Nghiệt Đồ Có Bản Lĩnh Tới Đây Đánh Ta

Chương 21

Nham thạch quái có chút sợ hãi, chủ yếu là nó không biết người này có hậu chiêu gì đang chờ mình.

Nàng nhất định là muốn thừa dịp chính mình động thủ lúc lại phản sát chính mình, người này tâm cơ quá nặng.

Thấy nham thạch quái nửa ngày cũng không có động tĩnh, Thượng Nguyên chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, rống giận: "Động thủ!"

Nham thạch quái hoảng sợ, đây là lần đầu tiên có người dám rống lên với nó.

Thật kinh khủng.

Nham quái không dám phản kháng, run rẩy giơ tay lên khoa tay múa chân trước mặt Thượng Nguyên.

Lạch cạch.

Trên má Thượng Nguyên bị rạch một vết máu nho nhỏ.

Nhất thời mặt liền đen lại.

Nàng có thể chấp nhận cái chết, nhưng nàng không thể chấp nhận cái chết xấu xí...

Mẹ nó gϊếŧ thì gϊếŧ, hủy dung người là có ý tứ gì a uy!

Thượng Nguyên tức giận nhặt cành cây trên mặt đất đem nham thạch quái mãnh liệt đánh một trận, "Bảo ngươi vạch mặt ta!

Nham thạch quái ôm đầu khóc rống, nhân loại này quả nhiên là cao thủ hắn không thể trêu vào!

Thật đáng sợ! Thật muốn chạy trốn! Thật muốn về nhà tìm mẹ!

Nghĩ đến Hách Liên còn chờ Cửu Chuyển Đan Dương Thảo của mình cứu mạng, Thượng Nguyên liền quyết định trở về cứu Hách Liên trước, ngày khác lại đến tìm nham thạch quái uất ức giúp mình giải thoát.

Vì thế để lại lời nhắn cho nham thạch quái, "Ngươi cứ ở chỗ này chờ, mấy ngày nữa ta tới tìm ngươi.

Cũng mặc kệ nham thạch quái sợ tới mức run lẩy bẩy xoay người rời đi.

Bên ngoài huyệt động, Hách Liên đang mang theo Ngọc Hàn Ninh và Tiết Nghiêu chờ.

Tiết Nghiêu không thể tưởng tượng nổi, "Nếu có tu vi, cô ấy không cần phải che giấu trước mặt chúng ta mới đúng, tu vi cô ấy cao chúng ta mới không dám động đến cô ấy phải không?"

Hách Liên nghĩ đến mình từng thăm dò mạch đập của Thượng Nguyên, khi đó hắn lại không thể trực tiếp nhìn ra tu vi Thượng Nguyên rốt cuộc là có hay không, vì thế mới sử dụng kế sách này.

"Cái này dưới động có Nguyên Anh quái vật khí tức, độn hình đảo đáy nham thạch không so với địa phương khác tảng đá, chúng nó cùng tử lan sam rễ cây rắc rối đều là vật sống, như vậy mới khiến cho độn hình đảo có thể tại thời gian trên biển tự do du đãng, chỉ bất quá nha..."

Hách Liên ngữ khí nhàn nhạt, trong mắt thần sắc băng hàn như tuyết, "Cấu tạo đặc thù như vậy có thể ngăn cách hết thảy thiên tài địa bảo bên ngoài, mặc cho hắn là yêu ma quỷ quái, Thiên Vương lão tử cũng không phát huy được chút công hiệu nào.

Ngọc Hàn Ninh trên mặt tươi cười ôn hòa, "Cho nên đi xuống, nàng có được tất cả hộ thân pháp bảo đều sẽ mất đi hiệu lực, nếu như nàng có ý che dấu tu vi, nhất định là đấu không lại phía dưới Nguyên Anh quái vật, muốn sống mạng nhất định phải đem chính mình ẩn dấu tu vi phóng thích, lúc đó tu vi của nàng đến tột cùng có bao nhiêu tán phát ra chúng ta sẽ biết được..."

Hả? Các ngươi đều đang chờ vi sư?

Ngọc Hàn Ninh còn chưa nói xong, một cái đầu xám xịt đã chui ra khỏi động đất, chính là Thượng Nguyên.

Ba đồ đệ đều không hẹn mà cùng lui về phía sau một bước.

Tình huống thần mã!

Sư phụ về rồi à?

Nàng, không hề tu vi trói gà không chặt một cái nữ oa, lại có thể ở bất kỳ pháp bảo đều mất đi hiệu lực địa phương đối mặt một cái Nguyên Anh kỳ quái vật còn sống trở về!

Chỉ có thể có một nguyên nhân, đó chính là nàng quá lợi hại......