Nữ Chính Đến Từ Địa Phủ

Chương 13

Người đàn ông có vẻ ngoài kỳ lạ này vẫn đang nhìn trái ngó phải giống như tìm kiếm thứ gì đó.

Cuối cùng, tầm mắt anh ta rơi vào người đàn ông hơn ba mươi phía trước đang gần cửa đăng ký.

Từ ánh mắt của người kia, Thẩm Tiểu Đường cũng nhìn thấy người đàn ông nọ.

Cô có phần kinh ngạc.

Trùng hợp ghê, bọn họ còn ngồi cùng máy bay.

Sau khi tìm được mục tiêu, khóe miệng của người đàn ông kì lạ kia khẽ nhếch lên.

Một giây sau, nó biến mất không còn tăm hơi.

Vẻ mặt của Thẩm Tiểu Đường trở nên nghiêm nghị.

Đối phương đã tìm đến, vậy thì người đàn ông kia không thể sống qua được ngày hôm nay.

*

Chuyến bay họ đi lần này kéo dài ba giờ năm mươi phút từ thành phố Y đến thành phố A.

Sau khi máy bay bay đến đoạn ổn định, hành khách được mở tấm che nắng, Thẩm Tiểu Đường vẫn chăm chú nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Chu Á liên tục nhìn về phía cô, cảm giác đứa bé này chưa từng ngồi máy bay nên vô cùng tò mò, khóe miệng cô còn vô thức mỉm cười.

Nào ngờ lúc này đây, trong đầu của Thẩm Tiểu Đường lại đang suy nghĩ không biết khi nào cô mới có thể luyện được thành thục Phi Hành Thuật, có thể tự do bay lượn giữa mấy đám mây trắng xốp như thế này.

Nhưng mà, Phi Hành Thuật cũng không dễ luyện như vậy.

Ngay cả sư phụ của Thẩm Tiểu Đường là Thẩm Nhất Đao trước khi chết vẫn chưa luyện được.

Đối với việc Thẩm Nhất Đao qua đời, Thẩm Tiểu Đường chưa bao giờ tỏ ra đau buồn cả.

Bởi vì mọi người không biết là, Thẩm Nhất Đao còn có một thân phận khác ở địa phủ. Cho nên, cái chết của ông chẳng qua là mất đi thân xác ở nhân gian, còn thực tế linh hồn sẽ đi vào địa phủ.

Nói chính xác hơn là, Thẩm Nhất Đao được lên chức, công việc chủ yếu sẽ cố định ở địa phủ, cho nên ông mới lựa chọn qua đời ở nhân gian.

Thẩm Tiểu Đường cũng muốn thi công chức địa phủ, nhưng mà cô còn chưa đủ tuổi.

Theo nguyên tắc, ngoài trúng tuyển đặc biệt do đề bạt ra, phải tròn ít nhất mười lăm tuổi ở dương gian mới có thể đăng ký làm công chức địa phủ.

Nghĩ tới đây, Thẩm Tiểu Đường thở dài, cầm lấy đồ uống trên bàn nhỏ.

Cô hơi nhớ sư phụ của mình rồi, không biết sau khi sư phụ tới địa phủ thì trải qua thế nào.

Dịch vụ ở khoang hạng nhất rất tuyệt vời.

Chỉ cần Thẩm Tiểu Đường có yêu cầu, tiếp viên hàng không sẽ lấy các loại đồ ăn nhẹ và đồ uống miễn phí cho cô.

Trong lúc Thẩm Tiểu Đường đang không ngừng ăn uống, đột nhiên có thông báo vang lên: "Thưa quý khách. Máy bay sắp hạ cánh xuống sân bay thành phố A. Nhiệt độ bên ngoài là 29 độ... Máy bay đang di chuyển. Vì sự an toàn của quý vị và những người khác, quý khách vui lòng không đứng dậy hoặc mở khoang để hành lý...”

Sau tiếng nhắc nhở dồn dập đầy năng lượng đó, mấy vị khách đang ngủ cũng mở mắt ra. Một số hành khách ngồi ở ghế cạnh cửa sổ đang ngắm cảnh bên ngoài cũng kéo tấm che nắng xuống theo thông báo.

Đúng lúc này, trong khoang phổ thông, ở một chỗ ngồi cạnh cửa sổ là người đàn ông cao lớn mà trước đó Thẩm Tiểu Đường từng hỏi có muốn mua dao không.

Anh ta cũng kéo rèm cửa sổ như những người chung quanh, đột nhiên anh ta bất ngờ chạm mặt với một khuôn mặt vô cùng xa lạ!

Tóc người nọ rối bù dựng thẳng như kim, cộng thêm nụ cười quỷ dị trên khuôn mặt dữ tợn, người nọ bị dọa đến mức kêu thành tiếng...

Nhưng mà tất cả đã không kịp nữa rồi.

Tay của đối phương đã xuyên qua cửa kính trên cửa sổ máy bay, siết lấy cổ anh ta, sức mạnh kinh người khiến anh ta không thể phát ra âm thanh nào, xương cổ còn vang lên tiếng vỡ nát "răng rắc" sau khi gãy vụn.

Rồi sau đó, trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, người đàn ông nọ còn cảm thấy trời đất quay cuồng...

*

Sau một khoảng thời gian ngắn, máy bay từ từ bình ổn.

Đến khi dừng hẳn, tiếng nhắc nhở qua thông báo lại vang lên, các hành khách mở đai an toàn trên người mình, cũng có người lấy điện thoại di động ra để bật internet.

Đúng lúc này, một giọng nữ kinh hãi hét lên.

"A —— chết, có người chết!"

Trong khoang phổ thông, một phụ nữ trẻ hét lên trước, trên người cô ấy còn thắt đai an toàn, quên mất mình phải cởi ra trước mà đã hoảng loạn muốn chạy ra bên ngoài.

Trước chỗ ngồi của cô ấy, có một ông già tóc bạc đang ngồi. Lúc đầu ông ấy cũng giật mình vì tiếng hét của cô, sau đó ánh mắt ông ấy chợt nhìn thấy vị trí trong cùng bên cửa sổ.