Kẻ Thù Truyền Kiếp Của Tôi Là Ảnh Đế

Chương 2

Vốn dĩ so với hai diễn viên cùng “đẳng cấp” chìm giống tôi, tôi còn có cơ hội chiến thắng.

Nhưng bây giờ Lục Trạm tới, với độ hot của anh ta, tình thế đã bị đảo ngược trong nháy mắt.

Tất cả khách mời nữ đều say sưa nhìn chằm chằm anh ta không chớp mắt.

Tôi ở trên sân khấu lườm Lục Trạm bằng ánh mặt tràn đầy lửa hận.

Trong buổi họp báo, tất cả các vị khách quý đều ngồi trên hàng đầu.

Lục Trạm với tư cách là người thuộc top đầu giới showbiz, tất nhiên sẽ ngồi ở vị trí trung tâm.

Toàn bộ sự chú ý sẽ đổ dồn vào anh ta.

Đám nhà báo, truyền thông như đàn ong vỡ tổ vây quanh anh ta đặt câu hỏi, tranh giành spotlight.

“Ngài Lục, đây là lần đầu tiên anh hạ mình tham gia một chương trình truyền hình, vì sao anh lại tham gia chương trình này? Hơn nữa, đây còn là một show hẹn hò?”

Lục Trạm mặc một bộ thể thao màu đen, anh vẫn mang theo dáng vẻ lạnh lùng xa cách thường ngày, lộ ra khí chất khiến bao người mê mẩn.

Ánh mắt anh ta thản nhiên lướt qua hàng ghế tôi ngồi, cũng không biết là đang nhìn ai.

Lục Trạm tùy ý trả lời: “ Tất nhiên là đến để tìm đối tượng.”

!!!

Lời vừa thốt ra, tin tức [#Sốc! Diễn viên xuất sắc họ Lục tham gia show hẹn hò vì muốn tìm người yêu?!#] đã vững vàng ngồi lên top một bảng hot search, kéo theo hàng loạt bài viết lớn nhỏ liên quan hot cùng.

Cư dân mạng bùng nổ trong nháy mắt.

“Aaa, tôi đã nói Lục Trạm đến đây để tìm người yêu rồi mà, nếu không thì tại sao lại phải tham gia cái chương trình chìm nghỉm này.”

“Aaa, rốt cuộc anh ấy đã nhìn trúng ai rồi?”

“Anh ấy chắc chắn đang nhìn chị Lục Ngư.”

Lục Ngư, một trong những khách mời nữ lần này, trước kia đã từng đóng chung một bộ phim cổ trang với Lục Trạm, vào một vai nữ phụ của phụ không danh không phận.

Địa vị của hai người hiển nhiên không cùng một cấp, nhưng do năm ngoái bọn chó săn chụp được tấm hình mơ hồ trông giống hai người họ đang cùng nhau ăn cơm, bầu không khí rất mờ ám.

Giờ đây lời đồn này lại càng trở nên chân thật.

Một lúc sau, một bình luận tương tác cao xuất hiện, có quan điểm khá mới mẻ.

“Mọi người không cảm thấy cái góc độ lúc nãy, hình như anh ấy không phải là đang nhìn Lục Ngư mà là cái anh chàng đẹp trai bên cạnh sao?”

“Uầy, anh chàng này cũng đẹp trai dữ, tui còn chưa gặp cái kiểu tạo hình bướng bỉnh như này bao giờ, ảnh tên Chu Dã.”

“Không thể nào, không phải đâu, đúng không anh Trạm?”

“Sao lại không, anh Trạm là người Thành Đô đó, nhà nhà đều biết ở đây ngoại trừ đại lộ Thành Đô và cái cột điện là thẳng, những thứ khác đều cong hết á.”

“Duma, là “anh dâu” hả, tôi càng muốn nhảy.”