Omega Ngốc Nghếch Trói Buộc Hệ Thống Quay Ngược Thời Gian

Chương 16: Vị nho

"Tâm tĩnh tay vững thì mới khắc gỗ được..." Thiền sư phun ra một ngụm trà, "Này, thí chủ, thí chủ đang gọt bút chì đấy à!"

Tại tập đoàn Tiêu Thập, Tống Nhược Thần lịch sự giơ tay mời Giản Phong, nhân vật công chính của truyện gốc, vào phòng họp.

"Giám đốc Giản." Tống Nhược Thần nói, "Khách hàng đã đợi anh rồi."

"Được rồi." Giản Phong nói, "Làm tốt lắm, thư ký Tống."

"Quá khen rồi." Tống Nhược Thần nói, "Tăng lương 2 vạn là được rồi, không cần nhiều đâu."

Giản Phong: "?"

Ngoài phòng họp, các nhân viên không ngớt lời khen ngợi.

"Cách tiếp khách mẫu mực quá." Một nhân viên nói, "Thư ký Tống làm quá tốt rồi."

"Ừm không dám." Tống Nhược Thần nói.

[Đúng là không dám đâu.]

[Tiếp khách nhầm một lần, rồi lại khoe khoang trà đạo mà úp cả tách trà vào đầu khách hàng một lần.]

[May mà có tôi, mới giữ được danh tiếng cho thư ký Tống đấy.]

"Hổ béo." Tống Nhược Thần hỏi, "Chúng ta còn bao nhiêu đồng xu quay lại?"

[Còn 30 giây thôi.]

Hai nhân vật chính công và thụ đều bận rộn với công việc trong hai ngày nay nên không gặp nhau, điểm tình cảm không hề thay đổi, bên phía Tống Nhược Thần cũng không có thêm thu nhập.

"Vậy phải tiết kiệm thôi." Tống Nhược Thần nói, "Tao sẽ cai nghiện quay lại một ngày."

Vùng ngoại ô, Giản Dục Hành cầm một cây gậy gỗ rời khỏi phòng thiền.

"Chúc mừng lão đại." Cung Hoả đang ngồi uống trà trong sân đón anh, "Lại tạo ra một tác phẩm... trừu tượng nữa rồi."

Góc miệng Giản Dục Hành khẽ nhếch lên, anh xoay xoay cây gậy trong tay rồi vung tay ném đi.

Cung Hoả lấy cây gậy, quay đầu lại thì thấy Giản Dục Hành đã đi về phía bãi đậu xe.

Cung Hoả nhìn cây gậy trong tay, rồi lại nhìn về phía chiếc xe.

Thôi được rồi, tìm một cái hộp mà bỏ vào, mang về nhà nhị thiếu gia để trưng bày vậy.

Chiếc xe lao đi, cuốn theo một làn khói bụi. Ánh mắt của Giản Dục Hành lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Tôi muốn xin nghỉ phép thêm hai ngày nữa." Giản Dục Hành vuốt nhẹ mặt đồng hồ bên tay trái.

Thay vì bị động chờ đợi, chi bằng chủ động tìm hiểu, anh muốn xem xem rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.

"Áo ưng, cụ thể là dùng cách thức xấu xa để khiến đại bàng không ngủ."

Trên tivi trong phòng khách đang chiếu chương trình thế giới động vật.

Tống Nhược Thần cầm điện thoại, chọn cho mình gói khám sức khỏe. Các hạng mục khám sức khỏe trong thế giới ABO khá phức tạp, cậu không hiểu rõ lắm, sợ bỏ sót cái gì nên đành phải nhắn tin cho Yến Từ.

[Tống Nhược Thần: 0.0, phu nhân xem thử, gói nào tốt hơn?]

[Yến Từ: 0.0, gói 1 hoặc gói 5, mình thấy đều ổn cả, còn tặng thêm kiểm tra độ tương thích nữa.]

[Tống Nhược Thần: Vậy chọn gói 5 đi, gói này tặng kèm bữa sáng.]

Tống Nhược Thần nhanh chóng đặt gói khám sức khỏe, hẹn giờ khám vào ngày mốt.

[Tống Nhược Thần: Phu nhân chưa ngủ à?]

[Yến Từ: Lại bị anh trai mắng rồi, anh ấy vào livestream chửi tôi.]

[Tống Nhược Thần: Mắng lại đi.]

[Yến Từ: Lời lành thì quen được nhiều người.]

[Tống Nhược Thần: Lời độc mồm thì sướиɠ hơn.]