Thi Show Sống Còn, Mọi Người Nghe Được Tiếng Lòng Ta Ăn Dưa

Chương 43: Mai Mối

Dịch Cảnh Thần ôm mèo, vừa bước ra khỏi nhà ăn thì đυ.ng ngay phải một người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp nhưng khí thế rất hung hăng.

Cô ta liếc mắt nhìn thấy con mèo, bàn tay với móng tay nhọn hoắt của cô ta thẳng tay chộp vào con mèo trong lòng Dịch Cảnh Thần.

"Đó là mèo của tôi, trả lại cho tôi!" Người phụ nữ dùng móng tay bấu chặt bụng mèo, dùng sức giật lấy.

"Meo!" Chú mèo con kêu lên thảm thiết.

Dịch Cảnh Thần nhíu mày, khéo léo né tránh, ôm chặt chú mèo nhỏ vào lòng. [Bị điên à?]

[Đúng là mụ điên!]

"Anh...!" Người phụ nữ muốn chất vấn anh là chửi ai điên.

Mở miệng mấy lần nhưng không thể phát ra tiếng, chỉ có thể tức giận chửi thầm trong lòng.

Dịch Cảnh Thần bị buộc phải nghe những lời rác rưởi trong tâm trí cô ta, từ vô số "ngôn ngữ C" đó, anh trích xuất được chút ít thông tin hữu ích.

[Ồ! Hóa ra cô ta chính là cô bạn gái khiến huấn luyện viên Cố xanh mặt kia!]

[Vì sáng nay huấn luyện viên Cố đề nghị chia tay với cô ta, không đòi hỏi gì cả, chỉ muốn giữ con mèo họ nuôi chung.]

[Kẻ tạo ra ánh sáng xanh này sợ mất đi cây ATM trung thành, nên đã chạy đến khu quay phim để đòi lời giải thích, kết quả vô tình làm mất mèo.]

Dịch Cảnh Thần vừa tổng kết xong một mẻ drama, ngước đầu lên, phát hiện "kẻ tạo ra ánh sáng xanh" và "cây ATM trung thành" vừa chạy tới, cùng đứng sững tại chỗ.

Bầu không khí vô cùng ngượng ngùng.

Dịch Cảnh Thần xót xa vuốt ve chú mèo.

[Chú mèo nhỏ có lỗi gì đâu? Hôm qua huấn luyện viên Cố bận chạy show, kẻ tạo ra ánh sáng xanh ở ngoài lăng nhăng, nó đã hai ngày không ăn gì rồi.]

[Vất vả lắm mới sống sót, vậy mà còn phải trở thành con bài mặc cả cho người yêu cũ cãi nhau... Haiz.]

Dao Dao nghe mà mặt mày tái mét, cũng cảm thấy dùng mèo để uy hϊếp đàn ông chẳng ổn chút nào.

Cô ta quay sang Cố Tư Quân, hung hăng chất vấn: "Cố Tư Quân, anh nhất quyết muốn chia tay với tôi sao?"

Cố Tư Quân không nói gì, mắt hơi đỏ, rõ ràng là đã lén lút khóc.

Dao Dao thấy anh như vậy, biết Cố Tư Quân vẫn còn yêu mình sâu đậm, liền ngạo mạn đòi hỏi: "Muốn chia tay cũng được. Anh làm trễ nải cuộc đời tôi bao nhiêu năm, đưa tôi 500 triệu tiền chia tay cũng không quá đáng đâu nhỉ?"

"Hả? 500 triệu?"

Dịch Cảnh Thần trợn tròn mắt, vẻ mặt đầy kinh ngạc.

[Đã là năm 4202 rồi mà vẫn còn người diễn cảnh "đưa tôi 500 triệu" sặc mùi phim truyền hình.]

[Hơn nữa cô ta nɠɵạı ŧìиɧ trước, vậy mà còn dám đe dọa huấn luyện viên Cố, đúng là mặt dày mày dạn, vô địch thiên hạ!]

"Ai...!" Dao Dao tức giận muốn mắng anh ta, nhưng vẫn không nói nên lời.

Cố Tư Quân như thể cuối cùng đã nhìn rõ người bạn gái mình yêu sâu đậm, anh cười chua chát, "Tại sao anh chia tay á? Những gì em đã làm, em tự hiểu rõ."

"Tôi đã làm gì?" Dao Dao lập tức cảm thấy bất an, biện minh mơ hồ, "Anh có phải đã nghe được gì đó? Những chuyện đó đều là tin đồn bịa đặt, không có bằng chứng..."

[Cần bằng chứng à?]

[Vậy thì cô hỏi đúng người rồi đấy~!]

Dịch Cảnh Thần khởi động chế độ ăn dưa, ôm mèo con mắt sáng rực.

[Tha cho huấn luyện viên Cố đi!]

[Tôi không chỉ cho cô có được cái búa mà còn có thể giới thiệu cho cô một người bạn trai mới nổi tiếng hơn, giàu có hơn, lai 8 dòng máu và còn biết cách dỗ dành con gái nữa~]