"Cậu nói thử xem năm nay Kỷ Thanh Lê có thể đánh bại Tân Dã được không?"
Cuộc thi Thiết kế Sáng tạo Cúp Tinh Hoả đang diễn ra vô cùng sôi nổi, dưới khán đài chật kín người, câu hỏi ấy liên tục được bọn họ nhắc đi nhắc lại.
Họ không quan tâm đến có bao nhiêu tác phẩm tham gia, chỉ chăm chú vào kết quả cuối cùng.
Kỷ Thanh Lê hay là Tân Dã.
"Thật khó mà nói được, Tân Dã ở trường mình nổi tiếng như thế, trời ạ, đường nét cơ bắp của anh ấy thật quá đẹp."
"Lần này là thi tác phẩm chứ không phải thi dáng vóc, các cậu nhìn bức tượng bốn thần thú Đôn Hoàng của anh Kỷ mà xem, có ý nghĩa nghệ thuật biết bao."
"Nhưng cây gậy dẫn đường bay của Tân Dã cũng không tệ, vừa ngầu vừa sáng tạo!"
"Hừ, hội sinh viên đúng là biết gây chuyện, biết rõ mối quan hệ của hai người đó, lại còn xếp chỗ ngồi cạnh nhau, chẳng phải cố ý đổ thêm dầu vào lửa sao!"
Tiếng bàn tán của họ ngày càng lớn, như thể cố tình muốn cho người trong cuộc nghe thấy.
Kỷ Thanh Lê bước đi trong đám đông, cậu đã quá quen thuộc với điều này.
Cô em gái phụ trách điểm danh nhìn thấy cậu, mặt đỏ bừng, vội đưa tờ đăng ký cho cậu.
Kỷ Thanh Lê với dáng vẻ điển trai, lưng thẳng tắp, ánh mắt có chút xa cách, khuôn mặt thanh tú thoát tục, thỉnh thoảng khi cậu cười lại mang đến cảm giác như gió xuân ấm áp.
Nghe nói ngay từ ngày đầu tiên đăng ký, cậu đã được hội sinh viên và một số câu lạc bộ chú ý, suýt chút nữa bọn họ còn nảy tranh cãi vì cậu.
Kỷ Thanh Lê đi vài bước, nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh đồng đội của mình.
Khang Trạch đang nói chuyện với người khác, thấy Kỷ Thanh Lê liền nắm lấy tay cậu, đặt lên ngực trái của mình, mặt đầy vẻ khó chịu:
"Kỷ Thanh Lê, cậu cảm nhận nhịp tim của tôi đi!"
Ánh mắt Kỷ Thanh Lê thoáng dừng lại, nhưng vẫn phối hợp đặt tay ở đó một lúc, nghiêm túc nói: "Bao lâu rồi cậu không đi tập gym hả?"
Khang Trạch: "......"
Thật ra là từ khi mua thẻ đến giờ cậu ta chưa hề đi lần nào.
"Hừ, lúc này rồi mà cậu còn nói chuyện đó!"
Khang Trạch trừng mắt, nắm lấy vai cậu, lắc qua lắc lại: "Tôi căng thẳng sắp chết rồi đây này!"
"Có nhất thiết phải căng thẳng như vậy không?"
"Đương nhiên rồi! Cậu đã chuẩn bị cho việc này lâu như vậy, chẳng lẽ không muốn mang bốn thần thú đi giành giải quốc gia sao?" Khang Trạch nói nhỏ.
Kỷ Thanh Lê nhìn về phía trước, bốn tượng thần thú họ làm đang được đặt trong hộp trưng bày, nhiều sinh viên đang vây quanh đó chụp ảnh.
Cuộc thi này có liên quan đến giải thưởng quốc gia, có giá trị rất cao.
Nói không muốn chiến thắng chắc chắn là giả.
Dù cho tác phẩm này được các thầy cô và sinh viên đánh giá cao, nhưng mỗi trường chỉ có một đội được tham gia cuộc thi toàn quốc.
