Thi Show Sống Còn, Mọi Người Nghe Được Tiếng Lòng Ta Ăn Dưa

Chương 29: HT48

"Tiếp theo, xin mời các thực tập sinh đến từ nhóm T7HT48, Diệp Huyền, Điền Tây Đồ..."

"T7HT48" là nhóm có đội hình đông nhất trong toàn bộ thí sinh vòng sân khấu đầu tiên, tổng cộng có 7 thực tập sinh.

Tuy nhiên, so với toàn bộ nhóm nhạc nam HT48, họ mới chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.

"HT48" thuộc về một hệ thống thần tượng độc lập. Khác với các show tuyển chọn nhịp độ nhanh, họ chú trọng vào việc "đào tạo" từ từ và bền bỉ. Công ty tuyển dụng số lượng lớn các cậu bé từ lúc còn nhỏ, đào tạo họ trở thành thần tượng. Ưu điểm chính của hệ thống HT48 nằm ở việc đào tạo và tương tác trực tiếp, khoảng cách giữa fan và thần tượng rất gần, chỉ cần một tấm vé bắt tay là có thể tiếp xúc trực tiếp.

Công ty nơi Diệp Huyền trực thuộc, tổng cộng có vài trăm thần tượng nhí.

Mỗi năm công ty tổ chức một lần tổng tuyển cử, để fan bỏ tiền bầu chọn, chọn ra những thần tượng nhí được yêu thích nhất.

Bảy người tham gia 《Super idol》 lần này chính là "T7", 7 thần tượng xếp hạng Top 7 trong tổng tuyển cử năm ngoái.

Diệp Huyền nhờ vẻ ngoài thu hút cả nam lẫn nữ, liên tiếp 4 năm đạt vị trí số 1.

Bên cạnh đó, Điền Tây Đồ chỉ kém một chút phiếu bầu nên đành chịu vị trí thứ hai, cả bản thân cậu và fan đều rất bức xúc.

[Aaaaa! Diệp Huyền vợ ơi, anh đến xem em đây~]

[Huyền Huyền đẹp quá~ Mong chờ sân khấu của vợ yêu!]

[Mấy người ở trên kia rút dao ra đi, Diệp Huyền là vợ tôi!]

[Điền Tây Đồ con trai cưng của mẹ, mẹ yêu con~]

[Điền Tây Đồ nhắm thẳng vị trí C!]

[Nhắm thẳng vị trí C đừng làm tôi cười chết, một kẻ mãi mãi đứng thứ hai, ngay cả vị trí số 1 trong tổng tuyển cử nhóm cũng không giành được, đổi sang cuộc thi khác đã mơ tưởng vượt mặt?]

Dịch Cảnh Thần cuộn chặt tấm chăn nhỏ, không mấy hứng thú với mối thù oán nội bộ của họ. Anh co ro vì lạnh, cúi đầu quan sát những thần tượng nhỏ của hệ thống đào tạo.

Ánh mắt quét một vòng, cuối cùng quay trở lại, dừng lại trên khuôn mặt của Diệp Huyền ở vị trí Center, bỗng nhiên cảm thấy trang phục và cử chỉ của cậu ta có vẻ hơi khác thường.

[Lạ nhỉ, sao quần áo của Diệp Huyền rộng thùng thình thế, cậu ta không lo khi nhảy sẽ vướng động tác sao?]

[Tôi nhớ, hôm qua Hà Ngâm để khoe đường cong cơ thể, suýt nữa đã mặc áo bó sát nửa trong suốt để nhảy.]

[Tiếc là chẳng khoe được đường cong cơ thể, chỉ khoe mỗi đám lông nách rậm rạp.]

Hà Ngâm: ......

Cậu ăn dưa thì cứ ăn, tự dưng đào mồ cuốc mả người ta làm gì?

Người chết cũng có cảm xúc đấy!

Có Hà Ngâm làm bài học trước mắt, mọi người cũng cảm thấy trang phục biểu diễn của Diệp Huyền quả thật hơi rộng quá.

Diệp Huyền đã từng đứng trên nhiều sân khấu, chắc chắn cậu ta biết rằng quần áo rộng rãi sẽ dễ dàng cho việc nhảy múa hơn.

