diệp Cẩm Nhiên đưa hai trăm triệu sính lễ, cô chỉ cần kiếm thêm ba trăm triệu nữa là đủ.
Vậy đặt một cái mục tiêu nhỏ, kiếm một trăm triệu trước!