Tôi tốt bụng thuyết giảng cho nó:
"Vườn hoa của tôi, bồ nhí và con riêng đều không được phép vào."
"Nhớ chưa?"
"Nhớ rồi thì cút"
Vừa đúng, mẹ Hạ Ân Tranh là bồ nhí, mà cô ta là con gái riêng, mặt mũi bị xé nát, lúc này trong mắt đã sớm chứa đầy nước mắt, từng giọt rơi như châu như ngọc.
Nó không chịu đi, đáng thương nói:
"Chị, em biết chị không thích em, muốn đuổi em ra khỏi nhà này, nhưng mẹ em không phải là bồ nhí! Khi đó, bố và mẹ chị đã hết tình cảm gì với nhau rồi, hơn nữa..."
Giọng nói mảnh mai yếu ớt đó tựa như chứa vạn mũi kim độc.
"Hơn nữa em nghe nói, mẹ chị tinh thần không được bình thường. Ban đầu vì muốn che giấu điều này nên mới ở với bố, nếu không, làm sao bà ấy có thể sinh ra chị được?"
Vừa dứt lời, các nữ sinh phía sau Hạ Ân Tranh liền bật cười, thỉnh thoảng nói vài câu giễu cợt: "Con gái của kẻ tâm thần cũng là kẻ tâm thần" lọt vào tai tôi.
Bọn họ nhắc đi nhắc lại ba chữ này giống như nguyền rủa tôi.
Tôi biết bọn họ cố ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ tôi, muốn thấy tôi phát điên, sau đó nói cho cả thế giới biết, nhìn xem, Hạ Lai Nhân trăm phần trăm tâm thần giống như mẹ cô ấy.
Đáng tiếc......
Tôi nhảy xuống khỏi xích đu, bẻ một bông hồng từ bụi hoa bên cạnh.
Những chiếc gai nhọn kia đâm vào lòng bàn tay tôi nhưng tôi không cảm thấy đau.
Tôi đi tới trước mặt Hạ Ân Tranh, mỉm cười, dùng bàn tay đầy máu bóp cằm nó.
Sau đó, nhét thân hoa hồng đầy gai nhọn vào trong miệng nó, chỉ chừa ra một nụ hoa màu đỏ tươi.
"Cô nói đúng," tôi nhận lấy chiếc khăn tay quản gia đưa tới, xoa xoa tay, "Mẹ tôi có bệnh, tôi cũng vậy."
Giây tiếp theo, tiếng hét đứt quãng của Hạ Ân Tranh vang khắp biệt thự.
Bác sĩ ở nhà đợi đến đêm khuya.
Ngày hôm sau, dưới mắt bố tôi một vùng xanh đen, hơi thở mong manh thông báo với tôi, ba ngày sau, tôi và Thẩm Tu Niên sẽ đính hôn. Gấp thế à.
Thẩm Tu Niên bị ông nội đánh một trận, bây giờ đoán chừng ngay cả giường cũng không xuống được, vậy ba ngày sau đính hôn... như thế nào? Tính khiêng anh ta đến bữa tiệc à?
Bố tôi im lặng hồi lâu, cảm thấy hơi chột dạ:
"Đấy không phải là chuyện con cần quan tâm."
Nhưng rất nhanh, quản gia nhanh nhẹn đi nghe ngóng tin tức cho tôi, biết được Thẩm Tu Niên quả thật không cách nào tham dự tiệc đính hôn, nghe nói hiện giờ anh ta còn đang mê sảng do vết thương nhiễm bị trùng lên cơn sốt.