Nhưng đoàn thần tượng nam hệ 48 này lại chọn một bài biểu diễn công diễn khá phức tạp, với rất nhiều động tác vũ đạo. Đặc biệt là vị trí C của Diệp Huyền, vừa phải nhảy lớn vừa phải lộn nhào, bộ đồ dày cộm càng làm cậu ta trông nặng nề hơn, giảm đi rất nhiều tính thẩm mỹ trực quan.

Dịch Cảnh Thần không nghĩ rằng một thí sinh TOP đứng ở đỉnh cao của hệ thống thần tượng lại mắc phải sai lầm rõ ràng như vậy.

Trong quá trình biểu diễn, ánh mắt anh vô thức dõi theo Diệp Huyền, càng nhìn càng thấy cảm giác không hợp lý tăng lên.

[Sao Diệp Huyền cứ ôm bụng vậy?]

[Sau khi nhảy lớn thì ôm bụng, lộn nhào cũng ôm bụng, ngay cả khi di chuyển cũng ôm bụng...]

[Không lẽ là—]

Nghe Dịch Cảnh Thần bắt đầu nói "không lẽ", mọi người không còn tâm trí nào để thưởng thức tiết mục, ánh mắt đều tập trung vào anh.

Không lẽ là gì?

Nói nhanh đi!

Rồi, họ nghe thấy Dịch Cảnh Thần kết luận một cách vui vẻ:

[Diệp Huyền ngồi trên ngai vàng băng giá quá lâu, cuối cùng đã bị đau bụng?]

Tất cả mọi người: ...

Đúng là không nên kỳ vọng vào anh!

Diệp Huyền cúi đầu suốt buổi, sắc mặt tái nhợt. Cậu cố gắng chống chọi bằng hơi thở cuối cùng, may mắn kết thúc phần biểu diễn này mà không xảy ra sự cố.

Chỉ là khi tạo dáng cuối cùng, thân hình mảnh khảnh của cậu lảo đảo, suýt ngã.

Mấy thành viên cùng đội bên cạnh nhận ra điều đó, lập tức vây quanh, tay chân luống cuống đỡ lấy Diệp Huyền.

"Huyền à, cậu không sao chứ?"

"Chắc là tập luyện vất vả quá, để mình đỡ cậu nhé!"

Họ tranh nhau vây quanh Diệp Huyền, hết mực xun xoe, trong lòng đầy phấn khích.

"Ơ..." Dịch Cảnh Thần lắc đầu thương hại.

Dịch Cảnh Thần chuyển ánh mắt sang bên cạnh, phát hiện Điền Tây Đồ - người đứng thứ hai không chen vào.

Ngược lại, cậu ta còn lùi ra xa một chút, với vẻ mặt như muốn tránh xa, ánh mắt lộ vẻ khinh thường.

Đồng đội không hòa thuận sao?

Hận thù trong nhóm nhạc nam quá nhiều, huống chi Điền Tây Đồ và Diệp Huyền còn có mối quan hệ cạnh tranh, thấy ghét cũng bình thường thôi.

Dịch Cảnh Thần không để tâm, lại chuyển ánh mắt về phía Diệp Huyền.

Lần này, cuối cùng anh cũng bắt gặp ánh mắt hoảng loạn của Diệp Huyền đang lảng tránh, đọc được tiếng lòng cực kỳ bùng nổ của cậu ta.

[Bụng đau quá...]

[Không biết đứa bé bên trong có ổn không? Không bị sảy thai chứ?]

[Nếu sảy thai thì mình sẽ không thể bắt bố nó trả tiền vi phạm hợp đồng cho mình được.]

"..."

Có một khoảnh khắc, Dịch Cảnh Thần nghi ngờ mình bị điếc.

Anh thậm chí còn cảm thấy, so với phép màu y học xảy ra trên người Diệp Huyền, hai quả bom hôm qua thật là yếu ớt!

Trừ khi loài người tiến hóa lại, nếu không làm sao giải thích được—

[Diệp Huyền lại có thai?!]

[《Super idol》không phải là chương trình tuyển chọn nhóm nhạc nam sao?!!!]