Thập Niên 80: Vô Sinh? Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 14

Những người xung quanh hóng chuyện lập tức tỏ vẻ đồng tình, "Cô gái này nói đúng! Vợ chồng sống với nhau, làm sao có thể tránh khỏi mâu thuẫn? Vợ chồng đàng hoàng ai lại đi ly hôn?"

"Đúng vậy! Cô gái trẻ, cô mau về nhà đi!"

Khóe miệng Tô Nguyệt khẽ nhếch lên, hưởng thụ lời khen ngợi của mọi người với vẻ mặt dịu dàng.

"Tại sao phải ly hôn? Chuyện này phải hỏi chị họ tốt của tôi đây này! Lúc chị ôm chồng tôi, sao chị không nghĩ đến việc sẽ ảnh hưởng đến hôn nhân của chúng tôi?" Trước đây Tô Mạt luôn bị cô ta chọc giận, nói năng không suy nghĩ, hôm nay cô rất bình tĩnh, thản nhiên nói ra những lời trước đây không thể nói ra khỏi miệng.

Mọi người lập tức ồ lên kinh ngạc, gió đã đổi chiều, họ nhìn Tô Nguyệt và Lục Thâm với ánh mắt lên án.

Tô Nguyệt không ngờ Tô Mạt lại nói thẳng ra những lời này trước mặt mọi người, cô ta nhất thời không kịp trở tay, xấu hổ muốn độn thổ.

"Chuyện này, chuyện này là hiểu lầm..."

"Hóa ra là hồ ly tinh quyến rũ chồng người khác!" Một người phụ nữ trung niên cũng từng bị chồng phản bội lập tức tức giận lên tiếng, bà ta nhìn chằm chằm Tô Nguyệt bằng ánh mắt sắc bén, khinh bỉ nói, "Phì! Đồ con gái hư hỏng!"

Lục Thâm lập tức chắn trước mặt Tô Nguyệt, "Chị, xin chị chú ý lời nói..."

"Chú ý cái con khỉ! Anh dan díu với loại con gái hư hỏng, cũng không phải thứ tốt đẹp gì!" Người phụ nữ trung niên kia chiến đấu rất hăng, bà ta quay sang nói với Tô Mạt, "Cô gái trẻ, tôi ủng hộ cô ly hôn! Loại gian phu da^ʍ phụ này phải trói chặt lại! Đừng có ra ngoài hại người khác nữa!"

Lục Thâm lập tức cảm thấy mất mặt, từ trước đến nay chưa từng có ai chỉ thẳng mặt anh ta mà mắng chửi như vậy.

Lại nhìn sang Bùi Lương, vậy mà cậu ta lại đang hóng chuyện một cách thích thú, thậm chí còn giậm chân theo người phụ nữ trung niên đang mắng chửi kia! Anh ta tức đến mức muốn hộc máu.

Anh bạn à, rốt cuộc cậu đứng về phía ai vậy?

Đúng là chọn bạn mà chơi lầm!

"Tô Mạt, chuyện của chúng ta về nhà đóng cửa bảo nhau, ly hôn đâu phải chuyện gì vẻ vang! Tôi là đàn ông thì không sao, cô là phụ nữ, ly hôn rồi thì sau này sống kiểu gì?"

"Yên tâm, tôi nhất định sẽ sống tốt hơn anh!" Tô Mạt nói từng chữ một.

Chu Tú Chi đột nhiên đưa tay đẩy Lục Thâm một cái, bà ta là người ăn uống đầy đủ nên rất khỏe mạnh, trực tiếp đẩy Lục Thâm ngã nhào xuống đất.

"Cô gái trẻ, đừng sợ lời anh ta nói! Sau này ly hôn rồi, tôi sẽ giới thiệu đối tượng cho cô, cô xinh đẹp như vậy, tôi có đứa cháu trai rất xứng đôi với cô!"

Lưu Sanh thấy bà chị này lợi hại như vậy, dọa đến mức Tô Nguyệt òa khóc, cô nàng liền thêm dầu vào lửa, kể hết những chuyện xấu xa của nhà họ Lục cho bà chị nghe.

Cuối cùng, bà chị kia kinh ngạc trước sự trơ trẽn của nhà họ Lục, bà ta phun nước bọt, dẫn đầu đám đông đang hừng hực khí thế hô hào ly hôn.

"Ly hôn! Ly hôn! Ly hôn!"

Nhân viên phục vụ của quán cà phê cũng ngây người!

Họ có cảm giác như nơi này không phải là quán cà phê, mà là văn phòng ly hôn.

Lần đầu tiên thấy ly hôn mà náo nhiệt như vậy.

Tô Nguyệt khóc đến mức khàn cả giọng, sớm biết thế này thì hôm nay cô ta đã không đến quán cà phê rồi, không những không gặp được Chu Liệt mà còn bị mắng chửi một trận!

Cô ta hận không thể chết đi cho rồi!

Cuối cùng, cô ta và Lục Thâm như chuột chạy qua đường, vội vàng chạy ra khỏi quán cà phê.