Kỷ Thanh Lê suy nghĩ một lúc, lấy tai nghe từ trong túi ra rồi hỏi người bên cạnh: "Nghe chung không?"
Giọng đọc của một streamer nổi tiếng lúc 9 giờ tối - "Gõ cửa lúc nửa đêm"
Kỷ Thanh Lê là một người mê giọng đọc.
Mỗi khi căng thẳng, cậu sẽ nghe thứ này, cảm giác như từ đầu đến chân đều được vuốt ve, chẳng còn chút lo lắng nào.
Khang Trạch run lên: "Cậu tha cho tôi đi, lần nào người kể chuyện này cũng đọc truyện kinh dị, nghe xong chắc chắn tô ngủ sẽ gặp ác mộng đấy."
Cậu ta cũng không hiểu, sao người bạn cùng phòng của mình trông nho nhã thanh tú vậy mà sở thích lại kỳ quái đến thế.
Kỷ Thanh Lê nghe vậy cũng không ép buộc.
Vừa đặt tai nghe lên, sáu người khác từ phía sau bước tới.
Họ mặc áo phông đen in chữ "Kỹ sư cơ khí", từng người một đều có vóc dáng cao lớn, bước đi mạnh mẽ, khí thế đầy uy lực.
Nơi họ đi qua, những cuộc bàn tán về Kỷ Thanh Lê và Tân Dã đều im bặt, chuyển sang thì thầm.
Tân Dã đi cuối cùng trong nhóm đó.
Ánh mắt anh nhìn xuống, liếc qua bàn tay của Khang Trạch đang đặt trên vai Kỷ Thanh Lê, lông mày khẽ nhíu lại, rồi ngồi xuống ở vị trí cách một hàng ghế.
Năm ngoái, họ là đối thủ cạnh tranh, năm nay lại cùng là ứng viên sáng giá.
Lúc này hai người họ lại còn ngồi gần nhau như vậy, lời nói xung quanh cũng ít lại, bầu không khí có chút vi diệu.
Kỷ Thanh Lê liếc mắt nhìn sang bên cạnh, đập vào mắt là bắp tay cuồn cuộn và đường nét cơ bắp rõ ràng trên cánh tay của Tân Dã.
"Kỷ Thanh Lê, sắp bắt đầu rồi." Khang Trạch ở bên cạnh xoa xoa lòng bàn tay.
Kỷ Thanh Lê vội thu lại ánh nhìn.
Hai người dẫn chương trình một nam một nữ đi lên sân khấu, khung cảnh dần yên tĩnh.
"Xin được gửi lời chào nồng nhiệt đến các thầy, các cô và các bạn học sinh thân mến...."
"Chào mừng mọi người đã tham gia buổi lễ trao giải của Cuộc thi Thiết kế Sáng tạo Cúp Tinh Hoả."
Sau vài lời mở đầu, màn hình lớn bắt đầu hiển thị các tác phẩm tham gia.
Các giáo viên trong ban giám khảo lần lượt lên sân khấu, theo thứ tự mà đánh giá từng tác phẩm.
Từ thời khắc này, tất cả các đội đều trở nên vô cùng căng thẳng.
Dù đa số đều biết mình không có cơ hội đạt giải nhất, nhưng với công sức đã bỏ ra, họ vẫn muốn nghe từ lời nhận xét của giám khảo để đoán được thứ hạng của mình.
Cho đến khi đội cuối cùng kết thúc.
Người dẫn chương trình bắt đầu công bố danh sách giải thưởng:
"Đội đạt giải nhất Cuộc thi Sáng tạo Sinh viên Lần thứ 24, và sẽ đại diện trường tham gia cuộc thi toàn quốc là——"
"Đội đến từ Khoa Cơ khí và Tự động hoá, "Kỹ sư cơ khí"!"
"Xin mời Viện trưởng Vương lên trao giấy chứng nhận và vé tham dự cuộc thi toàn quốc!"