Cả Nhà Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Tôi, Tay Không Xé Nát Kịch Bản Rác Rưởi

Chương 3

Anh cả Thẩm Dự hiện đang quản lý Tập đoàn Thẩm Thị. Ba của họ, ông Thẩm Hồng, đã dần dần rút lui khỏi thương trường. Anh cả là một người rất trầm tĩnh và nhạy bén trong kinh doanh.

Anh hai Thẩm Trạch mở một công ty thiết kế, chủ yếu là thiết kế trang sức và quần áo. Bản thân anh ấy cũng là nhà thiết kế chủ chốt của công ty. Anh ấy mở công ty vì ước mơ của mình và được gia đình rất ủng hộ.

Anh ba Thẩm Trì khi còn học đại học đã tình cờ lọt vào mắt xanh của một vị đạo diễn. Bản thân anh ấy cũng có hứng thú với diễn xuất nên đã gia nhập giới giải trí và giờ đây đã là Ảnh đế với hàng triệu người hâm mộ.

Anh tư Thẩm Diệu từ nhỏ đã được ông nội nhận định là có tố chất làm quân nhân nên đã được gửi đi nhập ngũ. Đáng lẽ ra anh ấy cũng không ở nhà, nhưng lần này anh ấy trở về là vì nhiệm vụ. Nhiệm vụ này đòi hỏi anh ấy phải sử dụng thân phận cậu chủ nhà họ Thẩm.

Thẩm Xán bước đến phòng ăn, định chào ba mẹ và các anh, nhưng bất ngờ bị thu hút bởi một người phụ nữ lạ mặt trên bàn ăn. Người này là ai?

Nhìn thấy ánh mắt của con trai, Liễu Ngọc Mân mỉm cười giới thiệu: "Xán Xán, con ngồi đi. Đây là bạn thân của mẹ từ thời còn đi học."

[Vậy đây chính là người phụ nữ ban đầu ở nhờ nhà chúng ta, sau đó lại lấy danh nghĩa hợp tác làm ăn với mẹ để mở thẩm mỹ viện, kết quả là gây ra hàng loạt vụ sự cố y khoa.]

[Sau đó, bà ta đổ hết trách nhiệm lên đầu mẹ, khiến mẹ mất hết mặt mũi trong giới phu nhân hào môn. Đây không phải bạn thân, đây là kẻ thù không đội trời chung!]

Nụ cười trên khuôn mặt Liễu Ngọc Mân bỗng cứng đờ. Có phải bà nghe nhầm không? Xán Xán không hé miệng, nhưng bà lại nghe thấy giọng nói của con trai, hơn nữa nội dung lời nói lại liên quan đến bạn thân của bà.

Quay sang nhìn chồng và các con, bà thấy nét mặt họ cũng hơi kỳ lạ. Không ai hiểu rõ chồng và các con hơn bà. Họ đồng loạt có biểu cảm kỳ lạ như vậy, rất có thể là cũng nghe thấy lời Xán Xán nói.

Nhưng lúc này không tiện hỏi han gì thêm, Liễu Ngọc Mân đành ngập ngừng giới thiệu tiếp: "Đây là dì Tăng của con."

Đáng lẽ ra bà phải bảo Thẩm Xán chào dì Tăng, nhưng không hiểu sao bà lại không muốn nữa. Nói xong, bà ra hiệu cho con trai ngồi xuống.

Thẩm Xán vừa ngồi xuống vừa nghĩ: [Đúng là họ Tăng, mình không những biết bà ta họ Tăng, mà còn biết tên là Tăng Mai nữa. Tăng Mai, Tăng Mai, đúng là hỏng*, hỏng hết. Mẹ mình gặp bà ta đúng là xui xẻo.]

(*)Nguyên văn là 霉 (méi) đọc đồng âm với chữ Mai của Tăng Mai.

[Bà ta nói bà ta bị bạo hành gia đình thảm khốc, mẹ mình cổ vũ bà ta hãy làm người phụ nữ độc lập, dũng cảm nói không với cuộc hôn nhân bất hạnh. Bà ta đồng ý rất dứt khoát, nói nhất định sẽ làm như vậy, sau đó lại giả vờ đau khổ để ở nhờ nhà họ.]

[Người thật sự muốn ly hôn thì hận không thể ly luôn ngay ngày hôm sau, làm gì có chuyện như bà ta, lúc nào cũng lấy cớ thoái thác, hỏi bà ta thì bà ta lập tức giả vờ đáng thương khóc rống lên.]

[Cuối cùng, nhờ vào việc ở nhờ mà bà ta quen biết được một người muốn nịnh bợ nhà bọn họ, sau đó lấy danh nghĩa của mẹ mình để lừa một khoản tiền đầu tư rồi bỏ trốn để mở thẩm mỹ viện.]

[Mở thì mở, nhưng bà ta lại không chịu làm ăn đàng hoàng. Trang thiết bị thì toàn đồ cũ, bác sĩ thì lại lởm, chỉ có kỹ thuật tiếp thị là đỉnh cao, lừa được một đống người.]

[Lúc đầu, khi mới xảy ra sự cố, bà ta không nghĩ đến chuyện giải quyết, cũng không muốn đuổi bác sĩ, vẫn muốn tiếp tục kiếm tiền bẩn.]

[Mặc dù cuối cùng cảnh sát đã trả lại sự trong sạch cho mẹ mình, nói thẩm mỹ viện đó hoàn toàn không liên quan gì đến mẹ, nhưng danh tiếng của mẹ mình trong giới phu nhân coi như hết.]

[Trước khi cảnh sát điều tra rõ ràng, mẹ bị mang tiếng là kiếm tiền bẩn, là phu nhân hào môn mà lại làm chuyện độc ác như vậy. Sau khi điều tra xong, mẹ lại bị mang tiếng là ngu ngốc, với trí thông minh đó mà cũng được gọi là phu nhân.]

[Sau chuyện đó, mẹ không dám bước chân ra khỏi nhà, cứ ra đường gặp những phu nhân khác là lại cảm thấy mọi người coi thường mình, dần dần trở nên trầm cảm.]

[Rõ ràng là mẹ chỉ vì tình nghĩa xưa cũ mà mù quáng, hơn nữa ai mà ngờ được bà ta lại làm những chuyện đó sau lưng mẹ chứ.]

[Nhưng người biết đặt mình vào vị trí người khác luôn ít, dù sao cũng không thể để cho kẻ lừa đảo này tiếp tục ở lại nhà mình được. Để mình nghĩ xem nên ám chỉ cho mẹ như thế nào đây.]