Omega Ngốc Nghếch Trói Buộc Hệ Thống Quay Ngược Thời Gian

Chương 24: Hỏi kỹ một chút

"Đừng giả vờ ngây thơ." Giản Dục Hành nhẹ nhàng vỗ má omega, "Còn cả chuyện cửa thang máy ở công ty, cũng là cậu giở trò quỷ phải không?"

"Tôi sợ quỷ." Tống Nhược Thần nói, "Không giở trò quỷ."

Giản Dục Hành: "..."

"Tống Nhược Thần, tôi là ai?" Giản Dục Hành hỏi.

"Anh là nhân vật trong sách." Tống Nhược Thần trả lời.

Giản Dục Hành: "..."

Không khí xung quanh tràn ngập mùi rượu vang, nhịp thở của omega nhanh hơn bình thường, ánh mắt cũng trở nên mơ màng.

Thư ký hoàn hảo, say rồi.

"Nhị thiếu gia, xe đã sẵn sàng rồi." Trợ lý Cung xông vào, "Để tôi đưa anh về?"

"Ừm." Giản Dục Hành gật đầu, tiện tay túm lấy đôi tai thỏ lông xù bên cạnh và kéo người khỏi ghế, "Đưa cả con này theo."

Dù bình thường có ghét nhau đến đâu thì cũng không thể để một omega say xỉn lang thang bên ngoài, đây là điều mà ai cũng biết.

Trợ lý Cung hoảng hốt nhìn ông chủ của mình đang lôi kéo thư ký Tống bằng đôi tai thỏ trên áo, rồi nhét người vào xe.

"Anh cũng có ngày này." Trợ lý Cung cười toe toét.

"Cứ nói lớn tiếng thêm chút nữa đi, tôi đảm bảo anh sẽ không sống qua ngày hôm nay." Thư ký Tống nói.

Cung Hoả rụt cổ

Tống Nhược Thần: “Khò khò”

Hệ thống: “Khò khò khò”

“Địa chỉ” Giản Dục Hành hỏi, “Trợ lý Cung, lên cơ sở dữ liệu kiếm đi.”

"Đã tìm kiếm." Trợ lý Cung nhập tên khu chung cư vào bản đồ thông minh, "Địa chỉ của thư ký Tống là biệt thự số 21, khu đình Vũ Trúc."

"Tên này lại trộm xăng xe của chúng ta rồi." Trợ lý Cung nói, "Ngày mai phải bắt cậu ta trả tiền xăng."

Trợ lý Cung vừa định đạp ga, bản đồ thông minh đột ngột lên tiếng:

"Đã đến gần điểm đến, dừng định vị."

Trợ lý Cung: "?"

Giản Dục Hành: "..."

"Cái này bị trục trặc rồi à?" Trợ lý Cung nhập lại một lần nữa.

"Bắt đầu định vị, cách đích đến 10 mét, dự kiến thời gian lái xe 2 giây, đi bộ 10 giây."

"Sao cậu ta không đặt luôn bữa tối ở phòng khách nhà mình cho xong?" Trợ lý Cung nói.

Giản Dục Hành im lặng một giây, nhìn về phía tòa nhà chung cư bên cạnh khách sạn, mắt giật giật.

"Ở đây đợi tôi." Giản Dục Hành nói, "Tôi đưa cậu ta lên."

Trợ lý Cung hơi do dự: "Nhưng mà..."

"Không cần lo lắng." Giản Dục Hành nói, "Cậu ta không dám làm gì tôi đâu, tôi sẽ quay lại ngay."

Giản Dục Hành xách theo "con thỏ say" và đi vào thang máy của tòa nhà chung cư.

Tống Nhược Thần say khá nặng nhưng không hề quậy phá, ngoan ngoãn để alpha nắm lấy cổ tay và đi về phía trước, điều này khiến cho bản năng muốn kiểm soát của alpha được thỏa mãn một cách lớn nhất.

Giản Dục Hành quay đầu nhìn người mình đang nắm tay.

Vẫn chưa thể xác định được chính xác liệu người này có phải là thủ phạm hay không, hôm nay cậu say như vậy rồi, đành phải bỏ qua vậy.