Tiểu quỷ nhìn sang tôi với vẻ hiếu kỳ, dáng vẻ hình như hơi xấu hổ.
Tôi thở dài.
Nói đến ngọn nguồn, con bé làm sai cái gì chứ?
Nó chưa bao giờ cảm nhận được thiện ý của thế giới này, lại trở thành một con dao trong tay mẹ ruột.
Tôi cố gắng nói thật nhẹ nhàng:
- Là một bé gái đúng không? Mỗi cô bé đều là một công chúa nhỏ quý giá, không thể bò trên đất được nha.
Tiểu quỷ lập tức nhanh nhẹn đứng lên.
Tôi suýt cười ra tiếng. Thật dễ dỗ mà.
Giang Tiểu Ngư nghiêm mặt nói:
- Đồ vô dụng! Gϊếŧ bọn chúng đi!
Tôi thật không nhịn được nữa:
- Cô Giang, mặc dù nuôi con như nuôi gà cũng không sao. Nhưng cái cách cô nuôi gà con thật đúng là phát rồ rồi. Cô lấy đứa con còn sống của mình làm thành tiểu quỷ, còn khiến con bé trở thành công cụ kiếm tiền nữa. Cô phải đi theo chúng tôi!
Trong khi nói, tay tôi cũng không nhàn rỗi.
Tôi nhặt dây buộc tóc màu hồng ban nãy từ dưới đất lên, tết một bím tóc xinh đẹp cho tiểu quỷ.
Tiểu quỷ hơi ngượng ngùng sờ tóc, lập tức …
Ôm lấy chân tôi, cười lấy lòng.
Tôi cười tủm tỉm xoa đầu con bé:
- Bé ngoan.
Đứa trẻ thiếu thốn tình cảm, cuối cùng cũng sẽ được cứu lại bởi tình yêu.
Tôi giơ tay ném ra bốn lá bùa rơi xuống bốn phương tám hướng, không khí chết chóc trong phòng tiệc dần dần tiêu tan.
Ở bên kia, Giang Tiểu Ngư lại đang bị phản phệ.
Cô ta hét thảm, ngã vật xuống đất, bên cạnh chợt xuất hiện năm bóng đen mơ hồ, đúng là những người từng bị cô ta gϊếŧ.
Những bóng đen đó lao vào người cô ta cắn xé:
- Giang Tiểu Ngư! Mày hại chết bọn tao! Mày sẽ chết không yên lành!
Tôi không thể không cất giọng chặn lại:
- Các vị! Quốc có quốc pháp, trong xã hội pháp quyền không được lạm dụng hình phạt riêng. Mọi người dừng lại, trước tiên về Cục để hoàn tất quy trình đã nào!
Cư dân mạng đã chết lặng:
- Cảm thấy có vẻ rất chính quy, lại cảm thấy có gì đó không đúng.
- Nhậm Tinh Tinh rốt cuộc là ai?
- Thật tiếc quá, tôi cảm thấy từ nay về sau cô ấy sẽ không hoạt động trong showbiz nữa, tôi lại sập phòng rồi.
Cục phái người đến giải quyết tốt hậu quả, xử lý livestream, xóa video, tiện thể yêu cầu mọi người ở hiện trường giữ bí mật chuyện hôm nay.
Chúng tôi thì mang Giang Tiểu Ngư trở về Cục.
Trong câu chuyện này, Bạch Thần tuy là một tên rác rưởi, nhưng không thuộc quản lý của Cục xử lý các hiện tượng siêu nhiên, nên bị chuyển giao cho cảnh sát.
Trên đường về, tôi, Tham Nữ, Tiểu Mạnh và Tiểu Quỷ đi chung một xe.
Tiêu Ngận Soái thì chở Giang Tiểu Ngư.
Đi được nửa đường, Tiêu Ngận Soái chợt gọi điện đến:
- Nhậm Tinh Tinh, má này muốn nói chuyện với cô.