Bé Cưng An An Bị Nghe Thấy Tiếng Lòng Rồi!

Chương 5

Cầm tờ kết quả kiểm tra, Hứa Tinh Nghị càng xem càng thấy khó tin.

"Thời buổi này rồi mà vẫn còn có người bị suy dinh dưỡng sao? Trên người còn nhiều vết thương như vậy, rõ ràng là bị bạo hành, đánh đập lâu ngày mà ra, có thể sống đến bây giờ, nhóc con, em coi như là kỳ tích đấy."

"Cái gì! Cục bột nhỏ bị bạo hành sao? Mẹ kiếp, một đứa bé nhỏ như vậy, tên đó bị điên à!"

Tuy Hứa Trạch Thụy cũng cảm thấy trẻ con đôi khi rất phiền phức, nhưng anh ta cũng chưa phát rồ đến mức ngược đãi trẻ con!

"Ừm, vết thương trên người thằng bé anh đã bảo y tá xử lý rồi, truyền dịch dinh dưỡng cũng xong rồi, tiếp theo em định làm như thế nào?"

"Hả? Thế nào là thế nào?"

"Người là do em nhặt về, em hỏi anh?"

Hứa Trạch Thụy ghé vào mép giường, đưa tay chọc chọc vào khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại, đầy đặn của Hứa Như An: "Nhóc con, sao em lại đáng thương vậy?"

[...]

[Tôi cũng muốn biết lắm! Trong cốt truyện, tôi chỉ được nhắc đến sơ qua thôi, đến giờ tôi vẫn chưa chết, tôi cũng thấy hoang mang lắm, có điều cũng cảm ơn các người đã không gϊếŧ tôi!]

"Hay là để anh nhận nuôi em đi, nghĩ lại thì để em làm con trai anh cũng không tệ."

[Cái gì! Cái đệch! Tôi từ chối, tôi kiên quyết không đồng ý!]

Hứa Như An trợn trắng mắt, lên tiếng: "Em không muốn!"

[Cái gì vậy, anh muốn làm ba của ông đây hả! Cho anh mặt mũi đấy! Tôi mới không muốn làm con trai của một tên não yêu đương liếʍ chó đâu!]

"Nhóc con, em ghét bỏ anh à?"

[Vô nghĩa! Ghét muốn chết!]

Hứa Như An quay đầu sang một bên, vừa lúc đối diện với ánh mắt dò xét của Hứa Tinh Nghị.

Hứa Như An vội vàng cúi đầu, không dám nhìn vào mắt anh hai.

"Bản thân em còn là trẻ con, còn muốn làm ba người ta, không ghét bỏ em thì chẳng lẽ còn phải tranh nhau làm con trai em à?"

"Này, anh hai, lời này của anh em nghe không lọt tai chút nào, cho ba mươi giây để rút lại ngay lập tức!"

"Trẻ con."

[Trẻ con.]

Trời đất, cục bột nhỏ này thế mà đồng thanh với anh hai!

"Anh hai, thật ra nhìn kỹ thì anh và cục bột nhỏ này cũng khá giống nhau đấy, đừng nói cục bột nhỏ là con riêng của anh hai đấy nhé?"

Nghe vậy, Hứa Như An lại trợn trắng mắt, câu nói này của anh ta đã chứng minh rõ ràng anh ta chính là một tên ngốc.

Chính anh ta và Hứa Tinh Nghị là anh em, nếu Hứa Như An mà giống Hứa Tinh Nghị, vậy chẳng phải là Hứa Như An cũng giống anh ta sao?

Thế là vấn đề lại quay về ban đầu, Hứa Như An lộ ra vẻ mặt cực kỳ ghét bỏ, nhưng hiện tại cậu đang cúi đầu nên Hứa Trạch Thụy không nhìn thấy, nếu không anh ta lại làm ầm ĩ lên cho mà xem.

"Hứa Trạch Thụy, đầu óc em nên để anh chữa trị cho rồi, nếu không thì thật sự hỏng mất!"

"Khụ khụ... Anh hai đừng giận, em chỉ đùa chút thôi."

Truyền dịch dinh dưỡng sắp xong, lúc này Hứa Tinh Nghị mới lên tiếng: "Cho người đi điều tra thân phận của cục bột nhỏ đi, nếu được thì nhà chúng ta nhận nuôi nó, để nó trở thành con nuôi của nhà họ Hứa."

"Anh hai, ý kiến này hay đấy, em sẽ bảo người đi điều tra ngay."

Bản thân Hứa Trạch Thụy là sếp lớn của Liên minh Hacker, sau khi dặn dò xong, rất nhanh sau đó, cấp dưới đã gửi đến thông tin của cục bột nhỏ.

[Họ và tên: Hứa Như An, tuổi: 3 tuổi.]

[Ba mẹ: Đều là trẻ mồ côi, mấy năm trước gia đình ba người sống rất hạnh phúc, sau đó vì công ty hai người làm ăn thua lỗ, nợ nần chồng chất, không chịu nổi áp lực nên đã cùng nhau nhảy lầu tự tử, để lại đứa con trai Hứa Như An bơ vơ không ai chăm sóc, sau đó bị bỏ rơi bên ngoài...]

Nghe được hoàn cảnh của mình, Hứa Như An không khỏi đỏ hoe mắt. Hoá ra cậu thật sự rất đáng thương!

"Đã như vậy, chuyện nhà chúng ta nhận nuôi cục bột nhỏ coi như dễ làm rồi."

"Ừm, lát nữa chúng ta đưa thằng bé về nhà luôn, nói chuyện với mấy người kia một chút, chắc là không có vấn đề gì đâu."

Cứ như vậy, sau khi Hứa Trạch Thụy và Hứa Tinh Nghị bàn bạc quyết định, Hứa Như An sắp sửa trở thành cậu ấm nhà họ Hứa.

[Không ngờ cốt truyện lại phát triển theo hướng này, cũng tốt, cuối cùng mình cũng không cần phải chết rồi.]

[Không đúng, cả nhà họ Hứa đều là nhân vật phụ trùm phản diện, bọn họ đều không có kết cục tốt đẹp, không chết thì cũng tàn phế, bây giờ mình sắp sửa trở thành một phần tử trong đó, chẳng lẽ mình cũng sẽ rơi vào kết cục bi thảm sao?]

Càng nghĩ Hứa Như An càng bực bội, cuối cùng chỉ có thể âm thầm thở dài một hơi, thôi, tới đâu hay tới đó, ít nhất cậu đã xem qua toàn bộ cốt truyện, khi cần thiết thì tự bảo vệ mình hoặc nhắc nhở bọn họ một chút, chắc là không có vấn đề gì lớn đâu.